Chương 20: Đút ngươi ăn no (H 3P)

Ánh nến tỏa ra ánh sáng vàng ấp ám, khắc lên một bóng thân ảnh lập lòe trên vách tường.
Không khí trong phòng ngủ mang theo một loại ái muội không thể diễn tả bằng lời.
Liễu Miên Hạ trên người mặc một kiện y phục đặc biệt.
Nói là y phục, không bằng nói như một tấm lưới.


Đương nhiên, đây cũng không phải thật sự là tấm lưới người ta hay dùng để đánh cá, mà là dùng tơ lụa mềm mại dệt thành vải rồi bện thành.


Kiện y phục này nơi nơi đều là lỗ nhỏ, chiều dài khó lắm mới tới mắt rốn, lộ ra vòng eo chỉ cần dùng một tay là có thể ôm trọn cùng với hai chân dài thẳng tắp.


Da thịt Liễu Miên Hạ trắng nõn xuyên thấu qua từng lỗ nhỏ như ẩn như hiện, thân trên y chỉ mặc một mảnh vải dệt cùng vài sợi dây lưng cùng hai mảnh áo ngực nho nhỏ, hai mảnh vải dệt kia khó khăn cũng chỉ có thể che khuất đầu vú, từ đó có thể nhìn thấy bầu ɖú mượt mà cao ngất, còn có nhũ thịt trắng như sữa.


Thân dưới y mặc chiếc qυầи ɭót cũng chỉ là vài sợi dây tinh tế, một sợi dây từ bướm nộn bóng loáng kéo dài ra sau, thít chặt bướm nhỏ cùng hậu huyệt, gò mông kiều nộn kẹp chặt mảnh dây gắt gao.


Tơ lụa màu đen mặt bóng lên ánh sáng như có như không, in vào trong mắt là da thịt trắng nõn, hai màu đen trắng đối lập càng phô ra một loại cảm giác vừa thanh thuần lại gợi cảm, so với hoàn toàn cởi hết càng có cảm giác dụ hoặc hơn.


available on google playdownload on app store


Trong mắt Lệ Kiêu toát ra lửa dục nóng rực, hầu kết gợi cảm không ngừng trượt lên trước xuống, hắn nuốt nước miếng, qυầи ɭót cũng bị dương vật cương cứng đỉnh lên một cái lều cao vút, thậm chí có thể nhìn rõ hình dạng quy đầu, phía trên phiến vải mỏng manh đã nước ɖâʍ chảy ra từ trong mã mắt làm ướt một mảng.


Tình huống của A Từ so với Lệ Kiêu cũng không tốt hơn bao nhiêu, gương mặt tuấn tú của hắn đỏ lên, mắt cũng không chớp mà dính chặt trên người Liễu Miên Hạ, hô hấp dồn dập, căn dương vật thô to dưới háng cũng cứng lên.


Liễu Miên Hạ bị hai nam nhân nhìn mà có chút ngượng ngùng, nhưng thân thể lại phá lệ thành thật, hai viên đầu ɖú trước ngực đứng thẳng lên, áo ngực mỏng nhanh nhô lên hai điểm nhỏ, bướm nhỏ cũng ướt, chậm rãi chảy ra ɖâʍ thủy ướt nhẹp dây lưng tinh tế bao bọc môi bướm siết lên âm đế mẫn cảm khiến khoái cảm tiến đến không ngừng.


Lệ Kiêu nhịn không nổi. Hắn vốn đã toàn tâm toàn ý yêu Liễu Miên Hạ, ngày thường chỉ cần Liễu Miên Hạ không làm gì, ăn mặc kín cổng cao tường, thì Lệ Kiêu chỉ cần thấy y cũng đã tùy thời động dục, hiện tại lại có cảnh đẹp hiện ra trước mắt như vậy, hắn làm sao còn khả năng khống chế bản thân được.


Lệ Kiêu bế lên Liễu Miên Hạ, bàn tay nâng mông nhỏ y, vòng eo rắn chắc chen vào giữa hai chân Liễu Miên Hạ, cứ ở tư thế này mà gầm nhẹ một tiếng, vùi đầu ngậm trụ đầu ɖú Liễu Miên Hạ.
"A ——!"


