Chương 31
Sau một lúc mọi người ai cũng đơ người ra không hiểu chuyện gì thì cuối cùng cũng đã ngồi yên vị để nghe chuyện và nghe giải thích
. Ê, ê khoan. Gia Bảo, ông đừng nói anh Gia Huy là anh ông nhé ( Minh Quân)
. Ăn gì mà ngâu si thế chứ lại, quá rõ ràng rồi còn gì, nhìn hai khuôn mặt của hai người xem đều có nét hao hao giống nhau, họ giống, tên đệm cũng giống,................. ( Ngọc Thi)
. Không còn nghi ngờ gì nữa, cuối cùng chúng ta cũng đã tìm được ai là triệu phú..................có gì sai sai ta................... À nhầm nhầm nhầm................ để tôi nói lại............. cuối cùng chúng ta đã tìm được................. ( Tuệ Nhi chưa kịp nói hết câu thì bị Thiên Di chặn họng)
. STOP, nếu muốn biết thì phải để hai nhân vật chính giải thích chứ............ suy đoán lung tung vớ vẩn gì ( Thiên Di)
. Dạ, thưa chị Thiên Di ( Minh Quân, Tuệ Nhi, Ngọc Thi)
Gia Bảo nhìn Gia Huy
- Tại sao anh lại ở đây? Anh đang du học bên Pháp cơ mà.............
- Anh mới về hôm qua, đang định về nhà thì gặp cô bé này này, hai đứa quen nhau à?
Thiên Di còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Gia Bảo kéo lại choàng tay qua vai cô, Thiên Di ngước lên nhìn Gia Bảo, Star thì thi nhau che miệng cười riêng Gia Huy thì vẫn còn đang chưa hiểu chuyện gì
- Thiên Di là bạn gái em, bọn em quen nhau được gần 4 tháng rồi.
Gia Huy chỉ À lên một tiếng rồi im lặng, Star lại bắt đầu trêu chọc
. Ầy ầy, như vậy là không được nha, để cho cái đứa FA này sống với nào ( Tuệ Nhi)
. Mấy ông bà tốt thật ha, còn chưa đến sinh nhật tôi đã ụp vào mặt tôi một đống GATO, sống lỗi quá rồi nha ( Ngọc Thi)
. Hầy Thi Thi à, bậy rồi bậy rồi, em có Minh Quân đẹp trai đẳng cấp soái ca ở bên cạnh rồi thì còn GATO cái gì cơ chứ.......... ( Minh Quân vừa nói vừa kéo Ngọc Thi lại gần mình)
Thiên Di quay sang nhìn Gia Huy rồi lại nhìn chằm chằm Gia Bảo
- Ơ thế hóa ra hai người là anh em thật à?
. TRỜI MÁ............CHUYỆN QUA ĐƯỢC GẦN 10 PHÚT RỒI MÀ BÂY GIỜ MỚI HIỂU RA LÀ SAO? ( Quân Nhi Thi cùng đồng thanh)
Thiên Di giật mình ôm ngực thở phào
- MÁ, thế mấy mi nói nhỏ lại thì mấy mi ch.ết hết à?
. Ờ ( Quân Nhi Thi lại đồng thanh)
- Thần linh ơi................có ngày đau tim mà ch.ết vì mấy người quá.........
Gia Huy bật cười cũng hùa theo nói với Thiên Di
- Di Di à, anh nhớ lúc nãy em ngã là chỉ bị thương ở chân thôi chứ có bị thương ở đầu đâu đúng không? Có khi nào não rớt ngoài đường luôn rồi không? Ra ngay ngoài lượm về giùm anh đi sống không não nguy hiểm lắm em à..............
- Ơ.........
Dáng vẻ của Thiên Di làm cả đám bật cười, Gia Bảo chỉ tay
- Vớ vẩn, luyên thuyên, linh tinh gì? Thiên Di nhà tôi độc nhất vô nhị đấy..............còn anh lại luyên thuyên rớt não cái gì cơ chứ...............phải nói rõ ràng Thiên Di mới hiểu chứ nói qua loa nên chắc không nghe rõ thôi.............. Chồi chồi, coi kìa coi kìa coi ổng bênh vực Thiên Di kìa.............( Ngọc Thi)
. Bây được lắm, bỏ anh trai đi theo bạn gái ( Gia Huy)
. Quả này coi bộ không được à nha............( Tuệ Nhi)
. Mà..................tự nhiên tôi thấy nhớ Tiêu Nại...............ông ấy đi cũng được hơn 2 tháng rồi ha................ ( Minh Quân)
Minh Quân vừa dứt câu Star ai nấy đều im lặng cúi gằm mặt xuống, còn riêng Gia Huy thì vẫn không biết Tiêu Nại là ai nên đơ người ra nhìn mọi người đang vui tự nhiên lại cúi mặt xuống liền thắc mắc
- Tiêu Nại là ai thế? Sao tự nhiên đang nói chuyện vui mà lại cúi mặt xuống vậy?
Ngọc Thi quay sang nhìn Minh Quân với ánh mắt tóe lửa đáng sợ, nghiến răng nói nhỏ
- Đang vui mà sao tự nhiên anh nhắc đến Tiêu Nại làm gì? Giờ đâu phải lúc nói chuyện đó.
