Chương 24: Tiểu biệt thắng tân hôn (H)

Liễu Miên Hạ hai tay ôm chặt cổ Lệ Duệ, hai chân thì kẹp lấy eo, cả người đều treo hẳn lên hắn. Lệ Duệ còn đỡ mông Liễu Miên Hạ cho y khỏi ngã.
"Duệ ca!" Liễu Miên Hạ vui vẻ vô cùng, cũng không màng bây giờ đang ở ngoài mà hôn bẹp trên môi Lệ Duệ.


Các khách nhân mua điểm tâm trong tiệm mặt đều tươi cười thiện ý.
Lệ Duệ cũng không cố kỵ gì, trán áp trán Liễu Miên Hạ, thân mật cọ cọ, trong mắt mang theo ý cười, thanh âm trầm thấp nói: "Hạ Nhi, về nhà đi."


"Ân!" Liễu Miên Hạ gật gật đầu, cũng không từ trên người Lệ Duệ trượt xuống mà vẫn như cũ gắt gao ôm hắn.


Lệ Duệ cưng chiều cười, ôm Liễu Miên Hạ cùng Cố Thần Chi chào hỏi: "Tứ đệ, ta mới từ kinh thành trở về, đi về cùng Hạ Nhi trò chuyện trước, ngươi nếu có việc trễ chút rồi hẵng tới nói với Hạ Nhi."


Cố Thần Chi xua xua tay, mang theo chút nghịch ngợm cười nói: "Ca phu cùng ca ca đã lâu không gặp như thế, khẳng định có rất nhiều lời muốn nói, các huynh mau đi đi! Ta ở trong tiệm còn bận lắm, có chuyện gì hôm khác nói cũng được!"
Lệ Kiêu đi theo phía sau Lệ Duệ cùng Liễu Miên Hạ, "Đại ca, tức phụ chờ ta!"


Lệ Duệ một đường ôm Liễu Miên Hạ về nhà, vừa vào chính phòng chủ viện liền trực tiếp nhốt Lệ Kiêu ngoài cửa.
Liễu Miên Hạ hướng cửa cao giọng nói: "Hôm nay ta là của Duệ ca! Các huynh ai cũng đừng tiến vào!"
Y vừa dứt lời đã bị Lệ Duệ áp lên trên cửa hôn xuống.
"Ngô... Ân..."


available on google playdownload on app store


Môi lưỡi lửa nóng xâm nhập vào miệng Liễu Miên Hạ mang theo nhớ nhung cùng tình yêu nồng nàn, nó không kiêng nể gì mà đoạt lấy dưỡng khí trong miệng Liễu Miên Hạ, đầu lưỡi y bị hút tê dại, mỗi điểm mẫn cảm trong vách đều bị ɭϊếʍƈ quá.


Eo Liễu Miên Hạ cơ hồ mềm nhũn ngay lập tức, bị hôn thở không nổi, một đôi mắt phượng tràn đầy hơi nước mơ màng.


Lệ Duệ hôn như không biết mệt mỏi, chỉ muốn đem nhân nhi trong lồng ngực ăn sạch vào bụng. Dương vật dưới háng cứng đến phát đau, hận không thể lập tức cắm vào trong cơ thể Liễu Miên Hạ, cùng y hòa hợp thành một.


Vì đảm bảo thể lực cùng an toàn, thương đội cũng không vội vã lên đường vào ban đêm, thế là tối hôm qua họ vẫn trấn nhỏ cách Dương Liễu Thành không nghỉ ngơi một đêm, tờ mờ sáng hôm nay mới xuất phát, nửa buổi sáng đã tiến vào thành.


Lệ Duệ về nhà, phát hiện trong nhà mọi người không ở liền hơi có chút ngoài ý muốn. Phương bá nói với hắn Liễu Miên Hạ đang trông tiệm, như đang tranh công mà kể cho Lệ Duệ rằng Liễu Miên Hạ mở mấy cửa hàng kia phát đạt như thế nào.
Nhưng Lệ Duệ không đem chuyện này để ở trong lòng.


Y một lòng muốn gặp Liễu Miên Hạ.
Lúc trước đi theo thương đội đến phía bắc, tuy cũng nhớ tân phu nhân nhà mình nhưng cũng không đến nỗi.
Mãi cho đến khi trở về, Lệ Duệ mới phát hiện càng đến gần Dương Liễu Thành, hắn càng lúc càng nhớ Liễu Miên Hạ.


