Chương 53
“ Ta kêu các cháu đến đây là có chuyện muốn hỏi Yến kiến các cháu” Bà nhẹ nhàng lên tiếng
Ba người nhìn nhau một chút, rồi trịnh trọng đáp lời:
- “ Vâng, có việc gì xin bà cứ nói”
Lam Phương khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn ba cậu, nói:
- “ Dự án lần này của Bạch Thị và Lâm Thị rất quan trọng, có thể giúp công ty chúng ta tiến lên một bước hay lùi lại là phụ thuộc vào nó. Lão bà ta cũng đã già yếu nên mặt dày muốn các cháu trợ giúp một chút”
- “ Dạ. Bà còn rất mạnh khoẻ ạ. Nhưng vì cháu không hiểu nhiều về kinh doanh nên cháu không thể giúp bà được” Lâm Hạo mếu máo trả lời
- “ Hạo nhi nói đúng đấy ạ. Bà rất khỏe mạnh và trẻ, chuyện dự án cháu sẽ cố gắng giúp bà, nhưng cháu không có nhiều kinh nghiệm như anh hai. Việc này để anh hai giúp chắc sẽ tốt hơn đấy ạ ” Lâm Phong nghiêm túc trả lời
- “ Dạ. Nếu bà tin tưởng thì cứ giao việc này cho cháu, cháu sẽ làm hết sức mình để giúp công ty chúng ta ngày càng đi lên” Lăng Triệt Trịnh trọng đáp
Hai năm trước, Bạch Du Nhiên đã đi du học ở nước ngoài, nên dự án bà lần này không thể đưa cho cô được, bà sẽ cho bọn họ một cơ hội để thể hiện bản thân, coi ai thật sự đáng nhận được sự tính nhiệm...
Bà nghiêm túc nhìn ba người mà cháu gái mình đã cứu về...
Lam Phương cũng biết phần nào tính cách của họ, anh em Lâm Phong và Lâm Hạo một lòng hỗ trợ và học hỏi muốn trả ơn cho họ, còn Lăng Triệt là người cầu tiến và có giả tâm cái này rất cần thiết trong kinh doanh, nhưng không kém phần tham vọng, chỉ là phần tham vọng này của hắn có làm ảnh hưởng đến công ty, nên trước mất bà sẽ cho hắn cơ hội tuy vậy phải có người giám sát vì dự án lần này vô cùng quan trọng...
Suy nghĩ cẩn thận xong, bà nhanh chóng ra quyết định:
- “ Được. Vậy để dự án lần này cho Triệt nhi đi, Lý thúc ông theo hỗ trợ cậu ấy”
- “ Vâng ạ” Lăng Triệt mỉm cười đáp, hắn biết bà chưa tin tưởng hắn, nhưng Lý thúc đã bị hắn mua chuộc từ lâu. Dự án lần này hắn phải có được để nâng cao quyền lực của mình và chiếm được cô gái kia...
####################
2 năm sau, giọng nói tức giận của bà xúc động vang lên:
- “ Lý thúc...Lăng Triệt... Ta thật không ngờ lại nuôi hai con bạch nhãn lắng như các ngươi.... Cút... cút ra khỏi nhà ta mau lên” ‘ Khụ.. khụ’ tiếng nói bà phẫn nộ kéo thêm cơn ho dồn dập, tay ôm ngực thở gấp vì cơn đau tim đang bất đầu hoành hành rất mai được người hầu đỡ không thôi bà đã té ngã trên đất
- “ Bà... người đừng tức giận không phải con chỉ thay người quản lý số cổ phần trong tay hay sao, con đang giúp người có thể an hưởng tuổi già không vắt vả” Lăng Triệt lên tiếng
- “ Đúng đấy bà chủ, người nắm số cổ phần này cũng lâu rồi, nên giao cho người khác thích hợp hơn” Lý thúc khinh thường đáp lời
- “ Ngươi...các ngươi...” Bà tức giận thở gấp không thốt nên lời
Lúc này Bạch Du Nhiên, Lâm Phong, Lâm Hạo cuống quýt lao tới, nghiêng người tránh khỏi Lăng Triệt
- “ Bà nội... người đứng bỏ con một mình mà. Đừng bỏ Nhiên nhi... huhu” Bạch Du Nhiên rung rẩy nói
- “ Bà ơi... Bà sẽ không sao đâu” Lâm Phong và Lâm Hạo cầm tay bà an ủi
- “ Nhiên nhi...bà nôi chắc không qua khỏi... Con phải mạnh mẽ... kiên cường hơn, dành lại tất cả thuộc về mình... Bà không thể ở bên cạnh con nữa rồi. Phong nhi... Hạo nhi.. các con phải bảo vệ Nhiên nhi dùm bà”
- “ Lăng Triệt... anh đừng tưởng anh đã thắng. Số cổ phần kia tôi đã sang tên cho Nhiên nhi từ lâu. Một đồng anh cũng đừng hồng chiếm được...Sẽ có một ngày tham vọng của anh sẽ cắn ch.ết anh..”
- “ Nhiên nhi... Bà không thể chăm sóc con nữa rồi... con phải thật hạnh... phúc nha.... con” Nói rồi bà từ từ nhắm mắt
- “ Bà... ơi” Tiếng kêu thống khổ của ba người vang lên
Bạch Du Nhiên vô cùng đau khổ tại cô mà bà mới mất, tại cô cứu anh ta nên bà mới mất, tất cả là do cô do cô, cô không hề ơi bên cạnh bà khi bà cần cô nhất, cô thật đáng trách...
Ánh mắt cô bắt đầu đanh lại nhìn thẳng và Lăng Triệt
- “ Lăng Triệt tôi sẽ bắt anh trả giá...”