Chương 15: Nó biến mất
Bọn người nhóm Minh đang uống rượu ở bar Demons thì có một đàn em chạy tới nói:- Bar Angel đang có đánh nhau ạ. Nghe nói người của bang Sói Xám đến gây sự
Nét mặt của 4 anh cùng lúc bị biến đổi. Minh ra hiệu cho thằng đàn em lui đi rồi quay lại nhìn 3 thằng bạn và nhận được sự nhất trí của cả nhóm. Ngay lập tức 4 người phóng xe đến bar Angel để xem xét tình hình
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Còn tại trường học
Lúc chỉ còn mình nó và hắn ở lại trong phòng thì nó đã thấy người có chút khó chịu rồi. Khi vừa đuổi hắn ra khỏi phòng đầu óc nó bắt đầu choáng váng, mặt mũi tối sầm lại. Nó cố gắng lết thật nhanh về giường rồi kéo chăn lên nằm ngủ thiếp đi không còn biết gì nữa.
Còn hắn xuống canteen nhờ đầu bếp nấu cho ít cháo. Một lúc sau, khi cháo đã chín, hắn cẩn thận bưng lên phòng y tế. Nhưng khi mở cửa phòng ra thì hắn không thấy ai cả. Có chút hoảng hốt, hắn vội đặt khay cháo lên bàn rồi tìm xung quanh căn phòng nhưng phát hiện ra điều gì. Đưa tay sờ lên chỗ mà nó nằm lúc nãy vẫn còn nóng rực nên hắn nghĩ nó lại bị phát sốt và mới ra khỏi phòng. Nếu nó đang sốt thì sẽ không thể tự đi được. "Bắt cóc!!! " Hắn nghĩ đến đây thì bỗng nhiên đầu óc trống rỗng, một cảm giác nhức nhói khẽ dâng lên trong hắn. Có gì đó như là sợ hãi, hắn sợ mất nó sao? Trong vô thức, hắn đưa tay nắm chặt lấy sợi dây chuyền đang đeo trên cổ. Thực sự khó thở lắm, cảm giác này thật khó chịu!!! Việc đầu tiên hắn nghĩ đến là gọi cho nó dù biết cách này chẳng có ích gì nhưng lại không biết số. Hắn liền bấm gọi cho Mình nhưng cũng không có ai bắt máy, một lúc sau thì có 1 thằng đàn em cũng trả lời đt của Minh, cậu ta nói Minh và những người khác đều đến bar Angel rồi. Bây giờ thì chỉ còn cách là hắn tự tìm nó thôi.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại bar Angel:
Minh và bọn kia vừa bước vào trong bar thì đã thấy Vy đang giơ chân hạ nốt cú đòn quyết định lên người thằng cầm đầu nhóm kia và tất nhiên những đứa còn lại thì đang ôm mẹ đất ngủ ngon lành rồi.
- Bọn tao đã nói rồi mà! Thật đáng tiếc là Tứ Đại Ma Vương không có mặt ở đây để xem Girls Royal bọn tao quản lí Angel như thế nào -Vy lên tiếng
Lúc đó Minh và 3 thằng kia bước vào
- Không có gì phải đáng tiếc cả vì bọn tôi vừa đến kịp lúc để xem các cô hạ đo ván mấy thằng nhãi này như thế nào rồi - Hải
Sự xuất hiện của bọn họ làm 3 nhỏ cực kì shock, và đặc biệt là sự có mặt của Minh. Vẫn biết anh cũng từng hoạt động trong giang hồ nhưng không ngờ lại là người của Demons.
- Vậy sao? Chẳng phải Demons ra mắt bang phó mới ah, sao các anh lại đến đây? - An hỏi
Vì 3 nhỏ đều đeo mặt nạ nên giọng nói ồm ồm hơn bình thường làm 4 anh chàng không nhận ra. Thấy 4 ng con trai không có phản ứng gì, Phương lên tiếng:
- Lần đầu có dịp gặp mặt, thay mặt bang Angel bọn tôi cảm ơn các anh đã giúp đỡ trong thời gian qua.
- Hừm. Gọi "các anh" thì chắc các cô ít tuổi hơn bọn tôi. Đòn ra không tồi đâu, rất có lực. -Phong nhận xét
Câu nói của Phong làm Phương tức điên lên:" Hừ! Mới thấy người ta cảm ơn 1 tiếng mà đã lên mặt. Đồ đáng ghét! Nghĩ mình giỏi hơn ai mà dám nhận xét này nọ. Đáng ghét đáng ghét!"
