Hoàn thành
Ngôn Tình
103 chương
106,426 lượt xem
3 ✩
✎
- Chương 1: Con chọn anh ta
- Chương 2: Rơi xuống biển
- Chương 3: Cứu được cô
- Chương 4: Động nhầm người
- Chương 5: Lạnh lùng từ chối
- Chương 6: Cả hai đều lạnh lùng
- Chương 7: Tin tức buồn cười
- Chương 8: Trách nhiệm của một vệ sĩ
- Chương 9: Hiện trường giả
- Chương 10: Chó với mèo
- Chương 11: Bay sang Mỹ
- Chương 12: Nhầm thành bạn trai
- Chương 13: Lạc trong rừng
- Chương 14: Không phải ai tôi cũng lạnh lùng
- Chương 15: Nụ cười rạng rỡ
- Chương 16: Tức giận khi nghe đến tên Tạ Anh Minh
- Chương 17: Tạ Anh Minh tặng hoa
- Chương 18: Nếu cô tin tưởng
- Chương 19: Dạ Khải Hiên tinh ý nhận ra
- Chương 20: Châu Di Giai
- Chương 21: Hối hận rồi sao?
- Chương 22: Vị cứu tinh
- Chương 23: Cô không sao
- Chương 24: Cảnh cáo
- Chương 25: Tình yêu không cần đáp lại
- Chương 26: Say rượu (1)
- Chương 27: Say (2)
- Chương 28: Xem mắt
- Chương 29: Diễn xuất thần
- Chương 30: Không sợ mất hình tượng
- Chương 31: Tớ thích An Vũ
- Chương 32: Cảm giác sắp mất bạn thân
- Chương 33: Tỏ tình thất bại
- Chương 34: Theo đuổi đến cùng
- Chương 35: Không muốn cô khó xử và bị ảnh hưởng
- Chương 36: Hù doạ một chút
- Chương 37: Hù doạ một chút (2)
- Chương 38: Anh phải là người theo đuổi em chứ?
- Chương 39: Rắc rối lớn
- Chương 40: Công khai thân thế
- Chương 41: Tôi và An Vũ đang quen nhau
- Chương 42: Ai đuổi ai (1)
- Chương 43: Ai đuổi ai (2)
- Chương 44: Thăm dò, hỏi ý
- Chương 45: "Rùa soái ca"
- Chương 46: Người ta là dượng cháu
- Chương 47: Thân thế quá khủng bố
- Chương 48: Bữa cơm
- Chương 49: Tung tin hẹn hò
- Chương 50: Phản đối kịch liệt
- Chương 51: Bà cũng thích trai đẹp
- Chương 52: Làm việc chung
- Chương 53: Gặp riêng
- Chương 54: Tức giận
- Chương 55: Trong nóng ngoài lạnh
- Chương 56: Có chút ghen tị
- Chương 57: Nguy hiểm
- Chương 58: Rơi xuống vực
- Chương 59: Không tìm thấy thi thể
- Chương 60: Dùng máu của cô để tế cô ấy
- Chương 61: Manh mối
- Chương 62: Bất ngờ vô cùng lớn
- Chương 63: Khai ra toàn bộ
- Chương 64: Vui mừng
- Chương 65: Không thể ngờ
- Chương 66: Vạch trần tất cả
- Chương 67: Ganh tỵ
- Chương 68: Người đàn ông
- Chương 69: Gặp nguy hiểm
- Chương 70: Trở về
- Chương 71: Quyết định
- Chương 72: Bi kịch
- Chương 73: Sụp đổ
- Chương 74: Gia đình
- Chương 75: Đến không đúng lúc
- Chương 76: Nhất định sẽ quay lại
- Chương 77: Họp báo
- Chương 78: Rời đi
- Chương 79: Hai mối thù không đội trời chung
- Chương 80: Chăm sóc quá kỹ
- Chương 81: Truy sát, sắp sinh
- Chương 82: Chọn một trong hai
- Chương 83: Đứa bé đã không còn
- Chương 84: Sắp quay về
- Chương 85: Chúng tôi đã chia tay rồi
- Chương 86: Lâu rồi không gặp
- Chương 87: Quay về trả thù
- Chương 88: Người của Liễu gia
- Chương 89: Trúng khí độc
- Chương 90: Thần bí
- Chương 91: Cẩu lương
- Chương 92: Phát hiện bí mật
- Chương 93: Vết sẹo
- Chương 94: Xác minh thân phận
- Chương 95: Đứa bé gặp nguy hiểm
- Chương 96: Tôi chính là như thế
- Chương 97: Nhẫn tâm, vô tình
- Chương 98: Tuyệt vọng
- Chương 99: Mất tích
- Chương 100: Tất cả đều nằm trong sự sắp đặt (1)
/2
Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ - Ruby Joy
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
"Tại sao anh lại có thể đối xử với em như vậy? Em thật sự rất yêu anh đừng rời xa em, em xin anh."