Liễu Miên Hạ kinh hô một tiếng, môi Lệ Kiêu như lửa nóng cách lớp vải mỏng dùng sức ɭϊếʍƈ ʍút̼ đầu ɖú cứng rắn, từng trận điện lưu lan tràn khắp thân thể Liễu Miên Hạ, y thoải mái phát ra từng tiếng rên rỉ, bụng nhỏ từng đợt căng chặt, một luồng nhiệt lưu vọt ra, hai chân theo bản năng kẹp chặt eo Lệ Kiêu eo, hai tay ôm lấy Lệ Kiêu siết chặt tóc hắn.


"A... Ân..." Mắt phượng xinh đẹp mắt phủ đầy hơi nước ȶìиɦ ɖu͙ƈ mê muội.
Cả khuôn mặt Lệ Kiêu đều chôn sâu trong nhũ thịt mềm mại Liễu Miên Hạ, vừa ngậm lấy đầu ɖú vừa hút cắn, hận không thể ßú❤ ʍút̼ ra sữa, bàn tay xoa bóp mông thịt Liễu Miên Hạ nhào nặn đủ kiểu.


A Từ tiến lên giữ lấy ót Liễu Miên Hạ để y quay về phía mình rồi chiếm lấy môi ngọt.


Đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼ cánh mỗi, dễ dàng tiến vào dò xét, câu lấy đầu lưỡi Liễu Miên Hạ dây dưa cọ xát, đem tiếng kêu của y tất cả đều lấp kín như muốn ăn sạch y vào bụng, đem không khí bên trong khoang miệng y như muốn rút sạch.
"Ngô... Ân..."


Liễu Miên Hạ thoải mái tràn ra nước mắt, bướm nhỏ chảy ra ɖâʍ dịch âm ỉ đói khát ướt nhẹp mảnh vải che chắn bé nhỏ, thậm chí nó còn tích nước cọ ướt bụng dưới Lệ Kiêu.


Lệ Kiêu ăn đủ một bên ɖú này lại đổi sang bên kia, ʍút̼ mát tới nỗi hai mảnh vải đều ướt dầm dề, để lộ đầu ɖú màu hồng phấn đang dần chín đỏ.


Dương vật dưới háng cao nhếch, thẳng tắp dán lên bướm nộn Liễu Miên Hạ. Liễu Miên Hạ cảm giác chính mình như đang ngồi trên dương vật Lệ Kiêu, huyệt thịt mẫn cảm lúc đóng lúc mở, cách vải hút kẹp lấy ƈôи ȶhịȶ nó yêu thích. Lệ Kiêu một bên ʍút̼ vú, hông cũng nắc nhẹ cọ xát kích thích bướm ɖâʍ.


Lệ Kiêu thở hổn hển nhả ra đầu vú, trán đổ mồ hôi, hốc mắt đỏ ửng nhìn Liễu Miên Hạ.
"Tức phụ, em thật là đẹp, ta muốn em."
Nam nhân mặt mày anh tuấn đĩnh đạc và ánh mắt nóng rực khiến Liễu Miên Hạ như lỡ mất một nhịp, lồng ngực rung động một hồi.


Lệ Kiêu khó có lúc không nói lời thô tục, đáy lòng Liễu Miên Hạ cũng dâng lên dục vọng mãnh liệt, nhịn không được hôn môi Lệ Kiêu.
Hai người áp môi vào nhau đã như có lực hút, đầu lưỡi giao triền triền miên cọ xát.


Lệ Kiêu một bên hôn môi Liễu Miên Hạ, một bên ôm y tiến lên giường lớn, đi lúc đi dương vật cũng không ngừng cọ xát lỗ thịt kích thích y run rẩy không ngừng.
Lệ Kiêu đặt Liễu Miên Hạ xuống giường, tách ra hai chân y thành chữ M, tham lam nhìn chằm chằm lỗ thịt ɖâʍ mỹ giữa hai chân thon nuột.


