Chương 12
Vài tuần sau, ảnh cưới được gửi qua bưu điện đến nhà, hai người treo hình lên đầu giường. Nhìn trong tấm ảnh, hai người rất hạnh phúc.
Qua vài ngày nữa, hai người cử hành hôn lễ, nói là hôn lễ, chẳng qua là một nhà ba người cùng ăn bữa cơm. Lý Phàm có chút tiếc nuối, vì mình kết hôn mà cha mẹ cũng không có mặt. Thật ra thì sau lần về nhà gặp cha mẹ, mẹ Lý có gọi điện cho Lý Phàm mấy lần, than thở khóc lóc xin anh không kết hôn với Quách Tuệ Thiến. Nhưng thấy Lý Phàm không dao động, mẹ Lý thất vọng, dần dần cũng không gọi điện thoại tới nữa.
Ăn cơm xong sau, Quan Tâm Nguyệt trở về trường học, để hai người có một đêm tân hôn khó quên. Trước khi đi, còn mập mờ kề tai mẹ nói nhỏ, tặng mẹ quà tân hôn.
Thu dọn xong bàn cơm, giữa hai người có chút lúng túng, vẫn là Lý Phàm mở miệng trước.
"Uh, anh đi tắm trước? " " Được", thừa dịp Lý Phàm đi tắm, Quách Tuệ Thiến lấy món quà của con gái tặng ra, vừa mở ra, hai mắt chị choáng váng, nhưng ngay sau đó sắc mặt đỏ hồng, con bé này...
"Anh tắm xong rồi tới phiên em", cửa phòng tắm mở ra, Lý Phàm mặc áo tắm đi ra.
Chị cuống quít thu gọn cái hộp lại."Vâng, em đi ngay đây", dứt lời, chị cầm lấy cái hộp vội vội vàng vàng chạy trốn vào phòng tắm.
Tắm rửa xong, mới phát hiện trừ nội y sexy con gái đưa, chị không cầm quần áo vào, nếu như không mặc cái này, chỉ có thể mặc mỗi áo tắm đi ra ngoài. Thôi, cứ cái này đi. Chị tìm cho mình một lý do.
"Tắm xong rồi? Uống chút rượu vang đi", anh muốn hòa hoãn một chút không khí lúng túng.
"Ân", chị nhấp một ngụm rượu đỏ, hô, thật khẩn trương.
"Tuệ thiến, anh, có thể hôn em không?" Không đợi chị lên tiếng, anh đã hôn lên môi chị.
"Ân ~", chị vòng tay ôm cổ anh, nhiệt tình đáp lại. Khi hai đôi môi rời ra, nước miếng thuận theo khóe môi hai người chảy xuống.
Anh chợt ôm lấy chị, thật cẩn thận đặt lên giường, nhưng ngay sau đó đè lên, tiếp tục dò lưỡi đi vào khoang miệng nóng rực của chị.
"Ân..." Chị phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Bỏ qua đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, anh ɭϊếʍƈ láp cần cổ trơn mềm của chị, cách lớp áo tắm hôn lên bầu ngực tròn đầy của chị.
"A, ân...", phản ứng của chị thật giống như mới nếm thử ȶìиɦ ɖu͙ƈ.
Bàn tay to vạch áo tắm của chị ra, cảnh sắc bên trong khiến hai mắt anh tỏa sáng. Áo bra con gái tặng chị làm bằng ren tím trong suốt để lộ nhũ hoa, cùng chiếc qυầи ɭót chữ T cũng trong suốt. Hai bàn tay anh xoa bóp nhũ phong của chị.
"Tuệ Thiến, thật là đẹp", anh tán dương không chút keo kiệt.
"Thích không, Tuệ Thiến"
"...", muốn chị nói sao đây.
"Nói cho anh biết, ân? Anh chuẩn bị cho em có thích không?" Cách một lớp vải thật mỏng, anh xoa bóp hai bầu ɖú đầy đặn của chị. Chị không trả lời, ý bảo anh cứ tiếp tục.
"A... Vui, thích" Thật xấu hổ kinh khủng.
"Ha ha”, anh đưa tay tháo khóa áo lót ra, hai bầu ngực đầy đặn nhảy vào đáy mắt. Anh vội vàng ngậm lấy nụ hoa của chị, ʍút̼ mạnh, một tay gảy nụ hoa bên kia. Cái lưỡi linh hoạt lưỡi trêu đùa xung quanh quầng vú, khẽ cắn nụ hoa đang ưỡn lên ngạo nghễ.
"Nha, a", chị đã sớm động tình, giãy dụa thân thể.
"Ngô, thật ngon", anh vừa nói lời tục tĩu vừa ʍút̼ lấy nhũ phong của chị.
"Ân..."
"đầu v* của Thiến như trái mận chín mọng, màu sắc thật đẹp, lại còn cứng rắn nha", anh ấn ấn chơi đùa, rồi nhẹ nhàng kéo ra.
"A, không được nói, ân..."
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của chị, anh trấn an hôn lên bụng chị, đưa đầu lưỡi xuống vùng bụng, lúc nhẹ lúc nặng gặm cắn, lưu lại những dấu vết mập mờ.
"Ngô ngô", thật là nhột.