Chương 63: Kích lưu ám dũng (1+2)
Nửa canh giờ sau, đám người Cổ Thần về tới Cổ gia, lúc này Cổ Thần mới hỏi hắn về chuyện Cung thành chủ phát lời mời, Cổ Thần tự nhiên không nói cho hắn pháp quyết vô thượng nào đó hắn cũng có, không cần phải đi Đế Đình, tùy tiện tìm một lý do, qua loa tắc trách cho xong, Cổ Hiền và tam trưởng lão khuyên bảo, hắn cũng không nghe.
Đến lúc này, mọi người Cổ gia nhìn Cổ Thần đã là thành phần ngu ngốc chiếm phần lớn rồi, đối với tu sĩ thành Nhạc Thủy mà nói, Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín chính là điểm tối cao, đồng thời còn là điểm tối cao trên lịch sử, còn tối cao ngày hôm nay mới chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy.
Cổ Thần cư nhiên giải thích rằng mình không muốn rời nhà, trong suy nghĩ của bọn họ, rõ ràng chính là ngu ngốc không ai bằng.
Cổ Thần đối với đám người ếch ngồi đáy giếng này suy nghĩ về mình như thế nào cũng không buồn để ý, một ngày nào đó hắn sẽ rời khỏi Cổ gia, đồng thời, Cổ Thần biết, ngày này sẽ không lâu lắm.
Về đến nhà, Tiểu Bạch lập tức từ trong phòng chạy ra, nhảy lên đầu vai Cổ Thần, hài lòng hỏi:
- Thế nào? Cổ Thần thắng hay không? Cổ Thần có phải là đệ nhất?
Cổ Thần gật đầu, tiểu Bạch lập tức hoan hô:
- Ha hả… Ta biết, Cổ Thần là lợi hại nhất.
Cổ Thần cười cười, vui vẻ sờ đầu Tiểu Bạch.
Đêm đó, Cổ Thần đang ngồi trong phòng tu luyện, bỗng nhiên có tiếng đập cửa vang lên, thanh âm hạ nhân từ bên ngoài truyền vào:
- Cổ thiếu gia, tiểu thư Vân Tuyết Vân gia cầu kiến.
Cổ Thần mở mắt ra, sau một lúc nói:
- Không gặp!
- Vân Tuyết là ai vậy?
Tiểu Bạch duỗi người hỏi.
- Người Vân gia, ngươi chưa thấy qua.
Cổ Thần nói.
Tiểu Bạch kỳ quái hỏi thăm:
- Nàng tới gặp ngươi, ngươi thế nào không đi gặp nàng? Nàng chọc ngươi tức giận?
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới thanh âm Vân Tuyết:
- Cổ Thần… Cổ Thần…
- Hì hì, nàng đang ở bên ngoài gọi ngươi!
Tiểu Bạch cười nói.
"Nàng mới là một tiểu cô nương 12 tuổi, ta tức giận cái gì đối với nàng? Xem ra ta sống lại thời điểm thiếu niên, ngay cả tâm tính cũng có chút biến đổi."
Trong lòng Cổ Thần tự giễu cười cười.
Cổ Thần nhìn thoáng qua bên ngoài, chậm rãi đứng dậy bước đi.
- Vân Tuyết tiểu thư, thiếu gia đang luyện công, người hãy trở về trước đi…
Bên ngoài, Cổ Thần nghe được thanh âm hạ nhân nói với Vân Tuyết.
Vân Tuyết không cam lòng nhìn thoáng qua trong viện, nhất thời hai mắt sáng ngời, Cổ Thần từ trong viện bước ra.
- Nhìn, không phải Cổ Thần đi ra rồi sao?
Vân Tuyết vui vẻ nói.
Cổ Thần bước lên, nói:
- An thúc, người có thể đi nghỉ, để ta tiếp Vân tiểu thư được rồi.
Cổ An nhìn thoáng qua hai người, gật đầu, chậm rãi rời đi.
- Tìm ta có việc hay sao?
Sauk hi Cổ An rời đi, Cổ Thần hỏi.
Vân Tuyết nhìn Cổ Thần, hai người không quá quen biết, đơn độc cùng một chỗ, thần tình có chút không được tự nhiên, thế nhưng, thần tình không được tự nhiên cũng không thể che lấp được vẻ hưng phấn trong mắt nàng.