Nóng lòng về nhà, chính là tâm tình của hắn lúc đó.
Cho đến một khắc nhìn thấy Liễu Miên Hạ kia, Lệ Duệ mới cảm giác được xao động trong lồng ngực cuối cùng cũng được xoa dịu lấp đầy.
Nơi có Liễu Miên Hạ mới là nhà.
Hắn tựa như bất tri bất giác sớm thích người trong ngực.


Thời niên thiếu ở Sở kinh, nhìn quen những song nhi thế gia luôn cao cao tại thượng lỗ mũi hướng lên trời, Lệ Duệ cho rằng chính mình sẽ không động tâm với song nhi nào dù vì lí do gì.
Nào nghĩ đến gia tộc gặp nạn, hắn từ mây cao ngã xuống, đã từng là Hầu gia nay biến thành bình dân thế nhưng lại gặp được y.


Nếu đây là vận mệnh an bài, hắn cảm thấy may mắn vì chính mình bị biếm làm bình dân.
Bởi vì nếu hắn vẫn là Hầu gia, thì cả đời này cũng không có khả năng gặp gỡ Liễu Miên Hạ.
"Hạ Nhi..."


Trong thanh âm Lệ Duệ hứa đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ, giọng nói trầm khàn vô cùng. Tay hắn luồn vào vạt áo Liễu Miên Hạ, vuốt ve tấm lưng bóng loáng, dùng sức ôm y phảng phất như muốn khảm Liễu Miên Hạ vào trong thân thể.


"Hạ Nhi... Cho Duệ ca có được không?" Lệ Duệ ngậm lấy vành tai Liễu Miên Hạ ʍút̼ vào ɭϊếʍƈ láp, khi nói chuyện thở ra nhiệt khí phun lên tai Liễu Miên Hạ. Liễu Miên Hạ chỉ cảm thấy giống như lông tơ mịn màng vuốt ve toàn thân khiến y, nửa người tê rần.


"Ân... A... Duệ ca..." Liễu Miên Hạ hô hấp dồn dập, thân thể sớm đã phiếm tình, bướm nhỏ lúc đóng lúc mở chảy ra ái dịch thấm ướt cả qυầи ɭót.
Lệ Duệ một phen kéo xuống quần Liễu Miên Hạ, khẽ cười một tiếng, "Một thân quần áo này của Hạ Nhi quả thật rất tiện."


Tay hắn trực tiếp bao bọc lấy đôi mông mượt mà của Liễu Miên Hạ xoa bóp vuốt ve, đầu ngón tay cố ý cọ xát khe mông, ngẫu nhiên cọ qua hậu huyệt mẫn cảm.


"Ân..." Liễu Miên Hạ mỗi đêm đều cùng Lệ Kiêu A Từ làʍ ȶìиɦ, thân thể đã bị thao lộng mẫn cảm vô cùng. Hiện tại bị Lệ Duệ hôn môi đùa bỡn như vậy, quanh chóp mũi đều là hơi thở của hắn, Liễu Miên Hạ làm sao có thể kiềm nổi.
"Duệ ca... Tiến vào... Muốn... Ân... Lấp đầy ta..."


Lệ Duệ duỗi tay sờ nắn bướm nhỏ phía trước, sờ đến một tay dính nhớp, trong cổ họng tức khắc căng chặt, hầu kết gợi cảm hầu chuyển động lên xuống, ở Liễu Miên Hạ bên tai trầm giọng nói: "Hạ Nhi thật nhiệt tình."


Liễu Miên Hạ đỏ bừng mặt, nhìn thẳng hai mắt Lệ Duệ thẳng thắn bày tỏ nội tâm: "Duệ ca... Ta rất nhớ huynh..."
"Ta cũng nhớ em."


Lệ Duệ nói xong lời này, hai ngón tay khép lại cắm vào bướm nhỏ, nhanh chóng đưa đẩy vài cái, lại vén lên trường bào, thay ngón tay bằng dương vật chính mình, quy đầu đặt trước miệng huyệt cọ cọ đột nhiên cắm vào.