Dây lưng tơ lụa bị hai phiến môi bướm giam giữ, thít chặt tiểu âm đế sớm đã sung huyết từ lâu, dây lưng cũng dính đầy ɖâʍ dịch nhớp nháp, tô đậm ánh sáng ɖâʍ tục.


Lệ Kiêu vươn tay, ngón cái cách vải nhẹ nhàng ấn lên âm đế, Liễu Miên Hạ kinh suyễn một tiếng, bướm nhỏ phun ra một luồng nước ɖâʍ.
"Muốn... Ô..."
A Từ phóng xuất dương vật chính mình, ngồi quỳ trước mặt Liễu Miên Hạ, ôn nhu nói: "Thiếu gia, muốn ăn nó sao?"


Liễu Miên Hạ ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi, nhìn cây gậy thịt đang trướng lớn phô bày trước mặt, nước bọt cũng bắt đầu tiết ra.
A Từ như biết suy nghĩ trong lòng Liễu Miên Hạ, khóe môi khẽ nhếch, đè quy đầu trên môi y.


Liễu Miên Hạ tức khắc vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼ quy đầu, lướt qua lỗ nhỏ câu ra một tia nước ɖâʍ trong suốt, tiếp đó lại hầu hạ khe mũ đến thân lại đến gốc khiến A Từ hít vào một hơi, nhìn vẻ mặt hắn liền biết có bao nhiêu thoải mái.


Lệ Kiêu vẫn như cũ đùa bỡn âm đế, cũng không lấy ra dải lụa kia mà vẫn cách vải dệt bóng loáng dùng ngón tay chà ấn âm đế, mỗi lần như vậy đều có thể khiến Liễu Miên Hạ cao giọng rên rỉ, bướm nhỏ cũng khóc lóc chảy nước thật nhiều.


Đầu lưỡi Liễu Miên Hạ đánh chuyển trên quy đầu A Từ, há miệng ngậm nó vào sâu bên trong, nỗ lực ʍút̼ vào hút chặt.
Phía dưới thật thoải mái a... A... A Kiêu làm cho y thật thoải mái... Sắp, sắp nhịn không được...


Khoái cảm càng lúc càng nhiều, bướm nhỏ không ngừng rỉ nước, đúng lúc này, Lệ Kiêu ngón tay áp chặt lên âm đế xoa mạnh một vòng, giây tiếp theo miệng huyệt liền cứ thế cao trào.


Liễu Miên Hạ ngậm trụ dương vật A Từ, toàn bộ tiếng kêu đều bị hắn lấp kín, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô nức nở.
Lệ Kiêu thở hổn hển nói: "Tức phụ phun nước thật giỏi, thật đẹp..."


Hai nam nhân bị cảnh đẹp trước mắt này kích thích dương vật càng thêm trướng lớn, Lệ Kiêu càng hận không thể ngay lập tức cắm vào lỗ nhỏ Liễu Miên Hạ.
Nhưng hắn biết ƈôи ȶhịȶ hắn quá lớn, cứ thế đi vào sẽ làm Liễu Miên Hạ khó chịu thì hắn cũng sẽ khó chịu, cho nên đành cắn răng nén nhịn.


Lệ Kiêu dùng ngón tay đẩy ra mảnh vải đã sớm ướt đẫm lộ ra hai môi bướm hồng nhạt dụ người cùng miệng huyệt đang ra sức khép mở, lúc này lỗ thịt đã hé ra một cái miệng nhỏ, cơ khát co rút, gấp không chờ nổi muốn ăn ƈôи ȶhịȶ lớn.


Lệ Kiêu cúi đầu ɭϊếʍƈ ʍút̼, thân lưỡi thô ráp cọ xát môi bướm non mềm, lại hướng lên trên gặm ʍút̼ âm đế sưng tấy, dẫn tới Liễu Miên Hạ sướng tới run rẩy từng trận, cổ họng cùng bật tiếng nức nở ngắt quãng.


