Chương 64: Đông Hoang khổ tu


Ngay cả Cổ Thương Nhạc cũng không thể so sánh được, Vạn Thiên Thụy càng không cần phải nói, đại địch không xác định này, nói không chừng ngày mai sẽ quyết đấu chính diện, đối phó với địch nhân, chỉ có thực lực bản thân mới là chỗ dựa lớn nhất, những thủ đoạn khác đối mặt với thực lực tuyệt đối đều là phù vân.


Tiến vào Đông Hoang hơn năm vạn dặm, Cổ Thần mỗi ngày đi lại trong rừng rậm, không hề ngự khí phi hành, con đường vượt qua mỗi ngày không quá mấy trăm dặm, mỗi ngày đều chiến đấu với các loại yêu thú khác nhau, ngày lại qua ngày, thực lực của Cổ Thần đều tăng trưởng với tốc độ rất nhanh.


Liễu Xuyên tiến vào Đông Hoang, liên tục chạy về phía trước vẫn không hề nhìn thấy thân ảnh Cổ Thần, cảm thấy nghi hoặc, thầm nghĩ Cổ Thần khả năng chưa vào thẳng Đông Hoang, mà chuyển tới địa phương nào đó, phương hướng giữa hai người có khả năng khác nhau.


Sau khi tiến vào Đông Hoang vạn dặm, mỗi ngày Liễu Xuyên đều tìm tòi trong phạm vi mấy nghìn dặm phương bắc, nếu như Cổ Thần trật phương hướng, hẳn là còn ở phía sau, chỉ cần ở đây ôm cây đợi thỏ là có thể đợi được Cổ Thần chủ động đưa tới cửa.


Thế nhưng, Liễu Xuyên liên tục tìm tòi hơn mười ngày cũng không thấy nửa cái bóng của Cổ Thần, nhất thời trong lòng không giải thích được:


available on google playdownload on app store


"Chẳng lẽ Cổ Thần không tiến vào Đông Hoang, cũng không tiến vào phạm vi vạn dặm? Trong vòng vạn dặm bất quá là một ít yêu thú Tiên Thiên cảnh tầng một và Hậu Thiên cảnh, ít có yêu thú Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai lui tới, lấy tu vi của Cổ Thần, không nên dừng lại ở phạm vi vạn dặm mới đúng?"


Lúc Cổ Thần tiến vào Đông Hoang, Liễu Xuyên mới xuất phát từ Liễu gia, hắn cho rằng với tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, tối đa trong thời gian một ngày là có thể đuổi kịp Cổ Thần, mà liên tiếp mấy ngày vẫn chưa hề nhìn thấy bóng dáng Cổ Thần.


Liễu Xuyên đâu biết rằng, tốc độ của Cổ Thần so với hắn còn nhanh hơn gấp đôi, chờ khi Liễu Xuyên tiến vào Đông Hoang, Cổ Thần đã sớm bỏ xa hắn đằng sau mấy trăm dặm rồi, càng đi tiếp khoảng cách bỏ rơi lại càng lớn. Một ngày sau đã bỏ rơi Liễu Xuyên hơn hai nghìn dặm, lấy tốc độ của Liễu Xuyên, có thúc ngựa cũng không kịp, đâu nhìn thấy được bóng lưng Cổ Thần.


Tại phạm vi vạn dặm Đông Hoang tìm tòi mười ngày, Liễu Xuyên xác định Cổ Thần hẳn là ở trong phạm vi vạn dặm này, vì vậy, mỗi ngày thu nhỏ lại phạm vi tìm tòi, từ vạn dặm Đông Hoang chậm rãi sang chín nghìn dặm Đông Hoang, tám nghìn dặm…


Liên tiếp mười ngày qua đi, Liễu Xuyên đã tìm tới phạm vi nghìn dặm bên ngoài Đông Hoang, vẫn không tìm thấy bóng lưng Cổ Thần, trong vòng nghìn dặm chỉ có yêu thú Hậu Thiên thường xuyên lui tới, Liễu Xuyên kết luận, Cổ Thần không có khả năng ở trong vòng nghìn dặm bên ngoài Đông Hoang.


"Không thể nha? Thời gian theo đuôi không quá lâu? Chẳng lẽ tiểu tử kia vượt qua, ta không chú ý? Tiểu tử kia đã vượt qua phạm vi vạn dặm bên ngoài Đông Hoang?"
Lúc này, rốt cuộc Liễu Xuyên đã đổi sang nghi vấn khác.


Mấy ngày hôm nay Liễu Xuyên tìm tòi cực kỳ tỉ mỉ, cơ bản có thể xác định, cổ Thần không ở trong vạn dặm Đông Hoang, từ phi mỗi ngày Cổ Thần trốn trong sơn động không ra ngoài, bằng không không có khả năng tránh khỏi Liễu Xuyên tìm tòi.


Không ở trong vòng vạn dặm, lúc này khẳng định đã tiến vào sâu hơn rồi, Liễu Xuyên nghĩ tới nghĩ lui, khẳng định là hắn sơ ý, bỏ lỡ Cổ Thần.


Nhớ tới khả năng Cổ Thần đã tiến vào sâu hơn vạn dặm Đông Hoang, Liễu Xuyên liền nhíu mày, toàn bộ Đông Hoang rộng lớn vô biên, lúc Cổ Thần tiến vào vạn dặm, không biết đến tột cùng là ở địa phương nào.


Rốt cuộc là tiến vào Đông Hoang hai vạn dặm, ba vạn dặm, hay là bốn vạn dặm cũng nói không chừng… Ngay cả Liễu Bách Sinh đều bại trong tay Cổ Thần, nói rõ Cổ Thần có thực lực chiến với yêu thú Tiên Thiên tầng thứ năm.
Như vậy, Cổ Thần tiến vào Đông Hoang năm vạn dặm cũng có thể.


