Chương 71: Quyết định
Ba tuần sau, Dạ Ngân Tuyết đi làm trở lại những hình ảnh, cử chỉ của cô và Lăng An Vũ được mọi người chú ý đến fan luôn phát cuồng với những hành đồng, sự chăm sóc ân cần chu đáo của Lăng An Vũ đối với Dạ Ngân Tuyết.
Quay phim được một lúc, Dạ Ngân Tuyết ngồi xuống nghỉ ngơi Lăng An Vũ ngay lập tức đưa nước cho cô uống Trần Uyển Dư tặc lưỡi mỉm cười trêu Dạ Ngân Tuyết:
"Ôi trời ơi ~ Chưa gì mà đã được ăn cẩu lương nữa rồi riết tớ ăn cẩu lương thay cơm rồi."
Dạ Ngân Tuyết bĩu môi cười mỉm cất giọng nói:
"Cậu đừng có mà ở đó nói tớ cậu định khi nào mới thổ lộ tình cảm của mình cho anh Hoàng Trung biết đây?"
"Tiểu Tuyết! Cậu đang nói cái gì vậy? Tớ làm gì có thích anh Hoàng Trung chứ? Cậu đừng có nói bậy." Trần Uyển Dư ngượng ngùng đánh vào cánh tay của Dạ Ngân Tuyết.
"Này! Nói thôi đừng đánh." Lăng An Vũ xoa xoa cánh tay Dạ Ngân Tuyết nơi mà Trần Uyển Dư đánh nhẹ vào.
Trần Uyển Dư bĩu môi nhìn Lăng An Vũ Dạ Ngân Tuyết bật cười tiếp tục trêu chọc Trần Uyển Dư:
"Tớ có nói bậy đâu chứ? Lúc trước tớ chỉ nghi nghi thôi bây giờ tớ đã chắc chắn rằng cậu thích anh Hoàng Trung không phải là thích mà là rất rất thích cậu không qua được mắt của tớ đâu."
"Được rồi! Tớ thừa nhận tớ thích anh Hoàng Trung nhưng cậu cũng thừa biết là anh ấy thích ai mà? Cho dù tớ có thổ lộ thì cũng như vậy thôi." Trần Uyển Dư thở dài, buồn bã nhìn Dạ Ngân Tuyết.
Lăng An Vũ khóe môi khẽ cong lên cất giọng nói:
"Đừng có đưa mắt qua lại anh biết người mà Nam Hoàng Trung thích chính là em đấy Tiểu Tuyết ngay từ lần đầu tiên anh gặp anh đã nhận ra rồi."
Dạ Ngân Tuyết cười hì hì cô nhìn anh với ánh mắt rất dịu dàng:
"An Vũ! Cuối tuần sau chúng ta hãy quay về thăm mẹ và Nhã Lệ đi."
"Được!" Lăng An Vũ gật đầu mỉm cười ôn nhu đồng ý với Dạ Ngân Tuyết.
"Ui~ Có lẽ trên đời này không có sướng hơn cậu đâu." Trần Uyển Dư vẻ mặt tươi cười rạng rỡ lên tiếng nói với Dạ Ngân Tuyết.
"Ý của cậu là sao đây?" Dạ Ngân Tuyết nheo mắt ngã người về phía của Trần Uyển Dư.
"Thì cậu hãy nghĩ xem cậu có gia đình, bạn trai yêu thương bây giờ có còn mẹ chồng và em dâu tương lai cũng rất yêu thương cậu và quan trọng là cậu có một người bạn thân vô cùng dễ thương, tốt bụng là tớ cậu không may mắn không gọi là sướng chứ gọi là gì?" Trần Uyển Dư đưa hai bàn tay lên mặt giống như một đóa hoa tươi cười đáp lại.
"Dạo này cậu tự luyến ghê nha." Dạ Ngân Tuyết bật cười lắc đầu với Trần Uyển Dư.
"Mọi người đang nói chuyện gì mà vui quá vậy." Tạ Anh Minh bước đến cười nhẹ lên tiếng hỏi ba người.
Vừa thấy Tạ Anh Minh sắc mặt của ba người liền thay đổi thấy Tạ Anh Minh cười nhẹ nói:
"Tôi chỉ đến đây thăm Tiểu Tuyết thôi và cũng muốn nói với anh là tôi đã quyết định rút lui rồi tôi biết cho dù bây giờ tôi đã được minh oan về việc phản bội Tiểu Tuyết nhưng hiện tại Tiểu Tuyết yêu anh nên tôi không thể nào mà mặt dày xen vào được."
"Thật sao? Anh không gạt chúng tôi chứ? Lỡ như anh nói với chúng tôi như thế để chúng tôi lơ là cảnh giác với anh rồi sau đó anh sẽ cướp mất Tiểu Tuyết của chúng tôi rồi sao?" Trần Uyển Dư nheo mắt nghi ngờ không thể nào tin hoàn toàn vào Tạ Anh Minh.
Tạ Anh Minh bật cười một tiếng:"Uyển Dư! Em tưởng tượng quá rồi đó anh sẽ không làm như thế đâu tuy rằng anh rút lui không theo đuổi Tiểu Tuyết nữa nhưng anh vẫn sẽ là bạn, xem Tiểu Tuyết là một cô em gái mà quan tâm giúp đỡ."