- Anh không cố ý mà nhưng tự nhiên anh nhớ ra.................
Tuệ Nhi nghe thấy hai người cãi nhau thì liền cười kéo tay Ngọc Thi, cười nhưng trong lòng lại đau đớn như bị ai đó đâm dao vào vậy.
- Đừng trách Minh Quân, chắc là do ông ấy nhớ Tiêu Nại thôi đúng không? Mà nói mới nhớ không biết giờ này ông ấy sống ra sao ha.............
Khuôn mặt buồn bã nhưng lại cười khiến ai nhìn vào cũng phải đau xót thay, Ngọc Thi cũng buồn quay sang nhìn Tuệ Nhi
- Chị Tuệ Nhi à............
- Chị ổn mà.................
Minh Quân cảm thấy có lỗi nên không nói nữa. Thiên Di quay sang thì thầm với Gia Huy
- Gia Huy ca ca, chuyện này khó nói lắm, nói ra ở đây thực sự không tiện để hôm nào em kể cho.......
- Ok ok
Gia Bảo quay sang nhìn hai người thì thầm rất thân mật với nhau
- E hèm, bạn trai ngồi cạnh mà lại quay sang nói chuyện với người đàn ông khác là không được à nha...........
Gia Huy bật cười quay sang nhìn Gia Bảo
- Em trai à, sau 3 năm không gặp, không ngờ em thay đổi đến chóng mặt luôn đấy............
Khoảng nửa tiếng sau, mọi người bắt đầu đường ai nấy đi ( tức là đi về nhà:v). Thiên Di đi cùng xe với Gia Bảo, Gia Huy đi một mình, còn Tuệ Nhi Minh Quân và Ngọc Thi đi chung một xe. Trên đường đi. Gia Bảo quay sang nhìn Thiên Di nói với giọng lo lắng
- Thiên Di, lúc sáng em bị ngã à? Sao chân lại thâm tím và có máu thế kia.............
Thiên Di mới chợt nhận ra là mình quên chưa băng lại vết thương liền lấy túi thuốc ở trong balo ra cúi xuống để tự bôi thuốc và tự băng
- Chỉ là bị xước nhẹ thôi.............
- Đi kiểu gì mà lại ngã...........Gia Huy kể hết anh nghe rồi..........chuyện là sao?
- Thì em đang đi, rồi đứng đợi đèn đỏ sau đó bị tuột dây giày cúi xuống buộc thì bị ai đằng sau ru ngã xuống đường, may mà anh Gia Huy để ý rồi phanh gấp không thì em ch.ết chắc rồi..........
- Vậy thì lần sau anh sẽ không để em đi đâu một mình nữa, nguy hiểm lắm như vậy là có người cố tình muốn làm hại em rồi............
- Em sẽ chú ý hơn
Trong đầu Gia Bảo thoáng xuất hiện dòng suy nghĩ " Lẽ nào..............lại là Tú Anh..........rốt cuộc cô ta làm vậy để đạt được mục đích là gì................ không được để đảm bảo không có lần sau..................chắc chắn phải luôn đi theo sát Thiên Di.............. còn Tú Anh............. được rồi chỉ một lần nữa thôi cô ta sẽ sớm được gặp Diêm Vương................"
Bên xe Gia Huy. Gia Huy lái xe một mình trong đầu anh xuất hiện toàn là hình ảnh Thiên Di, anh tự nghĩ rồi lại tự cười thầm
- Thiên Di, em hẳn là một cô bé đáng yêu.................
Có lẽ Gia Huy đã trúng tiếng sét ái tình rồi, có lẽ anh đã yêu Thiên Di ngay từ lần gặp và trò chuyện đầu tiên.................
* Ở một bệnh viện lớn bên Mĩ *
Chủ tịch Điền ngồi trên ghế cạnh giường bệnh đọc sách. Tiêu Nại sau khi phẫu thuật đã hoàn toàn khỏi bệnh và đương nhiên là ca phẫu thuật thành công, cậu hoàn toàn tỉnh táo nhưng vẫn phải ở lại điều trị thêm vài ngày đảm bảo vết mổ phải lành lặn hoàn toàn tránh gây nguy hiểm.
- Tiêu Nại, sau khi được xuất viện con có muốn về nước sống không? Hay sống ở bên Mĩ luôn
- Con đã suy nghĩ rất kĩ rồi mặc dù muốn nhưng con không thể ba à................... nhưng có lẽ vài tuần sau khi xuất viện con sẽ về nước ở lại 1 tuần...........
- Chắc Thiên Di, Gia Bảo, Tuệ Nhi, Ngọc Thi và Minh Quân............mấy đứa chắc giờ này đang nhớ con lắm..............
Tiêu Nại không nói gì chỉ cười nhạt, trong lòng anh bỗng có cảm giác kì lạ mỗi khi ai đó nhắc đến tên Tuệ Nhi " Như vậy là sao? Chả nhẽ......................... mình đã thích Tuệ Nhi thật rồi............. " Những dòng suy nghĩ xuất hiện trong đầu Tiêu Nại khiến đầu óc cậu rối bời