- Ngươi tại hội võ ba nhà đánh bại ca ca của ta? Đánh bại Liễu Bách Sinh?
Qua một lát, cuối cùng sự hưng phấn cũng lấn át vẻ không được tự nhiên, Vân Tuyết kích động nói, nhãn thần nhìn về phía Cổ Thần, hiện rõ vẻ sùng bái.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- May mắn mà thôi.
Vân Tuyết hỏi:
- Ngươi lợi hại như vậy, trước đây vì sao không nói cho ta biết?
- Ta trước đây ra sao, ngươi không phải là không biết, muốn nói như thế nào?
Cổ Thần hỏi ngược lại.
Vân Tuyết sửng sốt, nhớ tới cái nhìn đối với Cổ Thần trước đây, nhất thời chột dạ, nói:
- Ta… ta không phải trách ngươi, chỉ là, chỉ là… Ngày mai chúng ta đi Thủy Tinh Hồ chơi có được hay không? Liên hoa trên Thủy Tinh Hồ rất đẹp…
Nàng không biết phải giải thích như thế nào, thẳng thắn chuyển trọng tâm câu chuyện.
"Chung quy chỉ là một tiểu cô nương mà thôi."
Nhìn Vân Tuyết, Cổ Thần thầm nghĩ.
Cổ Thần nói:
- Hơn một năm qua, ngoại trừ ăn, ngủ, thời gian còn lại ta đều dành hết cho tu luyện, không lúc nào ta không tu luyện, nếu như không có ngươi tới tìm, ta vốn không ra khỏi nhà.
- Ngươi là… Có ý tứ? Ngày mai đi? Hay không đi?
Vân Tuyết nghi hoặc hỏi.
- Ngày mai ta muốn tu luyện, thực lực của ta là do từng giờ từng khắc tích tụ mà thành, vì vậy, không thể lãng phí bất cứ điểm thời gian nào.
Cổ Thần nói.
- Vậy… Ngày kia thì sao?
Vân Tuyết hỏi.
Cổ Thần lắc đầu, nói:
- Thời gian mỗi một ngày đều phải tu luyện, ngươi muốn đi xem liên hoa, gọi Vân Siêu hoặc Cổ Tung đi thôi!
Trong lòng Vân Tuyết hoảng hốt, nói:
- Ta không tìm Cổ Tung đâu, ta… Sau này ta không bao giờ… Chơi với hắn.
- A? Vì sao?
Cổ Thần hỏi.
Vân Tuyết không cần nghĩ ngợi nói:
- Ta không muốn chơi với hắn, tu vi của hắn quá thấp, hoàn toàn không thể so với ngươi.
Quả nhiên là tuổi còn nhỏ, không có tâm cơ, những lời này cũng nói thẳng ra được. Cổ Thần nhất thời hiểu ra, trước đây Vân Tuyết tìm Cổ Tung là bởi vì tu vi của Cổ Tung cao hơn so với Cổ Thần, hiện tại Vân Tuyết tìm Cổ thần là bởi vì tu vi của Cổ Thần cao hơn Cổ Tung.
Nàng không phải thích ai, mà là sùng bái người mạnh nhất.
Quả thực đúng như nàng nói, nàng muốn tìm nam nhân, nhất định phải là nhân trung chi long, tư chất đệ nhất.
Cổ Thần nói:
- Ta không thể đi, đêm nay ta còn muốn tu luyện, ngươi trở về nhà thôi!
Cổ Thần hạ lệnh trục khách, Vân Tuyết đầy bụng ngôn ngữ, nhất thời bị đánh nghẹn trở lại, muốn nói gì, nhưng lại không biết nói như thế nào.
Đột nhiên, nhãn thần Vân Tuyết sáng ngời, nói:
- Nguyên lai ngươi thích tu luyện? Sau khi ta trở về cũng mỗi ngày tu luyện, ta cũng muốn như ngươi, sớm ngày bước vào cảnh giới Tiên Thiên…
Dứt lời, Vân Tuyết bước ra khỏi viện, đi tới trước cửa, lại quay đầu vào nói:
- Ngươi phải chờ ta… Ta nhất định sẽ khắc khổ tu luyện.
Nhìn bóng lưng Vân Tuyết biến mất, Cổ Thần lắc đầu không nói gì.