Cảm giác căng trường còn có tê dại đột nhiên xảy ra khiến Liễu Miên Hạ thoải mái kinh suyễn kêu rên một tiếng.


Lệ Duệ không cho Liễu Miên Hạ cơ hội thích ứng, dương vật thô to cắm vào mạnh bạo đưa đẩy vào sâu bên trong, Liễu Miên Hạ bị áp lên ván cửa gắt gao, trong nháy mắt đã bị khoái cảm chiếm lấy.
"A... Không... Chậm một chút... Duệ ca... Ha a... Quá nhanh... Ân... Thật thoải mái... Không được... Muốn, muốn tới... A a..."


Lệ Duệ động tác quá mức với mãnh liệt, kéo theo khoái cảm cũng mãnh liệt theo, Liễu Miên Hạ rất ít trải qua ái tình kịch liệt như vậy, ván cửa cũng vang tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt. Y rất nhanh đã không chịu nổi, ƈôи ȶhịȶ phía trước bắn ra tinh dịch, bướm nhỏ cũng gắt gao co rút cao trào.


Nhưng Lệ Duệ cũng không vì vậy mà dừng lại, Liễu Miên Hạ phun ra bao nhiêu ɖâʍ dịch thì hắn gia tăng lực độ thọc vào rút ra bấy nhiêu, mỗi một lần đều cắm đẩy sâu vào âm đạo, quấy đảo thật mạnh bên trong miệng tử cung.


Lệ Duệ vói tay vào trong y phục Liễu Miên Hạ sờ loạn bầu ɖú mềm mại, hắn cảm thấy phía trên có một tầng vải dệt mỏng manh hơi khác vải yếm, Lệ Duệ hơi hơi nhướng mày, đem quần áo Liễu Miên Hạ xốc lên.


Quả nhiên trên ɖú mềm chỉ có một mảnh vải nhỏ, chỗ khác đều là dây lưng tinh tế. Y phục nửa kín nửa hở so với trực tiếp cởi hết càng khiến người nhìn huyết mạch sôi sục. Cảnh đẹp trước mắt khiến ánh mắt Lệ Duệ tối đi, đáy mắt bùng cháy lửa dục, hơi thở thô gấp, động tác dưới háng càng thêm tàn nhẫn.


Lệ Duệ một tay nắm lấy một bên ɖú Liễu Miên Hạ không ngừng đè ép xoa bóp, đôi lúc còn nhéo đỉnh đầu ɖú vê động vuốt ve, thanh âm mang theo từ tính khàn khàn nhẹ giọng hỏi bên tai y: "Đây là cái gì?"
Liễu Miên Hạ đỏ mặt, thở hổn hển nói: "Là, là áo ngực... A... Ân..."


Lệ Duệ ngậm ʍút̼ lỗ tai Liễu Miên Hạ cọ xát, "Cố ý mặc thành như vậy câu dẫn ta sao, hửm?"
Liễu Miên Hạ cả người run lên, "A... Duệ ca... Chậm một chút... Không, không được... Ô... Đỉnh tới rồi... Ha a... Lại, lại muốn tới... A..."


Lệ Duệ ánh mắt sâu thẳm như có thể hút người vào trong, hắn nâng một chân Liễu Miên Hạ, dương vật chôn sâu trong bướm nhỏ trướng đại một vòng, mưa rền gió dữ hung hăng hướng bên trong va chạm, địa phương hai người giao hợp ướt nhẹp một mảnh, ɖâʍ dịch Liễu Miên Hạ phun ra thậm chí còn nhỏ giọt trên mặt đất tạo thành một vũng nước ɖâʍ mỹ.


Liễu Miên Hạ chỉ cảm thấy bên trong bướm nhỏ vừa ngứa lại vừa sướng, y lại một lần nữa cao trao dù bên dương vật chỉ cọ xát bên trong. Mị thịt gắt gao hút cắn gậy thịt thô to, phảng phất muốn hút sạch tinh dịch bên trong.


Lệ Duệ bị y kẹp thở hốc vì kinh ngạc, quy đầu trướng lớn, hắn nhanh chóng thọc vào rút ra mười mấy lần cũng nhịn không được phun ra tinh dịch nóng đặc vào sâu bên trong y.






Truyện liên quan