Phạm vi Đông Hoang vạn dặm, Liễu xuyên tìm tòi trong thời gian mười ngày, đồng thời còn tìm tòi phạm vi nghìn dặm trái phải, nếu như Cổ Thần xâm nhập phạm vi bốn năm vạn dặm…
Liễu Xuyên không dám tưởng tượng, tìm kiếm Cổ Thần tại Đông Hoang có bao nhiêu khó khăn.


May mà Đông Hoang là địa bàn của yêu tộc, ít có tu sĩ Nhân loại lui tới, tại Đông Hoang tìm kiếm một người so với tìm kiếm tại đại bàn nhân loại dễ dàng hơn rất nhiều, phạm vi Đông Hoang tuy lớn, nhưng chỉ cần một lòng tìm kiếm, cơ hội gặp gỡ rất cao.


Nếu như địa bàn nhân loại, tùy tiện vào một thanh trì nào đó, muốn tìm một người, vậy thì giống như mò kim đáy biển.


Vì vậy, Liễu Xuyên không nản chí rút lui, tiếp tục xâm nhập sâu vào trong Đông Hoang, mỗi ngày chỉ phi độn phạm vi nghìn dặm, triển khai thần thức tìm tòi, thề phải tìm cho được Cổ Thần mới thôi.


Hắn hạ quyết tâm, nhất định phải đánh ch.ết Cổ thần, tiếp tục để Cổ Thần trưởng thành, như vậy sau này Liễu gia không người có thể chống lại, toàn thành Nhạc Thủy lấy Cổ gia làm bá chủ, sau lưng hai nhà Cổ, Liễu có không ít mâu thuẫn, nếu như thực lực hai bên cực độ không bình hành, như vậy chung quy có một phương nhất định phải rời khỏi sân khấu thành Nhạc Thủy.


Có thể nghĩ, chỉ cần tu vi của Cổ Thần lại đề cao một cấp độ, thành Nhạc Thủy không ai có thể uy hϊế͙p͙ tới hắn, lại thêm hai mươi năm nữa, nếu như tu vi của Cổ Thần vượt qua Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, vậy thì ngày diệt vong của Liễu gia sẽ tới.


Nghĩ như vậy, sát khí của Liễu Xuyên đối với cổ Thần giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ khô hạn, không thể dập tắt.
"Chỉ cần ngươi còn ở trong Đông Hoang, một ngày nào đó ta sẽ tìm được ngươi."
Trong lòng Liễu Xuyên kiên định, mỗi ngày vẫn đi về phía trước tìm tòi.


Cùng với Liễu Xuyên tìm tòi tung tích của Cổ Thần, còn có hai trưởng lão Vạn gia, Vạn Hữu Tiều và Vạn Hữu Căn, hai người nhận được tin tức Cổ Thần tới Đông Hoang, lúc đó đã là ba ngày sau, Cổ Thần đã sớm biến mất không còn tung tích rồi.


Thế nhưng, để tìm được tung tích của Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ, có thể tìm được câu trả lời trước khi Vạn Thiên Thụy xuất quan, hai người phải tận lực tìm kiếm trong Đông Hoang.


Hai người đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, tuy rằng nghe nói Cổ Thần tại hội võ ba nhà thành Nhạc Thủy đánh bại Liễu Bách Sinh tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, thế nhưng điểm tu vi ấy còn chưa đặt vào mắt hai vị trưởng lão Vạn gia, hai người chia ra tìm kiếm, tiến sâu vào trong Đông Hoang.


Trong quá trình tìm kiếm, hai người từng gặp qua Liễu Xuyên, khoảng cách thành Nhạc Thủy và thành Thái Dương không xa, cho dù có Thai Sơn cách trở, hai thành ít qua lại với nhau, nhưng Liễu Xuyên và hai trưởng lão Vạn gia tại phạm vi vạn dặm xung quanh đều là tu sĩ đại danh đỉnh đỉnh.


Tuy rằng không quen với nhau, nhưng coi như có nghe tiếng.
Ngẫu nhiên gặp qua, bắt chuyện vài câu liền tự động tách rời, tìm kiếm cổ Thần là chuyện quan trọng bí mật trong gia tộc, tự nhiên không mở miệng hỏi người ngoài.


Cổ Thần tại một chỗ hơn năm vạn dặm trong Đông Hoang, mỗi ngày chiến đấu với yêu thú, vào đêm chuyên cần tu luyện pháp quyết, ngày trôi qua cực nhanh, hắn tự nhiên không biết có ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng sáu đang tìm kiếm mình trong Đông Hoang.


Mỗi một ngày trôi qua, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể Cổ Thần hồn hậu hơn một phần, đối với vận dụng chân khí Tiên Thiên càng lĩnh ngộ sâu hơn, tu vi của hắn đều có tăng trưởng rõ rệt sau mỗi ngày.


Trong nháy mắt, tiến vào Đông Hoang đã hơn hai tháng rồi, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể đã đạt tới mức độ tương đối hồn hậu, Cổ Thần cảm giác, hắn rất nhanh sẽ chạm tới bình cảnh Tiên Thiên tầng thứ bốn, tin tưởng không bao lâu sẽ đột phá tiến vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ năm.


Từ khi bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ tư cho tới hiện tại mới chỉ trong thời gian ba tháng, lại thấy được hi vọng đôt phá Tiên Thiên cảnh tầng năm, trong lòng Cổ Thần hiển nhiên rất mừng rỡ.






Truyện liên quan