Chương 3: C: Tự ngược cuồng lần đầu gặp quỷ súc quân (thượng)
Hạ Liên lần đầu cùng Chu Lục giao tiếp là ba năm trước, năm ấy cậu 23, chính là một thanh niên trong năm tháng tốt nhất cuộc đời, thân là một phú nhị đại, sống an nhàn sung sướng, vốn nên là thoải mái hơn chút, đáng tiếc để giấu diếm tính hướng cùng sở thích bị ngược của mình mà ra ngoài một mình lưu lạc, lúc đó mở một công ty không lớn không nhỏ.
Hạ gia Hạ công tử sao, người trong thương giới đều biết, tuy rằng thoát khỏi Hạ gia, nhưng người ta lại không có bị đuổi ra khỏi nhà, cho nên trong lúc làm ăn vẫn khiêm nhường, ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi.
Đây coi như là một quy tắc ngầm, trong thương giới cũng là loại quy tắc ngầm cứng ngắc này, quy củ giống nhau. Thế nhưng đã có người dùng quy tắc ngầm, thì có người không dùng.
Chu Lục chính là một người như thế.
Nói Chu Lục cũng quá cố chấp, không có bối cảnh gì, tựa như một hắc mã đột nhiên xuất hiện, công ty mở không lớn, thế nhưng không sánh nổi bộ dạng đẹp trai a, phu nhân danh viện liền thích loại thục nam bộ dạng anh tuấn tiêu sái này, bởi vậy Chu Lục không nổi danh cũng phải nổi danh, ngay cả Hạ Liên là loại người không thích giao tiếp cũng biết.
Hạ Liên lần đầu tiên thấy Chu Lục thì đã cảm thấy, mẹ nó, bộ mặt mị hoặc băng sơn quỷ súc này, tên này sẽ không phải là một S đi!
Đừng nói cậu thật quả là đã đoán đúng, bất quá Hạ Liên không có hỏi ngay mặt, Chu Lục ngay cả trò chuyện với cậu cũng chưa từng, nhìn cậu cũng chưa từng, mắt nhìn thẳng sang bên cạnh cậu.
Chợt như một đêm xuân phong đến, bề ngoài muộn nội tâm lẳng lơ tiểu M Hạ Liên đột nhiên liền xuân tâm manh động, hạt giống M trong thân thể khỏe mạnh đâm chồi, nở hoa kết trái, rất nhanh trưởng thành đại thụ che trời.
Thật muốn bị ngược a… Hạ Liên lúc ở nhà tự ngược, không lúc nào không nghĩ tới mặt của Chu Lục, lòng nghĩ những thủ đoạn này nếu như đều là Chu Lục làm với cậu thì tốt rồi, tàn nhẫn hơn chút cũng không sao cả, chơi ch.ết cậu cũng được.
Như thế nghĩ, rat ay lại càng tàn nhẫn chút, Hạ Liên trái lại càng sảng khoái.
Nói thế nào thì, Hạ Liên cũng là một hoa hiếm, thân là một Gay, một thụ cuồng ngược,bản thân ngược lại cố giữ mình trong sạch, đã 23, chưa từng thật sự có bạn trai, chưa từng bạn gái trên danh nghĩa, chưa từng 419, chưa từng tìm S, mỗi ngày tự vui tự đùa chính là tự ngược + tuốt ống, cậu có chút khiết phích, không thích người khác chạm vào, vì thế thà rằng bản thân tự công tự thụ cũng không muốn mượn tay người khác.
Lúc đầu, bản tính M của Hạ Liên bị đè nén rất sâu, tự mình có thể thỏa mãn bản thân, thế nhưng từ thấy Chu Lục, hạt giống M kia liền nảy mầm mọc rễ, cho nên nói, Hạ Liên thành như bây giờ, Chu Lục phải chịu trách nhiệm rất lớn.
Vì thế a, lúc Hạ Liên cuồng tự ngược không thể nào thỏa mãn bản thân nữa, cậu lần đầu tiên có ý nghĩ tìm S.
Thế nhưng cậu sĩ diện như vậy, tuy rằng thích nhục nhã thích bị ngược, thế nhưng dù sao mình là một con người, còn là một tiểu lão bản có chút danh tiếng, lúc nào cũng xả không hết tầng da mặt kia.
Hạ Liên càng nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp ── điều giáo qua mạng.
Võng điều
(điều giáo qua mạng)
được a, che mặt ai cũng không biết ngươi là ai, mở video quỳ gối trước mặt chủ nhân trên mạng, dù sao nhìn không thấy mặt cậu, khiến cậu làm gì cũng được.
