Chương 8: H : Y dụng tình sự (thượng)
Bất kể là Hạ Liên hay là Chu Lục, trong lòng đều cho rằng đoạn quan hệ chủ nô này sẽ không lâu dài, Hạ Liên nghĩ Chu Lục trả thù đã rồi sẽ ném cậu đi, Chu Lục cho rằng Hạ Liên rồi cũng có một ngày sẽ vì mình tàn ngược mà đề nghị kết thúc, hai người dây dưa như thế, nếm hết cực lạc khoái cảm, mỗi ngày ôm nhau mà ngủ, ôm nhau tỉnh lại.
Ai cũng không nghĩ tới, đoạn quan hệ này kéo dài ba năm, sau sẽ còn tiếp tục kéo dài.
Trở lại với hiện tại, Chu Lục khiêng Hạ Liên bị trói buộc như sâu bước vào tòa nhà hai tầng, tòa nhà đã được Chu Lục bao trọn, dựa theo yêu cầu của hắn thiết kế thành một bệnh viện nhỏ.
Tường trắng xóa, ngọn đèn chói mắt, Hạ Liên bị Chu Lục ngửa mặt khiêng, đầu từng cơn choáng váng, nhưng trong lòng thì vừa ɖâʍ đãng vừa hạnh phúc.
Lần đó ở trên giường cậu chỉ nhắc tới, không nghĩ tới Chu Lục lại ghi tạc trong lòng.
Tòa nhà được cải tạo thành bệnh viện phụ sản, Chu Lục là đi về phía giường kiểm tr.a phụ sản bên trong.
Kỳ thực để giường xa khỏi phải phiền toái như thế, thế nhưng Chu Lục có đôi khi suy nghĩ lòng vòng a, hắn muốn nhìn Tiểu Hạ của hắn ngượng ngùng, sau lại ngượng ngùng thêm chút.
Hạ Liên được hắn cởi dây, không cần phân phó, liền tự động tự phát leo lên cái giường kia, tự giác tách chân ra, bả đùi gác trên giá ở hai bên.
Chu Lục tiến lên, đem cái giá kéo ra ngoài, để Hạ Liên đem chân mở tối đa, như vậy, không chỉ có phía trước hơi cương cứng, tinh hoàn rũ xuống, mà ngay cả phía sau phấn phấn nộn nộn, huyệt động vừa co vừa mở cũng bỗng chống xuất hiện trước mặt.
Hạ Liên khẽ cắn môi dưới, trên mặt ửng đỏ một mảnh, tay cậu để ở hai bên, nắm hai bên nệm thật chặt, tùy ý Chu Lục đem hai tay của mình kéo qua, trói lại lên đỉnh đầu, đùa bỡn chính mình như đùa giỡn búp bê, đem nơi riêng tư thật to của mình bại lộ trong không khí.
Bất kể là phía trước hay là phía sau, cũng chỉ có một mình Chu Lục chạm qua, lúc này Hạ Liên nằm trên giường kiểm tra, tựa như nữ nhân bị Chu Lục ra vẻ bác sĩ đùa bỡn, chỉ là loại YY này cũng làm cho Hạ Liên vui mừng không ngớt.
Chu Lục hiển nhiên nhìn thấy tiểu Hạ Liên lắc lư nhảy động, không khỏi đưa tay nắm lấy quy đầu đùa bỡn xung quanh, trong miệng cười: “Tiểu ɖâʍ hàng.”
Trước mắt đóa hoa non nớt chợt co rút lại một chút, lại co rút lại một chút, Hạ Liên thở gấp, toàn thân như bị hấp chín hiện lên hồng quang.
Ánh mắt băng lam của Chu Lục lóe lên một cái, mang theo tiếu ý, nhìn Hạ Liên tim đậpthình thịch, mắt đều thẳng, người đàn ông trước mắt này, bề ngoài tuy rằng lạnh lùng nghiêm nghị, kỳ thực bên trong cũng rất tri kỷ, hai phương diện trong ngoài hỗ trợ lẫn nhau, lại sâu đậm ôm lấy lòng của Hạ Liên.
Cậu rướn cổ lên hướng Chu Lục đòi hôn, biểu tình ngượng ngùng mà điềm tĩnh, người nam nhân trước mắt này là của cậu, mà cậu, cũng là người đàn ông này, vì thế, vô luận Chu Lục đối với cậu làm chút gì cậu đều cam tâm tình nguyện.
