Chồng À, Anh Thật Quái Gở
✍ Nara ngư
201 chương
6,733 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Trong mộng không biết là bản thân hay là khách
- Chương 2: Bỏ kgi dễ dàng, gặp khi gian khó
- Chương 3: Sống lại một đời nào có thể bỏ qua
- Chương 4: Giấc mộng quay lại 11 năm
- Chương 5: Cố nhân gặp lại không quen biết
- Chương 6: Tiếu tiên sinh, anh ở đâu?
- Chương 7: Bất ngờ bởi lịch sử thì ra là như thế
- Chương 8: Chân tướng thật sự là gì?
- Chương 9: Ngay từ đầu đã sai lầm rồi sao?
- Chương 10: Nhận ra tình cảm của ba mẹ
- Chương 11: Thì ra là anh trai mắt kính
- Chương 12: Thì ra là nhà nhân chủng học
- Chương 13: Bộ xương nhỏ bị xem nhẹ
- Chương 14: Tránh né bất hạnh sau này
- Chương 15: Gặp nhau khi bọt kem đánh răng vẫn còn
- Chương 16: Chó và heo là khác nhau
- Chương 17: Nói ví dụ
- Chương 18: Bị anh mê hoặc
- Chương 19: Bị hại là một người hoàn toàn khác
- Chương 20: Vấn đề khó có thể trả lời
- Chương 21: Lệch khỏi quỹ đạo
- Chương 22: Say rượu
- Chương 23: Càng giúp càng phiền
- Chương 24: Vẻ mặt của em khi say rượu
- Chương 25: Ngày mai gặp lại
- Chương 26: Bức ảnh cũ
- Chương 27: Bữa sáng
- Chương 28: Bị mắng
- Chương 29: Nhóc con nhút nhát
- Chương 30: Khó tính
- Chương 31: Bí kiếp tình yêu
- Chương 32: Tiến hành theo trình tự
- Chương 33: Cha mẹ đi xa
- Chương 34: Người cũ tìm tới cửa
- Chương 35: Tề Tuyền
- Chương 36: Cứu em
- Chương 37: Chạy trối chết
- Chương 38: Gián tiếp hôn môi?
- Chương 39: Ở chung
- Chương 40: Dưới lớp núi băng
- Chương 41: Thói quen xấu của Tiếu tiên sinh?
- Chương 42: Khung cảnh của Tiếu tiên sinh
- Chương 43: Chủ động và bị động
- Chương 44: Hôn ước từ xưa
- Chương 45: Tham khỏa bí kiếp yêu
- Chương 46: Tìm được một người bạn gái
- Chương 47: Khoe khoang
- Chương 48: Cuộc gọi từ đội cảnh sát
- Chương 49: Cười xấu muốn chết
- Chương 50: Đảo lôn địa vị
- Chương 51: Bữa tối
- Chương 52: Phụ nữ chính là lão hổ
- Chương 53: Phạm Thành tìm tới cửa
- Chương 54: Xác chết vô danh
- Chương 55: Mối quan hệ
- Chương 56: Nhà chúng ta
- Chương 57: Từ chối
- Chương 58: Đá nhầm người rồi
- Chương 59: Giáo sư Tiếu bảo vệ đồ ăn
- Chương 60: Nỗi ấm ức của giáo sư Tiếu
- Chương 61: Nụ hôn ngoài ý muốn
- Chương 62: Ngã xuống giường rồi
- Chương 63: Xác chết bị thiêu hủy
- Chương 64: Có vay có trả
- Chương 65: Đẳng cấp cao
- Chương 66: Kiếp trước phải tích phúc
- Chương 67: Bạn gái
- Chương 68: Ngài uy hiếp tôi?
- Chương 69: Cái gọi là tình yêu
- Chương 70: Đại nam nhân
- Chương 71: Cùng nhau hành động
- Chương 72: Hồng chọn quả mềm
- Chương 73: Giáo sư Tiếu ngạo mạn
- Chương 74: Lời nhắc nhở của giáo sư Tiếu
- Chương 75: Cái gì cũng nghe theo anh
- Chương 76: Khách không mời mà tới
- Chương 77: Quấy rối
- Chương 78: Thật có bản lĩnh
- Chương 79: Hương vị hạnh phúc
- Chương 80: Vận động rất có lợi
- Chương 81: Người đàn ông phách lối vs người đàn bà bất đắc dĩ
- Chương 82: Đã thích em từ rất lâu rồi
- Chương 83: Cuộc điện thoại tiết lộ bí mật
- Chương 84: Không vội kết hôn
- Chương 85: Cự tuyệt
- Chương 86: Làm cô dâu vui vẻ
- Chương 87: Kết hôn không chung phòng
- Chương 88: Thương lượng
- Chương 89: Bảo đảm chắc chắn trăm phầm trăm
- Chương 90: Không khoe khoang sẽ chết sao?
- Chương 91: Giống đực giống cái
- Chương 92: Trần Gia Thôn
- Chương 93: Tòa nhà 5 tầng
- Chương 94: Nghề làm vườn
- Chương 95: Tính toán chi li
- Chương 96: Người què họ trần
- Chương 97: Hoa Sơn Trà quý hiếm
- Chương 98: Vẫn rất thích
- Chương 99: Chi tiết
- Chương 100: Bóng đèn lại tới nữa
Editor: Halfta, Hanazhing
Beta: Bảo Ngân
Nếu có thể sống lại một lần nữa, có phải tình yêu đã mất đi, tình thân và bạn bè đều có thể tìm trở lại?
Nếu có thể bắt đầu lại cuộc đời, có phải con người sẽ nhận rõ được đâu mới thật sự là thứ mình muốn?
Nếu cuộc đời được quay lại lần nữa, có phải người ta sẽ không còn nhận thật nhiều đau thương, sẽ không còn u mê và làm những điều sai trái?
Nếu người ta có thể làm lại cuộc đời, có phải sẽ bảo vệ được hạnh phúc và quên hết những đau thương hay không?
___trích đoạn___
“Nhìn khớp xương là có thể biết được tuổi tác, con người là vậy, mà động vật cũng như thế. Hôm nay em chọn chân giò khá được, vẫn trong giai đoạn còn non, ở giữa các khớp xương có một lớp sụn, tầm tuổi của con heo này, chắc chắn mới chỉ có vận động nhẹ…”
Văn Mân nhìn chằm chằm cái móng giò trên thớt gỗ, sau đó khẽ liếc mắt nhìn con dao chặt tay phải mình đang nắm, nhíu nhíu mày,nhắm mắt, giơ tay chém xuống, chuẩn bị xử lí cái móng giò trên thớt.
“Chỗ cắt bị rích rắc, không hề gọn gẽ, bước đầu phán đoán là bị chặt từ 4 đến 5 nhát. Từ tình trạng tụ máu chỗ vết thương có thể thấy, vào thời điểm chặt, con heo này vẫn còn thoi thóp, kiểm tra triệu chứng bệnh tật thì…”
Văn Mân nắm chặt chuôi dao, hít thở sâu vài lần, cực lực khắc chế xúc động muốn quay đầu lại phát hỏa.
“Tiểu Mân, tất cả điều này đều chứng minh,móng giò hôm nay em mua được loại heo nhà nông dân. Hơn nữa trình độ chặt của người này còn rất kém cỏi, nếu đổi thành anh ra tay…”
“Tiếu Đồng, anh chính là đồ rùa rụt cổ*, anh có còn muốn ăn giò heo hầm nữa không?!”