Chương 14: Sự quan tâm đặc biệt của đại ma vương (p2)
Tại trường ( Tất nhiên là trong phòng y tế oy. Trong đó mới có kịch hay để xem chứ)- Này tên điên kia! Sao anh không đi cùng mấy người kia đi, ở lại đây làm gì? -Nó khó chịu
- Hờ. Vì tôi điên nên tôi mới ở lại đây đấy. -Hắn cười nhưng mặt đen lại vài phần
- Vậy hả Uống thuốc chưa?
- Thuốc? Thuốc gì?
- THuốc thần kinh đó!
- Cô!!!!
- Tôi đói!
- Đói? thì sao
- Hả Kiếm gì cho tôi ăn đi
- Sao tôi phải kiếm? Cô có chân có tay thì tự đi mà kiếm lấy. (t/g: CHăm sóc bệnh nhân mà như vậy hả a trai)
Nó tức điên lên, liền đuổi cổ hắn ra ngoài. Cánh cửa phòng vừa đóng sầm lại hắn đã lấy điện thoại gọi cho Minh. "Alo" đầu dây bên kia bắt máy
- Này. e gái mày đói rồi kìa!
- Hả? Đói thì cho nó ăn đi thằng điên -Minh tức giận
- Ăn gì?
- Cháo chứ còn gì nữa. Nấu cái nào ngon ngon chút, nó lười ăn lắm
- Nhưng cháo gì?
- Mày tự lo đi. "Tút tút tút"
Hắn nhìn vào màn hình điện thoại thấy Minh đã tắt máy như muốn điên lên, định ném điện thoại vào tường nhưng lại thôi.. Mở điện thoại gọi cho Phong. "Alo"
- Cho tao hỏi tí, người ốm thì ăn cháo gì?
- MÀY ĐIÊN HẢ THẰNG ĐẦN KIA!!! BỌN TAO ĐANG BẬN LẮM, MÀY TỰ LO ĐI. ĐỪNG CÓ GỌI CHO THẰNG HẢI VS THẰNG HUY NỮA ĐẤY.
Phong hét xong rồi cũng dập máy luôn. Mặt hắn phải nói là đen như Bao Thanh Thiên, liền đi một mạch xuống canteen trường.
Hắn vừa đi khỏi thì ở một góc khuất gần đấy vang lên tiếng thì thầm to nhỏ: "Anh ấy đi rồi, con nhỏ ch.ết tiệt kia đang ốm nên sẽ không có sức đâu.Chuẩn bị hành động thôi"
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại bar Angel:
Phương, An và Vy xuất hiện trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Từ trên xuống dưới các nhỏ đều diện một cây đen nhưng kiểu cách thì lại có chút khác biệt. Và cả 3 nhỏ đều đeo một mặt nạ có đính đá xung quanh viền mắt trông rất bí ẩn. Mấy nhỏ vừa xuất hiện gần đó đã vang lên tiếng xì xào:
- Tứ....Tứ đại công chúa
- Thật sao Sao lại chỉ có 3 người, còn người nữa đâu?
- Có chuyện gì vậy? Girls Royal bọn họ đã mất tích suốt một thời gian dài, sao giờ lại xuất hiện Còn 1 người nữa đâu rồi?
Mặc kệ mấy lời bàn tán đó, nhóc Tuấn dẫn 3 nhỏ về phía cuối hành lang rồi mất tích trong một góc nhỏ, nơi có phòng bí mật dùng để họp bang. Bước vào trong phòng 3 nhỏ liền tháo mặt nạ để lộ ra gương mặt xinh đẹp nhưng ánh mắt lại rất mịt mờ. Hình ảnh trong quá khứ cứ hiện lên trong tâm trí 3 nhỏ, những hình ảnh bị đứt quãng về người con gái tên Uyên. Mấy nhỏ kéo đến ngồi trên chiếc ghế sofa ở giữa căn phòng. Ánh đèn sáng lờ mờ chỉ đủ để thấy được gương mặt của những người trong căn phòng đang rất trầm tư, tĩnh lặng. Căn phòng này rất rộng nhưng lại quá trống rỗng. Bên trong chỉ có duy nhất 1 bộ sofa để bọn nó ngồi họp bang, ngoài ra chẳng có gì trang trí. Nhìn lên mấy bức tường cũng đủ biết đã lâu không được tu sửa gì, lớp sơn đã bắt đầu bong ra, nhiều chỗ chỉ còn lại mảng tường trơ trụi. Nhưng trong thời gian bọn nó biến mất nhóc Tuấn luôn dọn dẹp căn phòng nên cũng khá sạch sẽ
- Các chị uống gì không để em lấy? - Nhóc Tuấn biết tâm trạng mấy nhỏ không tốt nên mới hỏi như vậy (T/g: Tìm cớ để chuồn đây mà)
- Absolut Vodka -Phương
- Ok. để e đi lấy
Thằng nhóc nói xong rồi đóng cửa đi ra. Vừa bước ra thi Tuấn đã thấy một đám người đang gây sự ở phiá sàn nhảy, khách thì hoảng hốt chạy ra khỏi quán. Chỉ một lúc sau, quán bar chỉ còn đám người kia cùng nhân viên phục vụ của quán. Tuấn bước ra hỏi với giọng điệu lạnh nhạt nhất có thể
- Bọn mày là ai? Người của bang nào?