“Ngô, Chu Lục…” Điểm nhỏ nhạy cảm trước ngực bị bàn tay to ấm áp vô tình khiêu khích, đầu ßú❤ bị đeo nhũ hoàn làm sao chịu nổi khiêu khích như vậy? Hạ Liên cả người run, không chỉ có ɖâʍ côn phồng lên càng thêm lợi hại, ngay cả cửa động phía sau biên độ co rút lại cũng trở nên lớn.
Thật muốn… Thật muốn bị thứ gì đó nhét vào… Thứ gì cũng có thể…
Cho dù bị Chu Lục hôn sâu, tiếng rên rỉ của Hạ Liên vẫn từ trong cổ họng bay ra: “A a… Chu Lục… Cầu ngươi…”
Cũng không phải mọi thỉnh cầu của Hạ Liên đều có thể được Chu Lục tiếp thu, thời gian càng lâu hơn, lúc Chu Lục nghĩ không thỏa mãn lắm, hắn sẽ không dễ dàng đem súng của mình được Hạ Liên khát vọng cắm vào trong động ướt nóng kia.
Bởi vậy, lúc nụ hôn sâu vừa kết thúc, Chu Lục đưa tay tùy ý kéo nhũ hoàn của Hạ Liên ── dẫn tới phía sau nhạy cảm hút khí cong lưng, lại vẫn theo quy củ không nhúc nhích, đem mình khảm trên giường kiểm tra, hắn nhìn Hạ Liên bởi vì hôn sâu mà khóe mắt thấm ướt, lại ý bảo cậu nhìn các loại dụng cụ được bày trên giá, ngón tay nhẹ nhàng phất qua đóa hoa bí ẩn bại lộ ở trước mắt, cười nhẹ: “Để chúng ta tới xem, ngô… Dụng cụ khám tuyến tiền liệt, ỗng dẫn nước tiểu, dụng cụ súc ruột… Rốt cuộc cái nào sẽ làm Tiểu Hạ của ta vui vẻ hơn một chút đây?”
Chu Lục rời khỏi Hạ Liên, đứng trước cái giá, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve dụng cụ được gọi tên, ngữ khí thâm trầm như đối với tình nhân, lại làm cho Hạ Liên vừa sợ hãi vừa chờ mong. Hạ Liên biết, tật xấu bản thân bị coi thường xuất hiện, chỉ cần ở bên người Chu Lục, chỉ cần bị Chu Lục nhìn, cậu tùy thời có thể vứt bỏ mặt mũi, từ vô sỉ trở nên vô sỉ hơn, từ ɖâʍ đãng trở nên ɖâʍ đãng hơn.
Những dụng cụ kia đáng sợ như vậy, thế nhưng… Thế nhưng, chỉ cần đây là Chu Lục làm với cậu, bản thân quả thật cam tâm tình nguyện, chỉ cần là Chu Lục cầm nhét vào trong huyệt động của cậu, cậu đều sẽ không giới hạn bại lộ mặt ɖâʍ đãng của mình.
Chỉ cần là Chu Lục…
Hạ Liên nhắm mắt lại, môi dưới bị cắn chặt, cậu không dám nhìn Chu Lục giới thiệu cho mình các loại dụng cụ, trong lòng tràn ngập sợ hãi, rồi lại mong đợi Chu Lục xâm nhập.
“Như vậy, liền là cái này đi!” Ngữ khí của Chu Lục thoáng có chút sung sướng, thanh âm của hắn từ xa đến gần, cuối cùng đứng trước mặt Hạ Liên.
Hạ Liên thấp thỏm mở mắt ra, vô thức nhìn về phía tay của Chu Lục, sắc mặt trong nháy mắt đổi trắng, vật kia… Tuy rằng Hạ Liên chưa từng thấy qua, thế nhưng, từ cấu tạo của nó mà nói, Hạ Liên rõ ràng biết được cái vật nhỏ này sẽ dằn vặt mình như thế nào.
Chu Lục cầm khuếch trương giang khí
(khí dụng cụ mở rộng hậu môn, dụng cụ này có một bộ phận như mỏ vịt để nhét vào bên trong)
.
“Sao vậy, sợ sao?” Chu Lục trên môi mang theo mỉm cười, tiến tới hôn nhẹ lên đôi môi hồng nhuận ẩm ướt của Hạ Liên, thấp giọng hỏi.
