Chương 42: Ôm
Nữ bác sĩ nhìn bóng dáng thiếu niên vội vàng rời đi, không khỏi thấp giọng tán gẫu với Giang Niên: "Cô gái nhỏ, bạn trai đối với em tốt thật đó, lúc nó ôm em chạy xông vào đây, nếu không phải cô kiểm tr.a qua biết em không có vấn đề gì lớn thì cô còn tưởng em bị bệnh nan y nữa cơ....."
Giang Niên vừa tỉnh dậy, đầu óc còn hơi choáng. Mơ mơ hồ hồ nghe bác sĩ nói chuyện với mình, rồi nửa ngày sau mới nhận ra được từ mấu chốt—–
"Ôm?"