"Cô tránh ra đi đừng làm phiền tôi nữa từ trước đến giờ tôi chưa từng yêu cô."
"Cắt!" Lời hô to từ phía đạo diễn đang ngồi phía bên kia.
"Hôm nay chúng ta quay đến đây thôi mọi người đã vất vả rồi." Đạo diễn đứng dậy vui vẻ nói với mọi người.
Tất cả mọi người vừa nghe xong liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, một cô gái hai má phúng phính, tròn trĩnh đem quần áo đến cho nữ diễn viên, tươi cười nói:
"Tiểu Tuyết! Ba của cậu bảo cậu quay xong thì đến Dạ Tử Môn ngay đó, cậu hãy mau thay đồ rồi chúng ta đến đó."
"Tớ biết rồi!" Dạ Ngân Tuyết cầm lấy quần áo rồi đi thay.
Một lúc sau, cô quay trở ra với chiếc váy màu đen đơn giản, tóc buộc cao nửa đầu cô mặc chiếc váy màu đen càng tôn lên nước da trắng như tuyết của mình càng làm cho bạn cũng như là trợ lý của cô Trần Uyển Dư càng thêm xuýt xoa, ghen tỵ.
Dạ Ngân Tuyết lái xe đến Dạ Tử Môn, đến Dạ Tử Môn cô bước xuống xe những vệ sĩ canh ở trước cổng nhìn thấy cô ngay lập tức đứng nghiêm chỉnh, đồng loạt cúi đầu chào cô:"Tiểu thư!"
Cô không để ý đến bọn họ mà cứ lạnh lùng lướt ngang qua, Trần Uyển Dư thì tươi cười chào lại bọn họ rồi nhanh chóng bước nhanh theo cô vào trong.
"Ba gọi con đến đây là có chuyện gì vậy?"
Dạ Thành Đông ngồi trên ghế dựa vừa nhìn thấy cô con gái bé bỏng của mình đến liền đứng dậy, miệng tự động nở nụ cười:
"Con gái cưng của ba! Ba gọi con đến đây là vì muốn để con tự mình lựa chọn vệ sĩ riêng cho mình con muốn chọn ai cũng được bao nhiêu người cũng không thành vấn đề."
Dạ Ngân Tuyết khẽ cau mày lại, từ chối:"Con không cần vệ sĩ riêng đâu."
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
"Tại sao anh lại có thể đối xử với em như vậy? Em thật sự rất yêu anh đừng rời xa em, em xin anh."
"Cô tránh ra đi đừng làm phiền tôi nữa từ trước đến giờ tôi chưa từng yêu cô."
"Cắt!" Lời hô to từ phía đạo diễn đang ngồi phía bên kia.
"Hôm nay chúng ta quay đến đây thôi mọi người đã vất vả rồi." Đạo diễn đứng dậy vui vẻ nói với mọi người.
Tất cả mọi người vừa nghe xong liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, một cô gái hai má phúng phính, tròn trĩnh đem quần áo đến cho nữ diễn viên, tươi cười nói:
"Tiểu Tuyết! Ba của cậu bảo cậu quay xong thì đến Dạ Tử Môn ngay đó, cậu hãy mau thay đồ rồi chúng ta đến đó."
"Tớ biết rồi!" Dạ Ngân Tuyết cầm lấy quần áo rồi đi thay.
Một lúc sau, cô quay trở ra với chiếc váy màu đen đơn giản, tóc buộc cao nửa đầu cô mặc chiếc váy màu đen càng tôn lên nước da trắng như tuyết của mình càng làm cho bạn cũng như là trợ lý của cô Trần Uyển Dư càng thêm xuýt xoa, ghen tỵ.
Dạ Ngân Tuyết lái xe đến Dạ Tử Môn, đến Dạ Tử Môn cô bước xuống xe những vệ sĩ canh ở trước cổng nhìn thấy cô ngay lập tức đứng nghiêm chỉnh, đồng loạt cúi đầu chào cô:"Tiểu thư!"
Cô không để ý đến bọn họ mà cứ lạnh lùng lướt ngang qua, Trần Uyển Dư thì tươi cười chào lại bọn họ rồi nhanh chóng bước nhanh theo cô vào trong.
"Ba gọi con đến đây là có chuyện gì vậy?"
Dạ Thành Đông ngồi trên ghế dựa vừa nhìn thấy cô con gái bé bỏng của mình đến liền đứng dậy, miệng tự động nở nụ cười:
"Con gái cưng của ba! Ba gọi con đến đây là vì muốn để con tự mình lựa chọn vệ sĩ riêng cho mình con muốn chọn ai cũng được bao nhiêu người cũng không thành vấn đề."
Dạ Ngân Tuyết khẽ cau mày lại, từ chối:"Con không cần vệ sĩ riêng đâu."