Cũng chính là câu kia cuộc đời nơi nào mà không gặp nhau, Hạ Liên lần đầu tiên lên mạng tìm S chính là Chu Lục, cậu cả đời cũng liền định cùng một mình Chu Lục.
Chu Lục là một S, từ lúc lên đại học đã biết, ỷ vào bộ mặt liệt lạnh lùng anh tuấn quỷ súc của mình, nô lệ điều giáo dưới tay chưa thành trăm cũng có hơn mười, ngay từ đầu chơi rất vui, sau lại cảm thấy không thú vị, thế là cấm dục, toàn tâm toàn ý điều hành công ty trong tay, lại còn thực sự đạt được thành tựu lớn như vậy.
Ngày đó Chu Lục nhàn rỗi buồn chán, đột nhiên nhớ tới hắn có một số QQ thân phận S bị hoang phế thật lâu, liền lên mạng, nô lệ trên mạng liên tiếp chào hỏi hắn, đều sôi trào ── chủ nhân a, ngài lúc nào hạ mình trừng trị một chút nô lệ thiếu ngược như ta này?
Chu Lục cau mày, cảm thấy rất phiền chán, hắn ghét M bề ngoài lẳng lơ này, đúng là âm hồn bất tán, hắn lại thích khi dễ M nộn nộn thích xấu hổ, cái đó cùng một nguyên lý với việc hấp bánh bao,tự mình làm bánh bao, da mỏng cao lấy nhân lớn mười tám nếp gấp, thích khi dễ thế nào liền khi dễ thế đó.
Giữa lúc Chu Lục dự định logout, Hạ Liên liền liều lĩnh xông vào, trúc trắc lại lễ độ hỏi Chu Lục, thoáng cái đem chú ý của Chu Lục kéo đi, tốt nha, không chỉ là một M nộn nộn ngượng ngùng, còn là sồ
(con non, chim non ở đây chỉ những người mới)
!
Có S lại không thích ngoạn sồ, bởi vì chim non cái gì cũng đều không hiểu, cái gì cũng phải tự mình dạy, rất phiền toái, thế nhưng Chu Lục lại thích sồ, bởi vì sồ nộn, khi dễ sồ rất vui vẻ.
Tốt nhất là, Hạ Liên là một sồ, thế nhưng cậu cái gì cũng hiểu, thực sự là bên trong bên ngoài cái gì cũng không thiếu.
Từ đó về sau, QQ này của Chu Lục bắt đầu ẩn thân, chỉ đối Hạ Liên có thể thấy đường đời rất dài.
Chu Lục và Hạ Liên liên tiếp võng điều ba tháng, nào nào đắp vung ấy, phù hợp tựa như cái gì, mỗi ngày như keo như sơn, kinh nghiệm điều giáo của Chu Lục phong phú, thủ đoạn tự ngược của Hạ Liên càng thạo, lần đầu tiên liền làm Chu Lục kinh hãi, từ đó chỉ để ý buổnga mưu tính ── M này cái gì cũng dám làm, cái gì cũng làm ra được.
Thế nhưng ba tháng sau, hai người này đều đã bất mãn. Đó là sao, người phụ hợp như thế, không thể tận mắt lặng lẽ tự tay đụng đụng, ngay cả nằm mơ cũng trên YY.
Thế là Chu Lục và Hạ Liên hẹn nhau, ở một đêm khuya vắng người, Hạ Liên đến nhà Chu Lục, Chu Lục hảo hảo mà “chiêu đãi” cậu.
Hạ Liên vui vẻ đồng ý.
── Trên đây, chính là quá trình S công quân Chu Lục và M thụ quân Hạ Liên thông đồng thành một khối cấu kết với nhau làm việc xấu.
Như vậy Chu Lục và Hạ Liên trong cuộc sống thực tế thì sao?
Thật bất hạnh, bọn họ gặp mặt.
Lúc trước đã nói, Chu Lục tựa như lực lượng hắc mã mới xuất hiện, tuy rằng không coi là nhân vật nổi tiếng, thế nhưng cũng là một tiểu lão bản nổi danh, vấn đề là, hắn vẫn không dùng quy tắc ngầm.
Thế là, Hạ Liên dùng quy tắc ngầm mà lớn lên và Chu Lục từ nhỏ không dùng quy tắc ngầm đụng nhau.