Bóng trắng chợt lóe, một con bạch hồ lớn chừng hơn một tấc từ trong tay áo Cổ Thần chui ra, biến thành hơn một thước, ngồi trên bờ vai Cổ Thần.
- Nàng thực xinh đẹp…
Tiểu Bạch cảm thán một tiếng.
Cổ Thần thất thanh cười nói:
- Ngươi cũng nhìn ra được con người xinh đẹp?
Tiểu Bạch ha ha cười, nói:
- Đương nhiên rồi, ngoại trừ Cổ Thiền, ta chưa nhìn thấy qua nữ hài nào xinh đẹp như vậy, Vạn Nhân Kỳ kia so với Cổ Thiền, Vân Tuyết còn kém xa.
- Đẹp cũng không thể mang lại cơm ăn.
Cổ Thần bế Tiểu Bạch xuống, nói:
- Ngày mai, chúng ta lại tới Đông Hoang.
Cổ Thương Khung bế quan còn chưa xong, xem ra còn phải có một đoạn thời gian nữa, tam gia hội võ hoàn tất, Cổ Thần tại thành Nhạc Thủy không có chuyện gì cần thiết, sản nghiệp Liễu gia và Vân gia giao cho Cổ gia, mấy vấn đề này không cần Cổ Thần phải quan tâm, tự có trưởng bối trong tộc đi làm.
Có người quan phủ Đế Đình làm chứng, căn bản không sợ hai nhà Vân, Liễu không cho.
Ở Cổ gia, so với ở trong Đông Hoang còn khó chịu hơn, đồng thời, tại Đông Hoang chiến đấu với yêu thú, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện hơn.
Ngày hôm sau, Cổ Thần tới Nam thành mua không ít linh dược, luyện chế nguyên linh đan trung phẩm, hiện tại Tiểu Bạch cũng đã có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn năm, so với Cổ Thần không sai biệt nhiều, đều cần phải dùng nguyên linh đan trung phẩm.
Sau đó, Cổ Thần lưu lại cho phụ thân hắn một phong thư và nguyên linh đan đủ dùng, liền mang theo Tiểu Bạch tiến vào Đông Hoang.
Cổ Thần vừa mới rời khỏi thành Nhạc Thủy, Liễu Hóa Nguyên liền nhận được tin tức.
Liễu Xuyên và Liễu Bách Sinh đứng trước mặt Liễu Hóa Nguyên, Liễu Xuyên nói:
- Cổ Thần tiến vào Đông Hoang hai lần, mỗi lần trở về tu vi đều đề thăng không ít, ta nghĩ, bí mật của Cổ Thần hẳn không phải là quáng động Bắc Thai Sơn, mà là trên người hắn.
Liễu Hóa Nguyên gật đầu, nói:
- Nói có lý, tiểu tử này nhiều lần vượt qua dự liệu của ta, lần này dĩ nhiên ngay cả Liễu Bách Sinh cũng bại trong tay hắn, hừ…
Liễu Bách Sinh nói:
- Phụ thân, tu vi của hắn tuyệt đối không chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, bằng không không thể ngăn cản được Tiên Ảnh Trọng Trọng.
Ngón tay trỏ Liễu Hóa Nguyên gõ gõ trên mặt bàn, suy từ một chút, nói:
- Chân khí Tiên Thiên của hắn xác thực chỉ có Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba, theo ta nghĩ, hắn định định có công pháp đặc thù cường hóa thân thể…
- Tộc trưởng.
Liễu Xuyên nói:
- Người này trưởng thành quá nhanh, không thể lưu lại hắn trên đời, phải…
Liễu Xuyên làm động tác cắt cổ.
Liễu Hóa Nguyên hơi suy tư, nói:
- Chỉ sợ hiện tại đã chậm rồi, ngay cả Liễu Bách Sinh cũng không phải đối thủ, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng năm, không giết được hắn.
Liễu Xuyên bước lên một bước, nói:
- Tộc trưởng, ta nguyện ý tiến vào Đông Hoang, tiêu diệt người này.
Liễu Hóa Nguyên nhíu mày, nói:
- Ngươi là cánh tay phải của ta, nếu như ngươi rời đi, mọi chuyện trong tộc ai quản lý?