Hạ Liên chỉ cảm thấy cả người đều sợ run lên, cậu cúi đầu, lắc đầu, lại lắc đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt của Chu Lục tràn đầy thần tình cùng mị ý: “Ta không sợ, chỉ cần là ngươi cho ta, chỉ cần là ngươi… Ngô!” Cậu cắn môi đột nhiên hít sâu một hơi, tay của Chu Lục đặt trên tính khí của cậu, cố ý vô ý nắn bóp, cho đồ vật này tràn ngập dục vọng khiến thân thể càng mê hoặc hơn.
Cậu từ trên giá cầm một chân của Hạ Liên lên, từ bàn chân từ từ hôn lên đùi trong của Hạ Liên, Hạ Liên run rẩy, rên rỉ, bởi vì khoái cảm mà giãy dụa, mật hoa tươi đẹp nhất đỏ mềm co rút lại, bởi vì không có chỗ bị ngăn cản mà càng lộ vẻ ɖâʍ mỹ. Hạ Liên chợt lung lay đầu một chút, Chu Lục bỗng nhiên cắm ngón tay vào, dẫn tới tràng bích đều co rút lại, chăm chú siết lấy ngón tay đang tàn phá bừa bãi.
“Thật không ngoan ni!” Chu Lục không lưu ý lắm, thả chân Hạ Liên xuống, trơn tề
(thuốc bôi trơn, chắc ai cũng biết ^^)
giơ lên thật cao, dịch thể trong suốt băng lãnh theo trọng lực chảy xuống, làm ướt hạ thể của Hạ Liên.
“Ân…” Trơn tề ở hạ thể của Hạ Liên bị hai tay của Chu Lục đều đặn bôi đều, lượng lớn dịch thể được rưới vào tràng đạo, sau đó ngón tay ướt át luân phiên tiến nhập, chỉ chốc lát sau liền đem huyệt động chặt khuếch trương mở rộng.
Chu Lục chọn một dụng cụ mở rộng hậu môn bằng inox, hướng Hạ Liên quơ quơ: “Ta tiến vào a ~ ”
Thân thể Hạ Liên trong nháy mắt cứng còng, dụng cụ kinh khủng như vậy lập tức sẽ sáp vào, cậu không khỏi run, muốn trốn, nhưng không cách nào giãy khỏi trói buộc ở hai tay.
Cậu hoàn toàn có thể đem gác chân hai bên chụm lại, thế nhưng Hạ Liên không hề động, mở rộng hai chân, tùy ý Chu Lục đem độ vật kinh người tiến đến.
“Ân ô…” Khuếch trương giang khí thực sự không dễ chịu vậy sao, inox đặc biệt băng lãnh trong nháy mắt đóng băng tràng đạo của Hạ Liên, thịt non co rút lại siết chặt phần mỏ vịt bén nhọn, cũng cảm giác như… Bị nhét vào một thanh đao nhọn.
Chu Lục càng làm khuếch trương giang khí nhét vào, kéo tới tiếng kêu thảm thiết của Hạ Liên, tiếng của cậu cực kỳ dính ướt, phân không ra rốt cuộc là vì sảng khoái hay là sợ hãi.
Đợi cho mỏ vịt thật dài toàn bộ tiến vào hậu đình của Hạ Liên, Hạ Liên đã thét to đến khản tiếng, một đôi chân cao kiều run rẩy, ngọc hành sưng tấy, rất có mỹ cảm.
Ngón tay của Chu Lục vòng quanh cửa huyệt tại hậu đình hơi trượt một vòng, búng hạ thể cương cứng một cái: “Ta muốn bắt đầu a!”
Tác giả nói:
Trên văn án người ta đã nói qua, văn nay có mở đầu, có kết cuối, chính là một quá trình == nói là khối này, thế là thoáng cái piu vượt qua ba năm, tiếp tục nói AB, khụ…
Ngày mai là ngày 8 tháng 8, sinh nhật của Sắc Thải đại nhân, vì thế văn này tạm dừng, vi văn mừng sinh nhật Sắc Thải, phỏng chừng phải ngừng hai ngày, xin mọi người tạm thời chờ một chút, truyện này còn thiếu chút nữa sẽ kết thúc, cũng không cần lặn xuống nước, đồng thời vì văn mới làm tuyên truyền, xin mọi người ủng hộ nhiều hơn!