Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau!!
✍ Ngũ Nguyệt Thất Nhật
361 chương
4,205 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Là cô ấy (3058 từ)
- Chương 2: Cánh tay anh ôm lấy cô, hơi thở phun lên mặt cô (3138 từ)
- Chương 3: Một màu đỏ tươi (3117 từ)
- Chương 4: Hoa lúa (2755 từ)
- Chương 5: Thả cô ấy ra (2636 từ)
- Chương 6: Nguyễn Niệm Sơ ngạc nhiên, cả người bị anh đè trong bóng tối (2571 từ)
- Chương 7: Dáng vẻ khi cô cười, rất đẹp (2356 từ)
- Chương 8: Kết quả xét sử: 7 năm tù giam
- Chương 9: Đột ngột xảy ra tin dữ
- Chương 10: Cô không biết sao? Cô có thai rồi!
- Chương 11: Bảy năm sau, đại ca trở về
- Chương 12: Kia là gì? Đứa bé sáu tuổi là S? (S: Xem giải nghĩa của bạn yumedo bên dưới)
- Chương 13: Nếu người đó tới, chúng ta hãy sẵn sàng chuẩn bị…
- Chương 14: Lùi một bước cờ dẫn đến sai sót cả bàn cờ
- Chương 15: Người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, đến lốp xe thấy cũng phải nổ…
- Chương 16: Chú, chú sẽ chịu trách nhiệm với cháu sao?
- Chương 17: Mang giày của người ta, đi đường của người ta khiến người ta không còn đường để đi…
- Chương 18: Hai người một vào một ra, đối mặt mà đi
- Chương 19: Cẩu đã nóng thì cũng có thể phá vỡ tường!”
- Chương 20: Con muốn tự tuyển ba!
- Chương 21: Nhân vật lớn xuất hiện, Ai?
- Chương 22: Thần thánh phương nào…
- Chương 23: Đáp án của em là… em đồng ý!
- Chương 24: Xuất hiện gã đàn ông cao hơn… hai thước?
- Chương 25: Thân phận bại lộ, thằng nhóc này là…
- Chương 26: Phiên bản “Mặc Thiên Tân”
- Chương 27: Làm bẩn đồ Thì dùng sức mà lau…
- Chương 28: Vật đã có chủ, xin chớ lại gần
- Chương 29: Người trong giang hồ, sao có thể không có đao bên cạnh?
- Chương 30: Tổng giám đốc Tập đoàn Kim King
- Chương 31: Này chú đẹp trai, Can I Help You (chú có thể giúp cháu không)?
- Chương 32: Không phải chú ngu ngốc mà là cháu rất thông minh!
- Chương 33
- Chương 34: Mặc Tử Hàn là ai? Tôi không biết!!!
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37: Đừng hâm mộ anh, anh chính là truyền thuyết
- Chương 38
- Chương 39: Bảo bối, mẹ cho con đi…
- Chương 40: Sơn vô lăng, thiên địa hợp, tài cảm dữ quân tuyệt!
- Chương 41: Tại sao cô lại quan tâm anh ta? Tại sao?
- Chương 42: Ôn nhu, lạnh lạnh, ngứa...
- Chương 43: Nguy hiểm tới gần, bẫy sau lưng!!!
- Chương 44: Kim Hâm...Chúng ta đi cướp người!!!
- Chương 45: Người đàn ông đáng sợ xuất hiện...
- Chương 46: Đàn ông, không nên làm Bá Vương ăn cơm
- Chương 47: Thần tượng của ta, đối tượng nôn mửa...
- Chương 48: Ngoéo tay, thắt cổ, một trăm năm... Không được thay đổi
- Chương 49: Bảy ngày sau, sư tử mạnh mẽ tỉnh lại???
- Chương 50: Nhĩ hữu Trương Lương kế, ngã hữu quá tường thê*
- Chương 51
- Chương 52: Không thể chấp nhận...
- Chương 53: Ra vẻ lịch sự lại âm thầm nham hiểm...
- Chương 54: Nguy hiểm tới gần, người ở đó là???
- Chương 55: Phải chạy trốn! Phải chạy trốn! Phải chạy trốn! Bằng không sẽ bị anh ta bắt được...
- Chương 56: Cừu sập bẫy, ngổn ngang trăm mối nghi ngờ...
- Chương 57: Cảm giác khó hiểu hay do tâm tồn tại....
- Chương 58: Chớp mắt, một ngày đã trôi qua...
- Chương 59: Canh bạc bắt đầu...Ai thua? Ai thắng?
- Chương 60: Đàn ông...Không phải là thứ tốt!
- Chương 61
- Chương 62: Thả lỏng cơ thể thì sẽ không đau...
- Chương 63
- Chương 64: Cái hộp tuy nhỏ nhưng lại che đậy một bí mật cực lớn...
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67: Rượu không say người tự say, hoa không mê người người tự mê...
- Chương 68
- Chương 69: Cơm có thể ăn bậy, tiền có thể xài loạn, nhưng nói cũng không thể nói lung tung. . . . . .
- Chương 70: Ảo tưởng cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp.....
