Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học
✍ Bạo Táo Đích Bàng Giải
Hoàn thành
Ngôn TìnhTrọng SinhSủng
82 chương
2,054 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Cầu hôn
- Chương 3: Kết hôn
- Chương 4: Anh đau lòng
- Chương 5: Vợ trước
- Chương 6: Chúng ta chờ họ đồng ý
- Chương 7: Thích anh ấy
- Chương 8: Cho em ảnh chụp của anh
- Chương 9: Em là cửa sổ của anh
- Chương 10: Đáng yêu
- Chương 11: Ngồi cùng nhau
- Chương 12: Đừng chán ghét anh
- Chương 13: Ngày đầu tiên sống chung
- Chương 14: Ước định
- Chương 15: Lễ vật
- Chương 16: Cháu nhất định rất loá mắt
- Chương 17: Tai nghe
- Chương 18: Tiền lương
- Chương 19: Em đẹp hơn sách
- Chương 20: Nộp tiền lương
- Chương 21: Cũng không khó chịu như vậy
- Chương 22: Bạch Xuyên khá tốt
- Chương 23: Quảng cáo ngoài ý muốn
- Chương 24: Sấm sét
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27: Về nhà
- Chương 28: Thể lực không được
- Chương 29: Trò chơi ghép hình
- Chương 30: Trong thẻ lương có bao nhiêu tiền?
- Chương 31: Cái chén hạnh phúc
- Chương 32: Đi làm nuôi vợ
- Chương 33: Phát kẹo mừng
- Chương 34: Lại phát bệnh
- Chương 35: Không liên quan đến đạo đức và trách nhiệm
- Chương 36
- Chương 37: Bất ngờ
- Chương 38: Trốn làm
- Chương 39: Số lượng thắng quà tặng
- Chương 40: Phòng cưới
- Chương 41
- Chương 42: Không muốn làm anh sợ
- Chương 43
- Chương 44: Tức giận
- Chương 45: Trốn ra ngoài
- Chương 46: Anh đến đón em tan làm
- Chương 47: Em sợ cái gì?
- Chương 48: Đã sớm thích anh
- Chương 49: Mâu thuẫn
- Chương 50
- Chương 51: Tiểu Nhã thích anh
- Chương 52: Muốn anh tốt hơn
- Chương 53: Người nhà để ý
- Chương 54: Quà Thất Tịch (1)
- Chương 55: Quà Thất Tịch (2)
- Chương 56: Quà Thất Tịch (3)
- Chương 57: Đêm đầu tiên ở nhà mới
- Chương 58: Triệu chứng bệnh di truyền
- Chương 59: Cảm xúc mất khống chế
- Chương 60: Trưởng thành
- Chương 61: Anh đã từng tới trường em
- Chương 62: Biến hoá
- Chương 63: Vợ chồng hoàn chỉnh
- Chương 64: Phiền não ngọt ngào
- Chương 65: Mê mang
- Chương 66: Đều mua về
- Chương 67: Lâm Hàm phát bệnh
- Chương 68: Không thuốc chữa trị
- Chương 69: Nếu em cũng có bệnh
- Chương 70: Không cần hiểu thương tâm
- Chương 71: Em đồng ý rồi
- Chương 72: Anh có cơ bụng không?
- Chương 73: Sinh con
- Chương 74: Ngất xỉu
- Chương 75: Anh không sợ
- Chương 76: Phát bệnh
- Chương 77: Đại kết cục
- Chương 78: Phiên ngoại 1
- Chương 79: Phiên ngoại 2: Mới gặp
- Chương 80: Phiên ngoại 3: Người chiến thắng nhân sinh
- Chương 81: Phiên ngoại 4
- Chương 82: Phiên ngoại 5
Tên Hán Việt: Ta học giả tổng hợp chứng lão công
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, HE
Số chương: 77 chương + 5 PN
Tình trạng edit: Đang lết ~~ 3 ngày 1 chương
Editor: Flanty
Sống trên đời hai mươi sáu năm, vừa đang ở độ tuổi rạng rỡ nhất của phụ nữ, Mộc Tiểu Nhã mới biết mình mang trong người bệnh nan y, là một bệnh di truyền, chỉ có thể chờ đợi cái chết đến.
Trong thời gian chờ đợi những ngày tháng cuối đời ấy, có rất nhiều người tới thăm cô, nhưng Bạch Xuyên là người khiến cô có ấn tượng sâu nhất.
Bạch Xuyên là hàng xóm của cô, một người tự kỷ mắc hội chứng bác học[1]. Lúc ấy, trên khuôn mặt đầy sẹo của anh tràn đầy tuyệt vọng: "Tôi, tôi đã nghiên cứu tất cả hồ sơ y tế của em, nhưng, tôi không có cách nào cứu em."
[1] Hội chứng bác học – 学者综合症 (Savant Syndrome) – là bệnh hiếm gặp trên thế giới, những người mắc hội chứng này thường vượt trội hơn so với người khác ở một lĩnh vực nào đó. Tuy nhiên, họ lại thường bị khiếm khuyết về tâm lý hoặc rối loạn phát triển thần kinh. Hơn 50% người mắc hội chứng Savant bị tự kỷ, một số khác nghiêm trọng hơn là bị tổn thương não, khiến họ gặp khó khăn trong việc thích nghi với cuộc sống thực tế.
Mộc Tiểu Nhã ngạc nhiên: "Anh là bác sĩ?"