Liễu Xuyên nói:
- Cung thành chủ đã mở miệng mờ tiểu tử kia gia nhập Đế Đình, mặc dù không biết vì sao tiểu tử này lại cự tuyệt, nhưng có thể khẳng định, thành tựu tương lai của người này tuyệt đối không thấp, rất có thể sẽ trở thành cường giả Tiên Thiên tầng thứ chín, đến lúc đó, Liễu gia không người nào có thể kháng cự, không cần chờ tới hội võ ba nhà hai mươi năm sau là Cổ gia có thể đuổi được Liễu gia khỏi thành Nhạc Thủy, vì vậy, tuyệt đối không thể để người này sống sót, hiện tại ta tự mình xuất thủ, còn có hi vọng đánh ch.ết hắn, vụ sự trong tộc có thể do Bách Sinh quản lý.
Liễu Hóa Nguyên nhìn Liễu Bách Sinh, Liễu Bách Sinh cúi đầu nói:
- Phụ thân, hài nhi nhất định quản lý vụ sự trong tộc thật tốt.
Liễu Hóa Nguyên gật đầu, nói:
- Tốt, cứ như vậy đi.
Dừng lại một chút, Liễu Hóa Nguyên lại nói:
- Liễu Xuyên, nếu như điều kiện cho phép, có thể bắt giữ thì tận lực moi cho được pháp quyết tu luyện của hắn vào tay, ta có thể khẳng định, pháp quyết tu luyện của hắn tuyệt đối không phải pháp quyết Cổ gia.
Liễu Xuyên khom người, nói:
- Rõ, tộc trưởng, hiện tại ta sẽ khiến tiểu tử kia vĩnh viễn không thể trở lại thành Nhạc Thủy.
- Ừm, ngươi cũng phải cẩn thận, người này không tầm thường.
Liễu Hóa Nguyên nhắc nhở nói.
Thành Thái Dương, Vạn gia, trong một gian phòng ốc nhỏ, hiện tại đang có ba người ngồi, thủ tọa là một người ước chừng năm mươi tuổi, tu vi đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, hai người bên dưới đều hơn bốn mươi, tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu.
Nếu có người ngoài nhìn thấy, khẳng định sẽ thất kinh, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám chính là nhị đương gia Vạn gia Vạn Thiên Phong, hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu là trưởng lão Vạn gia, Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn.
Vạn Thiên Phong nói:
- Căn cứ vào tin tức của Vạn Cửu Hải truyền đến, có thể xác định, người ba tháng trước cùng Nhân Kiếm, Nhân Kỳ đi vào Đông Hoang, chính là tiểu tử Cổ gia Cổ Thần. Cổ Thần đã trở về một tháng, Nhân Kiếm, Nhân Kỳ cho tới hôm nay vẫn chưa thấy hình bóng, các ngươi tìm được tiểu tử kia, phải tìm hiểu rõ hạ lạc của Nhân Kiếm, Nhân Kỳ.
- Hắn ở nơi nào?
Vạn Hữu Tiều hỏi.
- Hôm nay đã tiến vào Đông Hoang, các ngươi triển khai tìm kiếm, nhất định phải tìm cho ra hắn, nếu như chờ đại ca bế quan đi ra, biết được Nhân Kiếm và Nhân Kỳ thất tung, khẳng định sẽ giận dữ.
Vạn Thiên Phong nói.
…
Cổ Thần vừa vào Đông Hoang liền buông ra tu vi, sử dụng Tật Vũ Phi Phong gia tốc, tốc độ cực nhanh, trực tiếp nhằm thẳng vào sâu trong Đông Hoang. Tu vi của Cổ Thần đã đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, thông qua Tật Vũ Phi Phong, tốc độ so với tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng chín không kém hơn bao nhiêu, nếu dùng toàn lực, trong vòng một ngày có thể độn được năm sáu nghìn dặm.
Cổ Thần đã tiến vào Đông Hoang hai lần, đây là lần thứ ba, bất quá lần này tiến vào Đông Hoang khác với hai lần trước, lần đầu tiên tiến vào Đông Hoang là vì tìm kiếm dẫn hồn hoa, nội đan chích hổ, kết quả tại Khô Hồn Cốc lấy được dẫn hồn hoa.
Lần thứ hai tiến vào Đông Hoang là theo Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ tiến vào hỏa diệm sơn liệp sát chích hổ.
Trước sau hai lần tiến vào Đông Hoang, mục đích chủ yếu là vì tìm kiếm tài liệu bố trí Tam Tuyệt đại trận, mà lúc này đây, Cổ Thần ngoại trừ tu luyện không còn sự tình nào khác, mục đích duy nhất chính là tăng nhanh đề cao tu vi.
