Chương 14
Sau khi 2 người bước ra thư phòng của La Thăng Bình được 1 lát thì cô thấy thái độ của anh không được bình thường, vì sao ư? Vì người nào đó cứ cầm lấy tay cô không buông, mà còn hung hăng chà sát, cho dù cô muốn rút tay ra thế nào cũng không thể rút tay về được. Tuy là vừa mới hợp tác được với La thiếu khiến cô rất hài lòng, nhưng hành động nảy giờ của anh khiến cô khá bực mình, không thể không lên tiếng:
-" Anh đang làm gì thế?"
-" Bạn trai" Hắc Hàn Phong trả lời giống như không thèm để ý ai đó đang bực mình
-" Này, anh có thể buông tay tôi ra được không" mặc dù bực mình nhưng cô không muốn lớn tiếng nên hòa hoãn nói chuyện với anh .
-" Không" tuy biết cô bực mình vì hành động của anh nhưng anh vẫn không bỏ tay cô ra, lở bỏ ra cô lại để người khác nắm tay nữa rổi sao.Lời anh nói làm lửa giận nãy giờ của cô bùng phát, tính mắng anh thì có người chạy tới kéo lấy tay cô làm cô không kịp phản ứng, còn anh thì quá bất ngờ nên đã buông tay cô ra. Rồi thấy một màng sau đó khiến anh,nhíu mày,lửa giận bóc lên
Còn cô, sau khi rời khỏi tay anh, thì nhìn lại người thiếu niên đang kéo tay cô, cảm thấy rất quen mắt kia, anh mặc bộ vest trắng cùng với mái tóc màu vàng và đôi mắt thì có màu xanh trong giống như một lãng tử vô cùng khả ái cũng không kém phần đáng yêu, mĩm cười nhìn Bạch Du Nhiên nói:
-" Hi, Du Nhiên, nhớ em quá " vừa nói vừa cầm lấy tay cô hôn xuống
-" Anh là ......? " "Bạch Du Nhiên nhìn anh vẫn chưa kịp phản ứng hành động của anh.
-" Du Nhiên em thật vô tình nha. Mới mấy năm không gặp liền đem người ta... quên mất " cậu giả vờ hờn dỗi, trách móc Bạch Du Nhiên
-" Hì hì, anh là Peter, Làm sao em quên được" cô chợt nhớ ra nhìn anh cười ngọt ngào trả lời.
Peter " hứ " 1 tiếng rồi nhẹ nhàng nhéo chóp mũi cô.
-" Anh đừng giận nha là em đùa thôi "
-" Sao anh lại giận em được chứ "
Hai người bên kia chỉ lo nói chuyện, đùa giỡn vui vẻ nên đã không chú ý đến người nãy giờ đang đứng bên đây, sắc mặt của anh đã thối đến mức không còn lời nào diễn tả nữa, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ. Gì chứ hết bị người ta nắm tay, rồi tới hôn tay, giờ còn cướp luôn người từ trên tay anh nữa, bộ tưởng anh là người ch.ết , càng nghĩ càng giận, anh khẽ quát lên 1 tiếng:
-" ch.ết tiệt " rồi nhanh chân bước lại gần cô, tách cô ra khỏi người đàn ông ngoại quốc kia rồi ôm cô vào lòng,tuyên bố quyền sỡ hữu, rồi anh nâng càm cô lên bá đạo hôn xuống cắn một cái thật mạnh lên môi cô khiến cô đau đến hé môi ra vừa định mắng anh thì ngay sau đó anh nhanh chóng đưa chiếc lưỡi vào trong, hút hết những ngọt ngào trong miệng cô, rồi cuốn lấy lưỡi cô điên cuồng ʍút̼ ɭϊếʍƈ đến khi thấy mặt cô đỏ ửng và hô hấp không vững mới bắng lòng buông cô ra.
Còn Peter thì bị hành động của anh làm cho ngơ ngác không hiểu gì hết. Khi thấy anh kết thúc nụ hôn với Bạch Du Nhiên thì mới kịp hoàn hồn. Sau đó chạy đến bên anh kéo cô về phía mình. Nhưng một người sức yếu như anh làm thì làm sau lại bằng 1 người cao lớn như Hắc Hàn Phong một người đã bao lần trải qua sinh tử chứ, kéo hoài vẫn không được nên cậu ta tức giận quát:
-" Này này, anh là ai mà sao dám ôm em ấy ".
-" Tôi là Hắc Hàn Phong bạn trai của cô ấy, sao? Cậu có ý kiến? " Hác Hàn Phong lạnh giọng trả lời.
- " Cái gì....... bạn trai, Du Nhiên thật không hả? " Peter ngỡ ngàng quay sang nhìn Bạch Du Nhiên.
Còn Bạch Du Nhiên tự nhiên không phòng bị, bị anh hôn một cách bá đạo, bây giờ vô lực dựa vào trong ngực Hắc Hàn Phong cố gắng hít thở, sau khi nghe Peter nói thì hoàn hồn lại, Tính quay sang quát Hác Hàn Phong " Anh nói gì vậy hả, sao cứ hôn tôi hoài vậy " nhưng quay sang thấy anh nhìn mình ánh mắt như đang cảnh cáo mình nếu cô dám nói " không " hoặc nói gì khác ngoài thừa nhận thì anh sẽ như hổ đói mà xong tới không chằn chờ cuối xuống hôn cô lần nữa cho tới khi nhận thì thôi, nên cô đã buộc miệng nói ra một chữ ,mà đến cô cũng không ngờ:
-" Phải ".