Bạch Xuyên: "Tôi không phải..."
Bệnh của Mộc Tiểu Nhã là bệnh di truyền, trừ khi thay đổi gien, nếu không, không có khả năng chữa khỏi. Nhưng, Bạch Xuyên là người duy nhất có suy nghĩ muốn chữa khỏi bệnh cho cô sau khi cô bị bệnh.
Mộc Tiểu Nhã: "Vì sao anh muốn chữa khỏi bệnh cho em?"
Bạch Xuyên: "Tôi muốn cưới em."
Mộc Tiểu Nhã cười: "Nếu anh cưới em, ngay lập tức sẽ trở thành một người góa vợ."
Bạch Xuyên cố chấp nói: "Tôi muốn cưới em."
Bạch Xuyên bị suy giảm nhận thức, gặp khó khăn trong việc biểu đạt suy nghĩ của mình, chỉ có thể một lần, lại một lần lặp lại.
Sau đó, Mộc Tiểu Nhã vẫn chết, nhưng khi tỉnh dậy, cô đã trở về thời điểm mùa hè tốt nghiệp đại học năm ấy.
Bạch Xuyên: "Bà của tôi sắp chết, bà hy vọng tôi kết hôn, tôi... tôi muốn cưới em."
Mộc Tiểu Nhã nghĩ rằng, nếu mình chỉ có thể sống thêm bốn năm, tại sao lại không gả cho Bạch Xuyên. Ít nhất sẽ không khiến Bạch Xuyên phải cưới người phụ nữ độc ác kia, cuối cùng lại bị lửa lớn thiêu hủy khuôn mặt tuấn tú này.
Mộc Tiểu Nhã: "Được."
Một khắc ấy, trong mắt Bạch Xuyên đều là tinh quang, là thứ đẹp nhất mà Mộc Tiểu Nhã từng thấy ở cả hai đời....
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, HE
Số chương: 77 chương + 5 PN
Tình trạng edit: Đang lết ~~ 3 ngày 1 chương
Editor: Flanty
Sống trên đời hai mươi sáu năm, vừa đang ở độ tuổi rạng rỡ nhất của phụ nữ, Mộc Tiểu Nhã mới biết mình mang trong người bệnh nan y, là một bệnh di truyền, chỉ có thể chờ đợi cái chết đến.
Trong thời gian chờ đợi những ngày tháng cuối đời ấy, có rất nhiều người tới thăm cô, nhưng Bạch Xuyên là người khiến cô có ấn tượng sâu nhất.
Bạch Xuyên là hàng xóm của cô, một người tự kỷ mắc hội chứng bác học[1]. Lúc ấy, trên khuôn mặt đầy sẹo của anh tràn đầy tuyệt vọng: "Tôi, tôi đã nghiên cứu tất cả hồ sơ y tế của em, nhưng, tôi không có cách nào cứu em."
[1] Hội chứng bác học – 学者综合症 (Savant Syndrome) – là bệnh hiếm gặp trên thế giới, những người mắc hội chứng này thường vượt trội hơn so với người khác ở một lĩnh vực nào đó. Tuy nhiên, họ lại thường bị khiếm khuyết về tâm lý hoặc rối loạn phát triển thần kinh. Hơn 50% người mắc hội chứng Savant bị tự kỷ, một số khác nghiêm trọng hơn là bị tổn thương não, khiến họ gặp khó khăn trong việc thích nghi với cuộc sống thực tế.
Mộc Tiểu Nhã ngạc nhiên: "Anh là bác sĩ?"
Bạch Xuyên: "Tôi không phải..."
Bệnh của Mộc Tiểu Nhã là bệnh di truyền, trừ khi thay đổi gien, nếu không, không có khả năng chữa khỏi. Nhưng, Bạch Xuyên là người duy nhất có suy nghĩ muốn chữa khỏi bệnh cho cô sau khi cô bị bệnh.
Mộc Tiểu Nhã: "Vì sao anh muốn chữa khỏi bệnh cho em?"
Bạch Xuyên: "Tôi muốn cưới em."
Mộc Tiểu Nhã cười: "Nếu anh cưới em, ngay lập tức sẽ trở thành một người góa vợ."
Bạch Xuyên cố chấp nói: "Tôi muốn cưới em."
Bạch Xuyên bị suy giảm nhận thức, gặp khó khăn trong việc biểu đạt suy nghĩ của mình, chỉ có thể một lần, lại một lần lặp lại.
Sau đó, Mộc Tiểu Nhã vẫn chết, nhưng khi tỉnh dậy, cô đã trở về thời điểm mùa hè tốt nghiệp đại học năm ấy.
Bạch Xuyên: "Bà của tôi sắp chết, bà hy vọng tôi kết hôn, tôi... tôi muốn cưới em."
Mộc Tiểu Nhã nghĩ rằng, nếu mình chỉ có thể sống thêm bốn năm, tại sao lại không gả cho Bạch Xuyên. Ít nhất sẽ không khiến Bạch Xuyên phải cưới người phụ nữ độc ác kia, cuối cùng lại bị lửa lớn thiêu hủy khuôn mặt tuấn tú này.
Mộc Tiểu Nhã: "Được."
Một khắc ấy, trong mắt Bạch Xuyên đều là tinh quang, là thứ đẹp nhất mà Mộc Tiểu Nhã từng thấy ở cả hai đời....