- Hừ! Bọn tao là người của bang nào không đến lượt mày hỏi. Nghe nói bang Demons đang giới thiệu bang phó mới nên chắc chắn sẽ không tới đây ứng cứu cho bọn mày đâu. Tốt nhất nếu không muốn có thương vong thì hãy chuyển nhượng lại quán bar này cho bọn tao. - thằng cầm đầu của bọn kia nói
- CHuyển nhượng bar? Mày đang kể truyện tiếu lâm cho ai nghe vậy? - Tuấn cười khinh bỉ -Chỉ với đám người này bọn mày có thể giành được bar Angel sao? Nên nhớ Angel đang là vương của TG ngầm, sức bọn mày liệu có thể làm được gì bọn tao?
-- Hừ! Đừng kiêu ngạo như vậy. Bọn mày vẫn giữ được vị trí đó là nhờ có bằng Demons giúp đỡ thôi. Nếu không có họ bọn mày đã sớm bị gạch tên ra khỏi TG ngầm rồi. Nhờ sự dẫn dắt của Ken (hắn) nên bọn mày mới đứng vững như vậy. Nhưng hôm nay Ken cùng với Tứ Đại Ma Vương không đến đây để xem mày ch.ết dưới tay bọn tao như thế nào rồi. THật đáng tiếc!
- Phải! Thật đáng tiếc! Tứ ĐẠi Ma Vương không có mặt ở đây để xem Girls Royal bọn tao dẫn dắt bang Angel tốt hơn bọn hắn bao nhiêu lần
Ba nhỏ cùng lúc bước ra (đeo mặt nạ cả rồi nha) làm cho bọn kia gần như tái xanh mặt mũi. Nhưng rất nhanh sau đó thằng cầm đầu đã nhận ra sự khác thường:
-Girls Royal - Tứ Đại Công Chúa? Bọn mày định hù ma đấy hả? Không biết đếm sao? Rõ ràng chỉ có 3 đứa mà đòi làm Tứ Đại Công Chúa. Nực cười
3 nhỏ vẫn bình thản tiến lại gần chỗ bọn kia hơn. Vy khẽ nhíu mày khi nhìn thấy hình săm đầu sói trên cánh tay trái của thằng cầm đầu. Phải rồi, hình xăm đó chẳng phải bọn nó đã nhìn thấy hơn 3 năm trước vào cái ngày đã làm đảo lộn cuộc sống của bọn nó. Chính chủ nhân của những hình xăm này đã làm bọn nó mất đi 1 người bạn và biến bọn nó từ những thủ lĩnh vui vẻ hòa đồng trở nên lạnh lùng tàn nhẫn như ngày hôm nay.
- Bang Sói Xám? Bọn mày là người của băng Sói Xám? - Vy nhíu mày hỏi
Bọn kia hơi bất ngờ với câu hỏi của Vy, lập tức lấy ta che lại hình xăm nhưng không còn tác dụng nữa rồi. Phương An Vy cùng lúc cất lên 1 tràng cười lạnh lẽo. Phương lên tiếng:
- Được rồi món nợ 3 năm trước bọn tao sẽ trả dần, từ từ từng chút một
- Jax (Tuấn) bảo mọi người tránh sang một bên để bọn chị xử bọn này
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại bar Demons
Gọi là buổi ra mắt bang phó mới chứ thực ra tất cả người trong bang đều đã biết mặt Minh. Mọi người cùng nhau uống rượu rồi tổng kết tình hình bang. Vì bây giờ Angel đã có thủ lĩnh nên bọn hắn cũng không còn gì phải bận tâm nữa, chính thức nhúng sâu vào việc của bang Demons. Mấy người bọn họ ăn chơi chác táng ở bar nên tắt hết điện thoại mà cũng chẳng có ai để đến đt khi đang ở một nơi ồn ào như vậy