- Chương 71: Dường như động chân tình, nhưng không có phát hiện.....
- Chương 72: Là hắn sao? Là hắn sao? Thật là hắn sao???
- Chương 73: Mặc Tử Hàn, tên trứng thối này, tôi không cho phép anh chết!
- Chương 74
- Chương 75: Hắn thề, lần này tuyệt đối là lần cuối cùng
- Chương 76: Cô là... Cô gái không biết liêm sỉ
- Chương 77: Tôi muốn một cô gái
- Chương 78: Cho dù em khng thơng anh, anh cũng mun em gả cho anh!
- Chương 79: Canh bạc nhân sinh cuối cùng
- Chương 80
- Chương 81: Máy bay cất cánh, rời khỏi Đài Loan
- Chương 82: Kế hoạch đang thuận lợi tiến hành
- Chương 83: Máy bay hạ cánh, Hello nước Anh
- Chương 84: Cứu mạng........ Cứu mạng......... Help me
- Chương 85: Nghĩ kỹ để cho ta hôn, hãy để cho ta cái kia sao?
- Chương 86: Ta muốn tắm, ngươi đi theo ta
- Chương 87: Ở bên trong phòng tắm chơi vật lộn
- Chương 88: Ta muốn thay quần áo, mời xoay người!
- Chương 89: Phương Lam đến thăm, ta muốn gặp Bách Hiên
- Chương 90: Bảo bối Tử Thất Thất nhà ta, tuyệt đối sẽ không cho ngươi
- Chương 91: Im lặng là vàng, quyết định không cùng hắn nói chuyện
- Chương 92: Cha ngươi có sở thích đặc biệt, cẩn thận cẩn thận
- Chương 93: Muốn đi toilet vậy thì hôn tôi
- Chương 94: Bất ngờ xảy ra tai nạn, Mặc Tử Hàn bị thương nặng
- Chương 95: Bắt đầu điều tra, hung thủ phía sau màn là ai?
- Chương 96: Cái người nào đó, chính là người này.......
- Chương 97: Bí mật không thể nói của hai mẹ con
- Chương 98: Hung thủ cuối cùng là ba của Bách Hiên - Bách Vân Sơn?
- Chương 99: Xin ta đi, nếu ngươi xin ta..... Ta sẽ thả hắn!
- Chương 100: Lời thề, bảo đảm, anh cũng có thể làm sao???
Thể loại: Hiện đại
Editor: tieu_hao + cuckicoi + gaumisau_0303 + diepdiep + Manơcanh + seobaby + Wonkyu
Beta: tamnuong012 + Trần Minh Tâm
Một đêm buông thả bản thân cô đã nhất quyết đòi ra ngoài, không phải chỉ là một cái "màng mỏng" hay sao? Cô không cần.
Cô đã kiếm đại một người đàn ông để biến bản thân thành người phụ nữ chân chính.
Nhưng không ngờ, người đàn ông mà cô tùy tiện tìm lại là ông trùm của hắc đạo hơn nữa lại mang thai "long loại".
----
Anh trẻ như vậy đã leo lên vị trí vương giả, có rất nhiều người muốn lấy mạng anh, theo dõi anh từ trong bóng tối.
Trong một lần chạy trốn anh đụng phải một cô gái.
“Phụ nữ đưa tới miệng rồi mà còn không dám ăn, anh thật không đáng làm đàn ông…”
Cũng bởi câu nói này, anh cướp lấy thân thể cô, lưu lại trên người cô dấu ấn của mình.
Nhưng vì đêm đó mà sáng hôm sau anh bị cảnh sát bắt và chịu bảy năm tù.
----
Bảy năm sau
Anh giống như vương giả ra khỏi nhà giam, biến đổi trong chớp mắt, anh đã trở thành một giám đốc nổi tiếng toàn cầu.
Mệnh lệnh đầu tiên anh đưa ra chính là “tìm ra người phụ nữ kia, nhất định phải bắt sống đến đây.”
Trích 1:
“Mẹ, mẹ, cha tới”
“Cái gì? Anh ta ở đâu?”
“Đang ở cửa”
“Bảo bối, con nghe mẹ nói, chúng ta phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Nhưng mà… chạy trốn cũng rất quan trọng.”
“Hả? Vậy phải bình tĩnh hay chạy trốn?”
“Ngốc quá, đương nhiên phải bình tĩnh và chạy trốn, mau!”
Mỗ bảo, chảy mồ hôi…
…
Trích 2:
“Mẹ, mẹ! Cha lại tới nữa!”
“Cái gì? Còn không mau chạy thôi?”
“Không kịp rồi, cha đang ngồi bên ngoài.”
“Bảo bối, con nghe mẹ nói này…
“Còn nói nữa à?”
“Đúng vậy, đây là thời khắc quan trọng, con nhất định phải báo đáp công nuôi dưỡng bấy lâu nay của mẹ, cho nên…”
“Cho nên...?”
“Con ra ngoài ngăn cản, mẹ chạy trước.”
Mỗ bảo chảy mồ hôi điên cuồng.