Chương 79: Hai mối thù không đội trời chung
Dạ viên
Hạo Tư bước nhanh vào, vẻ mặt vô cùng lo lắng, khó coi, cúi người chào Dạ Thành Đông và Hạ Tử Quyên rồi môi mấp máy, cất giọng lên nói với hai người:
"Lão đại! Thuộc hạ đã cho người điều tr.a tung tích của tiểu thư nhưng vẫn không điều tr.a ra cái gì, đã có người dùng mọi cách để che giấu rồi ạ."
Dạ Thành Đông và Hạ Tử Quyên vẫn rất điềm tĩnh, hai người họ đã sớm đoán ra được chuyện này, Dạ Thành Đông cười nhạt, vắt chéo chân, từ từ cất giọng nói:
"Không cần phải điều tr.a nữa, bây giờ nhiệm của cậu và Hạo Phú, Hạo Dương chính là đi theo dõi nhất cử nhất động của Tiểu Hiên nhưng nên nhớ tuyệt đối không được để nó phát hiện."
Hạo Tư vẫn chưa hiểu rõ lời của Dạ Thành Đông nói, Dạ Ngân Tuyết mất tích mà anh lại không cho điều tr.a tung tích nữa rồi còn bảo đi theo dõi Dạ Khải Hiên. Suy nghĩ một lúc, Hạo Tư đã hiểu ra ý nhưng cần phải xác định lại với Dạ Thành Đông:
"Lão đại! Ý của anh chính là thiếu gia biết tiểu thư ở đâu? Người che giấu tung tích của tiểu thư chính là thiếu gia?"
Hạ Tử Quyên gật đầu lên tiếng nói:"Chỉ một mình Tiểu Hiên thì không thể nào che giấu kĩ như thế, cậu cũng phải cho người theo dõi Hoàng Trung và Tạ Anh Minh, tôi nghĩ hai người đó cũng biết tung tích của Tiểu Tuyết."
"Vâng!" Hạo Tư gật đầu nhận lệnh rồi nhanh chóng rời khỏi Dạ viên.
Ở một căn biệt thự khá cũ kĩ, người đàn ông trung niên ngồi chễm chệ trên ghế, tay cầm ly rượu quăng xuống đất, lớn tiếng quát thuộc hạ của mình trong sự tức giận:
"Đúng là một lũ vô dụng, chỉ có như thế cũng không thể điều tr.a ra được là sao hả? Các người hãy tiếp tục điều tr.a cho tôi nếu không các người cũng đừng hòng sống sót."
Tất cả thuộc hạ xanh mặt mày, không dám thở mạnh, run rẩy gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi đấy:"Vâng ạ."
Trong căn phòng lạnh lẽo ấy, người đàn ông ấy vẫn không thể nguôi được cơn giận dữ, hai bàn tay siết chặt lại, thốt ra những lời nói vô cùng ác độc, tàn nhẫn:
"Người chết tiếp theo nhất định phải là Dạ Ngân Tuyết, con bé đó nhất định phải trả giá cho những gì mà mình đã làm, tiếp theo đó chính là Dạ Thành Đông và Hạ Tử Quyên. Hai mối thù không đội trời chung, tôi nhất định phải khiến các người chết không có chỗ chôn."
Dạ viên
Dạ Thành Đông gọi điện cho Tần Đình Danh, muốn Tần Đình Danh giúp đỡ một tay:"Alo! Đình Danh! Tôi có chuyện muốn nhờ cậu giúp đỡ."
Tần Đình Danh ngay lập tức đáp lại:"Có phải là chuyện của Tiểu Tuyết không? Cậu yên tâm tôi đã cho người giúp cậu điều tr.a rồi."
"Cậu không điều tr.a cũng được nếu như điều tr.a được rồi thì cậu hãy cho người bảo vệ Tiểu Tuyết tôi sợ rằng nó sẽ gặp nguy hiểm."
"Không điều tr.a cũng được? Ý cậu là sao?" Tần Đình Danh không hiểu câu này của Dạ Thành Đông? Tại sao anh lại nói câu này? Ngữ điệu của Dạ Thành Đông cũng không có gì là lo lắng quá cả.
"Bởi vì Tiểu Hiên là người đã giúp Tiểu Tuyết che giấu tung tích, tôi đang cho người theo dõi cũng như là bảo vệ Tiểu Hiên, cậu cũng biết đó kẻ giấu mặt đó đã bắt đầu ra tay rồi."
"Tôi hiểu rồi, cậu yên tâm nếu như có tung tích của Tiểu Tuyết tôi sẽ lập tức báo cho cậu ngay và cũng cho người đến đó âm thầm bảo vệ Tiểu Tuyết."
Thành phố B
Nam Hoàng Trung đến biệt thự chỉ nhìn thấy mẹ của Trần Uyển Dư không thấy Dạ Ngân Tuyết và Trần Uyển Dư đâu, anh liền nhanh chóng đi đến hỏi:
"Bác gái! Uyển Dư và Tiểu Tuyết đã đi đâu rồi ạ?"
Bà cười nhẹ, dịu dàng cất tiếng nói:"Uyển Dư và Tiểu Tuyết đã đi dạo rồi con, Tiểu Tuyết nó cứ ở trong phòng mãi, Uyển Dư khó khăn lắm mới kéo Tiểu Tuyết ra ngoài được."
Nam Hoàng Trung ngồi xuống ghế đợi hai người các cô về, anh không muốn làm phiền hai người, đây chính là khoảng thời gian để cho Dạ Ngân Tuyết yên tĩnh, bình tâm, sắp xếp lại mọi thứ, đã có quá nhiều chuyện xảy ra với cô.