- Chương 1: Lạc đường
- Chương 2: Buổi chiều
- Chương 3: Rối rắm
- Chương 4: Thích
- Chương 5: Vết sẹo
- Chương 6: Trúc mã
- Chương 7: Ký ức
- Chương 8: Kết hôn?
- Chương 9: Tư Niên
- Chương 10: Cầu hôn
- Chương 11: Kết hôn
- Chương 12: Lâm gia
- Chương 13: Gào khóc
- Chương 14: Bà Lâm
- Chương 15: Vượt tầm kiểm soát
- Chương 16: Dịu dàng
- Chương 17: "Thất thường"
- Chương 18: Hạ gục
- Chương 19: Phủ kín
- Chương 20: Không từ bỏ
- Chương 21: Trước đêm đó
- Chương 22: Ngày 15
- Chương 23: Thăm dò
- Chương 24: Trốn tránh
- Chương 25: Tai nạn xe
- Chương 26: Bí mật?
- Chương 27: Boss
- Chương 28: Người cha
- Chương 29: Ngụy trang
- Chương 30: Không chịu nổi
- Chương 31: Cố nhân
- Chương 32: Hoài niệm
- Chương 33: Ba người
- Chương 34: Thôi miên
- Chương 35: Bình phục?
- Chương 36: Tâm sự
- Chương 37: Chân tình
- Chương 38: Time
- Chương 39: Lẫn nhau
- Chương 40: Thất vọng
- Chương 41: Cõi lòng
- Chương 42: Gút mắt
- Chương 43: Sóng ngầm
- Chương 44: Sóng gió
- Chương 45: Buông tay
- Chương 46: Đợi chờ
- Chương 47: Theo đuổi tình yêu
- Chương 48: Mộc Hủy
- Chương 49: Bất ngờ
- Chương 50: Yêu em
- Chương 51: Suốt đời
- Chương 52: Ngoại truyện 1
- Chương 53: Ngoại truyện 2
Tên gốc: 《谢谢你,敢与我相爱》- Cảm ơn em, dám cùng anh tương ái
Chuyển ngữ:H.Cl
Vì yêu anh, cô quyết định sẽ mặc kệ anh ra sao, cứ quyết tâm phải gả bằng được cho anh, rồi sau đó sẽ dùng hấp dẫn hạ gục anh, từ từ khiến anh cũng yêu thương cô
Cho dù anh có là người thế nào, anh có thể nhẫn nhịn, chịu đựng cô đơn, chịu đau đớn, hay chịu người khác chế nhạo coi thương vì bị tàn tật, ngay từ khi mới đầu gặp gỡ, cô đã nhận định anh chính là người định mệnh của cô
Nhưng thật sự có chuyện rất đả kích cô
Mặc dù anh vui buồn thất thường, luôn luôn độc lai độc vãng nhưng cô biết anh mỗi tháng vào ngày 15 sẽ gặp một người bạn
Nhưng điều cô không ngờ, người bạn đó lại chính là...