Chương 2: B: Cật hóa S cùng tiểu lung bao M quân (hạ)
Chu Lục vẫn đem qυầи ɭót nhét vào tới cổ họng của Hạ Liên mới ngừng tay, trong lúc Hạ Liên bởi vì khó chịu mà nôn khan mấy lần, Chu Lục một lần lại một lần nhét qυầи ɭót vào lại, thẳng để khi Hạ Liên bị nhét chặt trong mắt lộ nước mắt, ngực không ngừng phập phồng.
Trước ngực hai khỏa hồng anh lỏa lồ sung lên, vì Hạ Liên không thuận theo mà bị Chu Lục trừng phạt nhéo đến sắp xuất huyết.
“Tiểu tiện nhân, ngậm nó cho ta, lại để cho ta nhìn thấy qυầи ɭót của ngươi, ta liền đem tiện căn của ngươi vặn xuống! Có nghe thấy không?” Chu Lục hung tợn đe dọa cậu, trong đôi mắt băng lam như lôi quang sét đánh, đánh thẳng vào Hạ Liên một trận mê muội.
── Quá quá quá quá mê người!
Hạ Liên bởi vì câu đe dọa âm ngoan này thiếu chút nữa bắn ra, bất quá cậu không dám, Chu Lục có thể tàn nhẫn khiến cậu một tháng không làm được nam nhân, cậu mới không muốn như vậy.
Hạ Liên liên tục gật đầu, bởi vì tóc bị Chu Lục kéo lấy mà không cách nào chuyển động, chỉ chấn động một cái, khẽ động khiến da đầu có chút đau nhức, cậu cắn chặt qυầи ɭót trong miệng, mùi vị tanh tưởi dày đặc của qυầи ɭót kia khiến cậu cả người khô nóng không gì sánh được, càng khiến cậu khó chịu hơn, yết hầu lên xuống vài lần muốn nôn, thế nhưng vẫn là chịu đựng, miệng của cậu không thể nào hoàn toàn ngậm hết qυầи ɭót, bởi vậy có một đoạn nhỏ lộ ra ngoài hàm răng, thế là Hạ Liên nỗ lực dùng môi dưới bao lấy khoang miệng, không cho Chu Lục thấy chút nào.
Hạ Đại đội trưởng khuôn mặt nhỏ nhắn, còn có cằm nhọn, điều này khiến Chu Lục rất thèm muốn, đố kị cùng căm hận, bất quá bây giờ hắn bình tĩnh hơn, mặt của Hạ Liên ngậm qυầи ɭót toàn bộ phồng lên, cả khuôn mặt đều tròn, như một tiểu lung bao.
Chu Lục cảm thấy đói bụng.
Bất quá Hạ Liên tựa hồ đói hơn, nhìn chằm chằm tay phải Chu Lục bỏ vào qυầи ɭót nhìn mà thèm không ngớt, trong đôi mắt đen đã có khát vọng nồng đậm, lại có sợ hãi thật sâu.
Chu Lục biết cậu muốn cái gì, ấn ấn miệng Hạ Liên, Hạ Liên thận trọng đóng chặt miệng, đích xác không để Chu Lục bắt được bất kỳ nhược điểm nào.
Chu Lục gật đầu, trong ánh mắt lạnh lùng toát ra vẻ hài lòng, tay hắn dương dương tự đắc, hỏi: “Ngươi muốn?”
Hạ Liên mở to hai mắt, dùng sức gật đầu, trong mắt sóng nước tựa như đã muốn nổi lên, Chu Lục có thể đoán ra, nếu như trong miệng Hạ Liên không bị nhét một cái qυầи ɭót, Hạ Liên có thể lộ ra bộ mặt ɖâʍ đãng cực kỳ phong phú dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lấy bàn tay của hắn, sau đó để nước miếng của mình lần lượt lưu lại trên mặt mình.
Chu Lục buông tay nắm tóc Hạ Liên, sờ sờ khuôn mặt gồ lên của Hạ Liên, dấu bàn tay trên mặt nóng như là có thể thiêu cháy bàn tay của hắn, Chu Lục cảm thấy cổ họng khô khốc, rất muốn tát người nam nhân trước mắt này đến khóc lóc chảy cả nước mắt, tát đến bắn, hắn hỏi: “Ngươi chuẩn bị xong?”
Hạ Liên ô ô ô ô gật đầu, mắt phát quang, trơ mắt nhìn Chu Lục giơ tay lên, sau đó nhanh như chớp bổ tới trên mặt cậu.
Hạ Liên ngay cả mắt cũng không chớp một cái, chân chính trơ mắt nhìn mình bị luân phiên bị tát, bất quá một trong những cách ngược đãi mà cậu thích chính là như vậy, Chu Lục bộ dáng đánh người của hắn quả thực suất đến bạo
(bạo ở đây là nổ tung)
, Hạ Liên đã si mê đến nỗi dù cho mặt mình bị đánh nát cũng phải nhìn bộ dáng đánh người của Chu Lục.
Thế nhưng Hạ Liên không ngại mặt đau, Chu Lục còn ngại tay đau ni! Đánh hơn mười cái xong Chu Lục liền thu tay về, ghét bỏ vẫy vẫy tay, tựa hồ ngại mặt của Hạ Liên quá cứng, đau tay hắn.
Trên thực tế mặt của Hạ Liên lại mềm, đặc biệt để tiện cho Chu Lục tát cậu, mỗi ngày không ngại phiền phức dưỡng da mặt.
Chu Lục chưa từng gặp qua M thích dưỡng mặt như thế, mỗi lần nhìn thấy Hạ Liên đem dung dịch ghê tởm chẳng phân biệt được bôi lên trong lòng nhức nhối không ngớt, nhìn thấy một lần đánh một lần, bất quá đồ chơi kia hiệu quả thật tốt, cảm giác như đang đậu hủ non, lâu ngày, Chu Lục cũng không quản chuyện này.