Minh từ khi đến đây vẫn không nói lời nào, chỉ lặng lẽ quan sát xung quanh. Anh từng có những kỉ niệm rất đẹp ở quán bar này nhưng cũng có 1 kí ức như cơn ác mộng đến giờ chưa quên được. Và cơn ác mộng của đời anh cũng có liên quan đến người con gái tên Uyên đó.
Chỉ một màn chào hỏi xã giao rồi Minh và 3 người kia rời khỏi bar Angel và trở về trường Phương và 2 nhỏ kia thì bảo Tuấn tập trung bọn đàn em lại để giao chỉ thị - chỉ thị đầu tiên kể từ khi Girls Royal quay trở lại giang hồ.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại trường học
Hắn lo lắng đứng ngồi không yên, gần như là lục tung cả cái trường lên mà vẫn không thấy nó ở đâu. Đang định báo cảnh sát thì nghe tiếng động cơ xe ở phía cổng trường nên liền chạy ra. Quả nhiên Minh và 3 người kia đã về. Thấy hắn đứng ngoài này, mồ hôi nhễ nhại, Minh thắc mắc hỏi:
- Sao mày lại ở đây? Còn Mai thế nào, đỡ chưa?
- E gái mày.......... biến mất rồi -hắn
......................................................................................................................................................................................................
Tại bar Angel
- Các chị, quản lí của các bar trong nước đã đến rồi ạ -Tuấn lên tiếng
3 nhỏ chỉ "ừ" nhẹ một tiêng rồi nhìn liếc qua một chút. Đứng đầu TG ngầm đâu chỉ là hữu danh vô thực, phạm vi hoạt động của bang trải dài trên khắp TG. Trừ một số nước ở Châu Phi thì nước nào cũng có bóng dáng của bar Angel. Lượng khách ra vào quán nhiều không đếm xuể. Tiền thu được thì dùng để trả cho nhân viên, chia cho bọn đàn em và trang bị vũ khí. Có thể nói bang Angel là một tổ chức ngầm có quy mô khá lớn, vì làm việc dưới hình thức kinh doanh quán bar và người đứng tên các quán bar này là bọn nó nên không một đơn vị cảnh sát nào đụng vào. Hơn nữa, những lần giao chiến với các bang khác bọn nó hành động rất cẩn thận, không để lại chút sơ hở nào, cảnh sát không thể tìm được bất cứ vết tích liên quan đến bọn nó. Nếu không, làm sao bang Angel có thể tồn tại và phát triển lớn mạnh như ngày hôm nay.
- Suốt thời gian qua mọi người vất vả rồi. -Phương
- Không có gì ạ! -Đồng thanh
- Được rồi! Bây giờ có việc cho mọi người làm đây! -Phương
- Vâng! - Đồng thanh
- Điều tr.a mọi thông tin có liên quan đến bang Sói xám. Hãy tìm hiểu xem quy mô của bang đó như thế nào, phạm vi hoạt động chủ yếu là ở đâu, người đứng đầu là ai, nói chung tất cả mọi thứ có liên quan đến bang đó. -An
- Vâng! -đồng thanh
- Được rồi, giải tán! Phương
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại trường
- Cái gì Biến mất? Mày nói........ Mai biến mất rồi? - Minh không tin vào tai mình, liền hỏi lại
- Tao xin lỗi! - hắn nhìn chằm chằm xuống đất
- Bao lâu rồi? -Minh
hắn nhìn đồng hồ thấy đã gần 11h đêm rồi nên nói: Hơn 3 tiếng
- Mày báo cảnh sát chưa? - Hải
- CHưa -hắn
- Vậy thì mau báo đi! -Huy giục
- Không được! -Minh ngăn - Nếu báo cảnh sát chắc chắn sẽ đến tai người nhà Trần gia, ông nội mà biết chuyện sẽ không để yên đâu
- Có sự tác động của Trần gia chẳng phải sẽ nhanh chóng tìm được Mai sao? -Phong thắc mắc
- Không biết bọn bắt cóc Mai nhằm mục đích gì. Nó vào trường với thân phận bình thường không ai biết là tiểu thư tập đoàn DS, nếu làm kinh động đến bọn chúng, chỉ sợ Mai sẽ gặp nguy hiểm. -Minh
- Vậy phải làm sao? -Huy
- Tự tìm thôi! - hắn +Minh