Chân khí Tiên Thiên nhiều ít, toàn bộ phải dựa vào mỗi ngày kiên trì không ngừng tu luyện, vận dùng chân khí Tiên Thiên phải liên tục lục lọi khi chiến đấu với tu sĩ hoặc yêu thú."
Tu sĩ cùng cảnh giới, cùng chân khí Tiên Thiên hồn hậu, uy lực phát huy ra cũng có sai biệt rất lớn, có cao có thấp, vận dụng dũng có chỗ khác nhau.
Muốn trở thành một tu sĩ lợi hại chân chính, toàn bộ dựa vào khổ tu là không được, còn cần phải hiểu cách vận dụng chân khí Tiên Thiên, điều này cần phải có ngộ tính, người có ngộ tính cao tuyệt chỉ cần thông qua vài lần chiến đấu là có thể ngộ ra được phương pháp sử dụng chân khí Tiên Thiên, có thể phát huy được uy lực cao nhất của chân khí Tiên Thiên.
Tuy rằng kiếp trước Cổ Thần đã có kinh nghiệm, nhưng cũng chỉ giới hạn ở kinh nghiệm, có thể giúp hắn bớt đi rất nhiều đường vòng, những linh ngộ kiếp trước thuộc về chính hắn cần bản thân hắn tự mình trải qua chiến đấu mới có thể thể hội sâu hơn.
Tiến vào Đông Hoang, Cổ Thần phi độn mười ngày, vào sâu trong Đông Hoang hơn năm vạn dặm, nơi này yêu thú trên cơ bản đều đạt tới Tiên Thiên trung kỳ trở lên, trong đó yêu thú Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm trở lên chiếm đa số, Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn ít hơn, cũng có một bộ phận nhỏ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu lui tới.
Lấy thực lực của Cổ Thần, có pháp khí trung phẩm, thượng phẩm trong tay, lại có pháp quyết thượng thừa, không cần dùng tới Thiên Cương Thối Thể đại pháp cũng có thể nhất quyết cao thấp đối với yêu thú Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, sử dụng Thiên cương thối thể đại pháp càng có thể ganh đua dài ngắn với yêu thú Tiên Thiên tầng thứ sáu.
Lúc quyết chiến sinh tử với người khác, thông thường Cổ Thần sẽ sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, dưới trạng thái thân thể tăng mạnh, giết chể địch nhân, thế nhưng, thời gian rèn đúc cũng thông qua trạng thái bình thường bác đấu với yêu thú.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp là cường hóa thân thể, lực lượng thân thể vốn có càng mạnh, sau khi cường hóa lại càng mạnh mẽ hơn, vì vậy, rèn đúc trạng thái thân thể bình thường chính là một công đôi việc.
Tương phản, nếu như mỗi lần đều thông qua Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa thân thể sau đó mới rèn đúc, trạng thái thân thể bình thường lại không có biến đổi, căn cơ tu sĩ chỉ là cương độ thân thể bình thường, mà không phải trải qua bí pháp cường hóa cường độ.
Nếu muốn căn cơ vững chắc, tự nhiên phải rèn đúc thân thể trạng thái bình thường tới trạng thái hoàn mỹ nhất.
Sau khi tiến vào Đông Hoang hơn năm vạn dặm, Cổ Thần dừng phi hành lại, hạ xuống Đông Hoang, sau đó, mỗi ngày đều hành tẩu qua lại, ban ngày gặp mấy yêu thú bác đấu, vào đêm thì một lòng tu luyện pháp quyết, tăng cường chân khí Tiên Thiên trong cơ thể, vào giờ tý mỗi ngày mới đi vào giấc ngủ.
Mỗi ngày như vậy.
Lúc này đây, Cổ Thần tiến vào Đông Hoang, dự tính muốn ở Đông Hoang ở một thời gian tương đối lâu, một lòng tiềm tu, đến đại hội cạnh tranh tộc trưởng cuối năm mới trở về.
Hôm nay Cổ Thần có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, cho dù có Tật Vũ Phi Phong, tốc độ có thể so sánh với tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, nhưng thực lực không thể sánh bằng tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bảy, còn kém hơn so với Cổ Thương Nhạc, lúc này tiềm tu nhất định phải có đột phá mới được.