- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Chuẩn bị đào hôn
- Chương 3: Trăng sáng sao thưa
- Chương 4: Trúng gió gì?
- Chương 5: Chỉ cần có thịt
- Chương 6: Chuẩn bị chạy trốn lần hai
- Chương 7: Bạch Dự không phải bán ngọc
- Chương 8: Cũng làm mất mặt
- Chương 9: Bắt kẻ thông dâm
- Chương 10: Khắc sâu lúc suy nhược
- Chương 11: Khảy đàn vấn tình
- Chương 12: Một vở kịch hay
- Chương 13: Giang hồ cứu cấp
- Chương 14: Đại quân khải hoàn
- Chương 15: Ngọc bội bảo vệ tánh mạng
- Chương 16: Vào cung dự tiệc
- Chương 17: Cuối cùng cũng thông suốt
- Chương 18: Bá vương thượng cung
- Chương 19: Tuyết rơi tới tấp
- Chương 20: Hữu phỉ quân tử?
- Chương 21: Đúng là nôn nghén (1)
- Chương 21-2: Đúng là nôn nghén (2)
- Chương 22: Sắc đẹp trước mặt
- Chương 23: Hôn yến vương phủ
- Chương 24: Săn thú là một bàn cờ
- Chương 25: Theo gió cuốn đi
- Chương 26: Trở về Nam Sơn
- Chương 27: Quán trà dưới chân núi
- Chương 28: Tên khốn kiếp
- Chương 29: Ỷ sủng mà kiêu
- Chương 30: Giao ngươi cho ta
- Chương 31: Mỹ nhân Tây Vực
- Chương 32: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 33: Người nào cứu mệnh người nào
- Chương 34: Trở về từ Quỷ Môn
- Chương 35: Trở về Kinh thành
- Chương 36: Có nhiều con đường hơn
- Chương 37: Tín Dương chi biến
- Chương 38: Cá quay về nước
Editor: trà sữa trà xanh
Converter: ngocquynh520
Bị hạ dược, gả cho thế tử tướng quân, phu quân lại ngày ngày quây quần bên nam sủng khiến cho Phó Nghiên tuyệt vọng gieo mình xuống hồ tự vẫn.
Trời thương nàng, cho nàng cơ hội sống lại. Nàng tự hứa với bản thân, đời này quyết không gả cho hắn.
Sau khi sống lại, nàng cố gắng kiếm tiền. Một người vừa có quyền, vừa có nhan sắc như nàng thì muốn loại nam nhân nào chẳng được.
Một đời bầu bạn, một đời hạnh phúc.
Hắn ngồi trước bàn ăn, gương mặt phúc hắc nhìn Phó Nghiên, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh nói: "Nghiên Ngiên, ngồi xuống!"
Phó Nghiên trên mặt liền đỏ ửng...cái tên xấu xa này, trước mặt mọi người mà dám mời ăn cơm kiểu vậy, thật không biết liêm sỉ.