Dù sao hắn muốn ăn chính là tiểu lung bao hãm, cũng không phải da của tiểu lung bao.
Chu Lục đem đường nhìn chậm rãi dời về phía thân thể của Hạ Liên, thân thể trần truồng bị dây đỏ cột chặt vào ghế lái, trên cổ vòng một vòng màu đỏ, tiếp đó quấn quanh trước ngực của Hạ Liên chia làm hai nửa, ngay sau đó tách ra, từ sau lưng Hạ Liên vòng qua, trước ngực bị chia làm bốn mảnh nhỏ, phía sau lại kết thành một sợi, theo đường ngang giữa cổ Hạ Liên, dây đỏ không ngừng ma sát tiểu huyệt của Hạ Liên, trực tiếp khiến cho Hạ Liên ngứa không ngớt. Dây đỏ lại vòng quanh bắp đùi căn bộ
(phần gốc của bộ phận đó)
một vòng, có thể làm Hạ Liên hơi tách chân ra, tiếp đó liền xen giữa ngọc hành và tinh hoàn, thắt lại ở eo, chỉ riêng một đôi tay tự do, để Hạ Liên đủ để nắm tay lái.
Đây không phải là một trói buộc quá nghiêm mật, trên cơ bản không thể khiến M thở gấp liên tục trực tiếp bị sợi dây ngoạn đến bắn, Chu Lục làm như thế, chỉ là muốn khiến Hạ Liên cảm thấy thẹn cực kỳ, hắn biết rõ Hạ Liên sĩ diện bao nhiêu, bởi vậy lúc Hạ Liên mới vừa lên xe liền đem Hạ Liên lột sạch, dùng dây đỏ trói lại, ép buộc cậu thân thể trần truồng một đường lái xe về.
“Ô ô…” Hạ Liên bởi vì trước mặt mọi người thân thể xích lõa mà ngượng ngùng không thôi, toàn bộ thân thể co thành một vòng, che đi nơi riêng tư của mình, “Đừng như vậy, sẽ bị người thấy…” Đặc biệt ở ngã tư đường, còn có cameras ghi hình.
Chu Lục cười hắc hắc, giơ tay lên vỗ vỗ mông Hạ Liên: “Ta quản những cái này làm gì, dù sao cởi cũng không phải ta.”
Da thịt trắng nõn trên người Hạ Liên bởi vì tình huống khó xử này mà hoàn toàn đỏ lên, chỉ thấy Chu Lục muốn ngược, liền thấy Hạ Liên mấp máy môi, cả người đều dựa vào Chu Lục, tìm kiếm sự che chở của hắn: “Thế nhưng… Buộc thành cái dạng này, ta sợ sẽ phân tâm, Chu Lục, ta không muốn xảy ra tai nạn.”
Chu Lục khốc khốc bĩu môi, này Hạ Liên thoạt nhìn như là một gã đàn ông quỷ súc đang cười lạnh a! Liền nghe tiếng của Chu Lục vang lên bên tai: “Ngươi nói như thế, xảy ra tai nạn ta cũng nhận, muốn ch.ết cùng ch.ết, dù sao ── cởi cũng không phải ta.” Trong nháy mắt, khuôn mặt trắng nhỏ của Hạ Liên liền đỏ bừng đỏ bừng.
Chu Lục chính là biến nữu như vậy, cáo trắng cái gì đều vặn vẹo như thế.
Bất quá, tốt, cậu thích.
Hạ Liên liền bị lột sạch quần áo như thế bị sợi dây trói lại, gió lạnh thổi chờ đèn đỏ, bởi vì vạn phần cảm thấy thẹn mà cả người phiếm hồng, thân thể phấn nộn kia Chu Lục nhìn một đường, trong lòng suy nghĩ, sao có thể để cho cơ thể mỹ hảo này thân thể trở nên đẹp hơn nữa?
Kỳ thực Chu Lục cũng không phải không ngạnh, chỉ là hắn nghĩ, tiểu lung bao còn chưa có hấp xong ni, lại nhịn một chút đi!
Thế là tiếp tục ra vẻ đạo mạo giả lãnh khốc giả quỷ súc.
Nhưng là tình huống bây giờ không giống nhau a! Tiểu lung bao hấp xong rồi, khí nóng hầm hập đang bốc lên, da thì phấn nộn, thịt cũng vừa mềm vừa ướt, ăn nhất định ăn rất ngon ~
Thế là hắn buông sợi dây, thả Hạ Liên ra, tiểu bao tử Hạ Liên đáng thương vừa mới xuống xe, lại bị Chu Lục trói gô lại, lần này ngay cả hai tay vốn tự do cùng hai chân trói lại thành một khối, như một kén sâu. Hạ Liên té trên mặt đất, vừa thẹn vừa giận, thế nhưng thân thể không nhịn được phấn khởi, liền như thế sát mặt đất, liền trướng lên.
Chu Lục lộ nguyên hình, ở góc độ Hạ Liên nhìn không thấy hung hăng nuốt ngụm nước miếng ── tiểu lung bao cuối cùng phải lên mâm ăn rồi! Hắn hưng phấn vài bước nhảy đến, nâng lên Hạ Liên bộ dạng như sâu liền đi vào tong nhà.
Tác giả nói:
Phục canh ~ Nhớ mọi người ^^
Gần đây mộc hữu thay đổi thực sự là xin lỗi mọi người…
Cảm tạ cảm tạ khối băng nhỏ của Phong Tống! Cảm tạ Hoa Nham tặng quả cầu biển!