Hạ Liên tuy nói về mặt riêng tư là một tiện nhân nội tâm ɖâʍ đãng vô cùng, thế nhưng trên mặt, người ta vẫn mang một danh hào phú nhị đại, vừa kiêu ngạo vừa độc miệng, chưa bao giờ mắt nhìn thẳng vào người khác, kiệt ngạo bất tuân, lại cực sĩ diện, hết lần này tới lần khác những “ưu điểm” của cậu, đều bị Chu Lục đạp dưới bàn chân.
Chu Lục đoạt sinh ý của Hạ Liên, không chỉ đoạt một lần, mà là cướp năm lần sáu lần bảy tám chín lần, cái này, Hạ Liên luôn để ý thể diện nhất nổi giận, ngươi hỗn đản cư nhiên chặt đứt tài lộ của bản thiếu gia, bản thiếu gia không chỉnh ch.ết ngươi!
Nghĩ đến Chu Lục thấy phú nhị đại không quen, đối đãi Hạ Liên bằng một trùng pháp, Chu Lục lạnh lùng cười, băng lam trong mắt như phong đao hiện ra, tốt, đến đây đi, ta không ngược ngươi không nhận tám đời tổ tông!
Thế là, hai người bọn họ chú ý nhau, đồng thời ước hẹn ngày đó, nháo tới cực điểm.
…
Tối hôm đó, tạm thời chiếm Hạ Liên thượng phong hăng hái lái xe đến dưới nhà Chu Lục, Chu Lục ở khu dân cư bình thường, Hạ Liên thấp thỏm mặt nhăn nhíu, sợ S của mình là một đại thúc diện mạo xấu xí hèn mọn.
Cậu ngược lại không phải là nhan khống, thế nhưng nghe thanh âm dễ nghe quen thuộc của S nhà cậu, vạn nhất chênh lệch quá lớn, cậu không cứng nổi thì làm sao đây?
Hạ Liên lắc lắc đầu, đem những suy nghĩ nhàm chán vứt ra khỏi đầu, hắc hắc, cậu tin tưởng thủ đoạn của S nhà cậu, cho dù cậu không cứng nổi, S nhà cậu sẽ có vô số cách buộc cậu cứng. >. <
Hạ Liên xuống xe, chạy lòng vòng, cuối cùng tìm được cửa nhà Chu Lục, đứng trước cửa nhà Chu Lục, ực nuốt một ngụm nước miếng thật lớn, trái tim đập thình thịch.
Cách một cánh cửa, bên kia chính là S của mình a…
Nghĩ tới những thứ này, Hạ Liên liền cảm giá trên người phát ngứa đến không chịu nổi.
Tay cậu run run cởi cúc áo, thân thể trắng tuyết bị quần áo che giấu bởi vì cảm thấy thẹn mà trở nên ửng đỏ, Hạ Liên cởi từng mảnh từng mảnh, cởi rất ưu nhã, thế nhưng trong lòng cậu rõ ràng, cậu hận không thể xé áo quần trên tay.
Rất nhanh, Hạ Liên liền toàn thân xích lõa, thứ gì cũng không còn, ở trong gió đêm đứng thẳng, lạnh phát run, có chút sợ, nhiều hơn chính là phấn khởi.
Đây là phân phó của Chu Lục, đến tìm hắn thì người phải trần truồng, ngoại trừ chính cậu, thứ gì cũng không thể tiến vào cửa nhà hắn.
Kỳ thực như vậy rất nguy hiểm, Hạ Liên trong lòng hiểu rõ, vạn nhất người trong cửa này có ý đồ gì, cậu chạy cũng đều không thoát được, người nọ có thể đem cậu khóa lại, nhốt ở trong phòng, đùa bỡn cậu cả đời.
Thế nhưng Hạ Liên cũng không sợ, phải nói ɖâʍ dục bên trong cậu đã đem loại tâm tình sợ hãi này che lấp đi, Hạ Liên thậm chí nghĩ, nếu là bị giam cả đời, gặp phải người như thế, cậu cũng nhận.
Nghi ngờ nhiều hơn khát vọng cùng sợ hãi, Hạ Liên run rẩy thân thể, cúi đầu, giơ tay lên ấn chuông cửa nhà Chu Lục.
Tác gia nói:
Đẩy mạnh A Lan ca! Lúc đầu hát 《 nhất niệm chấp trứ 》 A Lan ở khu 11 cũng có phát triển, Tây Tạng cô nương dùng giọng cao nguyên hát nhật văn ca thực sự là kinh diễm a! >. <