Liễu Miên Hạ phun ra nuốt vào dương vật liên hồi, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼ từng đường gân hằn rõ mà cũng có thể cảm nhận được khoái cảm tê dại, miệng y như biến thành lỗ nhỏ cùng A Từ giao hợp nguyên thủy.


A Từ cũng xoa bóp đôi gò bồng kiêu ngạo của Liễu Miên Hạ, cách vải lưới cùng vải dệt bị làm ướt mà đùa giỡn đầu vú, năm ngón tay hắn mở ra bao lấy nhũ thịt mềm mại co dãn, bầu ɖú bị đè ép tràn ra giữa kẽ ngón tay dần phủ màu tình ái mê người.


Đợi đến khi vừa lòng, A Từ dùng đầu ngón tay chà sát hạt đậu qua lớp lụa, loại cảm giác này khác khi được vân vê trực tiếp, nó mang theo một loại tư vị tê dại khác, khiến Liễu Miên Hạ thoải mái ào ạt chảy ra nước ɖâʍ.
"Ngô... Ân... Ân..."


A a... Thật thoải mái... Đầu ɖú cùng lỗ nhỏ phía dưới đều thật thoải mái... Muốn ăn ƈôи ȶhịȶ lớn... Lỗ bướm thật trống rỗng... Muốn A Từ cùng A Kiêu đem y lấp đầy...
Lệ Kiêu vùi mặt giữa bướm ɖâʍ, bị ɖâʍ dịch Liễu Miên Hạ chảy ra lộng ướt cả miệng tới đầu mũi.


Hắn dùng đầu lưỡi đâm thọc miệng huyệt, bắt chước động tác thọc vào rút ra mà cọ xát huyệt thịt non, càng ɭϊếʍƈ ɖâʍ dịch chảy ra càng nhiều, Lệ Kiêu bọc lấy tất cả cho vào miệng, thèm khát nuốt xuống toàn bộ.


Liễu Miên Hạ chỉ cảm thấy toàn thân đều tê tê dại dại, bướm nhỏ hư không không chịu nổi, bên trong thật ngứa, thậm chí lỗ hậu phía sau cũng bắt đầu mấp máy gào thét muốn ăn.


Lệ Kiêu ɭϊếʍƈ lộng trong chốc lát rồi tách ra hai chân y thêm một chút nữa, nâng cao mông nhỏ, tách ra kẽ mông chật chội, lộ ra đóa hoa nhỏ nhắn phía sau.
Như đang thẹn thùng, hậu huyệt Liễu Miên Hạ theo nhịp hô hấp hơi hơi co rút lại, nhan sắc cũng là màu hồng phấn xinh đẹp, nếp uốn xếp vòng thật như đóa hoa chúm chím.


Lệ Kiêu không chút do dự vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼, Liễu Miên Hạ đột nhiên run lên, cúc huyệt theo bản năng mà rụt lại ngay lập tức.
Quá kích thích... Ô ô...


Liễu Miên Hạ chứa đầy nước mắt, nhả ra dương vật trong miệng, sắc mặt hồng như nhỏ máu, thẹn thùng nói: "A Kiêu, không, không cần... chỗ đó dơ... Ân..."
Lệ Kiêu không dừng lại động tác, nói: "Nơi nào dơ, rõ ràng đáng yêu như thế!"


Hắn nói xong, lại ɭϊếʍƈ lên hậu huyệt Liễu Miên Hạ một chút, giống như bị nghiện mà kề sát từng nếp uốn quanh cửa hậu, tới tới lui lui ɭϊếʍƈ láp không ngừng.
Liễu Miên Hạ làm sao chịu được loại kích thích này, eo cũng mềm nhũn, không khống chế đượcc kêu ra tiếng.


"A a... Không cần... Không... A Kiêu... Ô ô... Thật thoải mái... Không cần ɭϊếʍƈ... Không được... A..."
A Từ cười hôn hôn trán y, "Thiếu gia thật là khẩu thị tâm phi... A Từ đút cái miệng nhỏ phía dưới em ăn ƈôи ȶhịȶ lớn được không?"






Truyện liên quan