Chương 24-2: Ngoại truyện 1: Sam Y
Sam Y bản tính vô cùng lười nhác. Lười ở đây bao gồm cả về mặt tư duy và hành động. Cô rất ngại dính vào những chuyện không liên quan đến mình. Thế nhưng cô lại đặc biệt thích dây dưa với những người gây thù chuốc oán với mình. Cô tự nhận mình là một người thù rất dai.
Năm 3 tuổi Sam Y lần đầu đi học mẫu giáo. Cô thấy mình là một đứa trẻ rất ngoan nghe lời người lớn chứ không khóc lóc ầm ĩ như mấy bạn nhỏ khác. Sam Y là một đứa bé kì lạ luôn thích chơi một mình yên tĩnh chứ không chơi cùng với các bạn khác, tính cách cũng lạnh nhạt khác thường. Mấy bạn nhỏ trong lớp thấy Sam Y một mình cũng mon men đến chơi cùng. Có một lần, Sam Y đang chơi với búp bê nhỏ xinh thì bị một bạn gái thấy được đòi chơi. Cô nhất quyết không đưa cho bé gái đó. Đứa bé khóc mách với cô giáo, Sam Y mặc kệ tiếp tục chơi với búp bê của mình. Thế nhưng nhân lúc cô đi rửa tay cô bé đó đến cướp búp bê của Sam Y rồi bỏ vào ba lô của mình. Sam Y nhìn thấy nên mặt mày cau có, trong đầu dần hình thành nên kế hoạch trả thù. Cô bỏ một con nhện đồ chơi vào trong cặp của cô nhóc đó, rốt cuộc nhìn được khuôn mặt sợ hãi đến phát khóc kia mới hài lòng ôm búp bê của mình ra về.
Năm Sam Y học lớp 1, cô cũng vẫn là một đứa trẻ ngoan ngoãn ngồi ở góc lớp không gây chú ý. Thế nhưng vẫn không tránh khỏi một vài cặp mắt của mấy đứa rảnh rỗi cùng lớp. Bọn chúng đem cô ra làm trò cười trước lớp, Sam Y không phản kháng vội mà từng chút từng chút ghi nhớ hết những khuôn mặt đó. Cô chỉ cười lạnh. Mấy hôm sau mấy bạn đó phải đến trước mặt cô xin lỗi, không ai biết bọn chúng bị làm sao, chỉ mình cô biết. Những cậu ấm cô chiêu đó nếu không phải vì bố mẹ giàu có một chút, gia đình có địa vị một chút thì làm sao có thời gian rảnh rỗi đến quầy rầy cô đây. Cô cũng chỉ doạ một chút mà thôi.
Sam Y càng lớn càng thấy mình lòng dạ ác độc, suy tính mưu mô. Nhưng cô lại gặp một vấn đề khiến cô vô cùng phiền não và buồn chán. Đấy chính là chuyện về Phong Thần. Ai ngờ cô lại thích anh đến thế cơ chứ. Sam Y vì chuyện này mà rất đau đầu vì cô tình nguyện dính vào rắc rối này. Sam Y rất may mắn sinh ra có một trí óc tuyệt vời, đâu thể làm khó cô trong chuyện học hành cơ chứ, vậy mà cô cứ phải giả vờ học kém mà tìm anh cứu trợ. Phong Thần biết thừa cô học được nhưng cũng mặc kệ, đấy chính là lý do anh chẳng bao giờ dạy cô học mà chỉ ngồi canh cô làm bài tập thôi. Cô thông minh lắm đấy, nhưng ai bảo cô lười thế cơ chứ. Đã là bài tập về nhà thì đừng bao giờ mong cô ngó ngàng tới.
Sam Y đã từng phá hoại một mối tình của Phong Thần. Cô không biết lúc đó anh có yêu cô gái đó không, nhưng chỉ nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau đã khiến cô phát điên rồi. Lúc đó Sam Y vẫn còn nhỏ, chưa hiểu hết được tình yêu là gì đã thích Phong Thần. Nghe nói cô gái kia là nữ hoàng học viện Nam Phong, thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng của một nhà nào đó rất thích Thần của cô. Vì vậy Sam Y quyết đi trước một bước cảnh cáo cô nàng kia tránh xa Phong Thần một chút. Ai ngờ thế nào đến tai Phong Thần, thế là hai người chiến tranh lạnh với nhau đến cả tháng. Sam Y giận anh vì không để ý đến cô, còn anh thì giận cô không hiểu chuyện mà lanh chanh. Nếu cô nhớ không nhầm tên cô gái đó là Dương Chi, người mà Phương Huyền đã từng nhắc đến. Từ sau khi đó cô không nhìn thấy chị ta nữa, chắc là đi du học nên Phương Huyền mới bảo cô chị ta về nước rồi chứ.
Sam Y thay đổi một cách nhanh chóng đến bất ngờ. Cô níu kéo Phong Thần bằng mọi cách nhưng chưa bao giờ thành công. Điều khiến Sam Y cảm thấy hối hận nhất trong đời chính là gây ra cái ch.ết cho Hoàn Minh Vũ. Nỗi ám ảnh vây lấy trong tâm trí Sam Y khiến cô không tài nào quên được nỗi đau ấy. Vào thời khắc ấy, Sam Y cảm thấy cô như đã bỏ quên mất một điều gì đó nhưng cô không biết nó là gì, lại nhìn ánh mắt của Phong Thần khiến cô hoảng loạn vô cùng.
Sam Y biết anh từ lâu đã nhìn cô bằng một ánh mắt dành cho kẻ đáng ghét nhất trên đời này. Cô với anh cứ dây dưa với nhau mãi không dứt, mặc cho đã bao nhiêu lần buông tay nhưng cuối cùng lại bị trói lại bằng một tờ đăng kí kết hôn. Sam Y rất thích chơi những trò chơi tư duy và ghép hình, mặc dù cô rất lười nghĩ. Nhưng sau bao kiên nhẫn chiến thắng được trò chơi, cô lại thấy chán nản và không chơi nữa. Có thể vì cô chưa chinh phục được anh nên mới nhất quyết chưa buông tay. Nhưng cô tin sẽ có một ngày, Sam Y cô sẽ không phải tương tư vì bất cứ một ai nữa, cô sẽ chiến thắng trong cuộc chơi này.