Chương 17
Quách Tuệ Thiến được Lý Phàm chăm sóc tỉ mỉ, sắc mặt ngày càng hồng hào, bụng cũng lớn lên từng ngày.
Thoáng một cái đã qua sáu tháng, Quách Tuệ Thiến cũng đã có thai hơn tám tháng, gần tới ngày sinh. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, Lý Phàm sẽ xoa bóp thắt lưng và bụng cho chị.
Hôm nay, Quách Tuệ Thiến đang ngồi trên ghế sa lon ăn bữa tiệc lớn nước trái cây Lý Phàm tỉ mỉ chuẩn bị cho phụ nữ có thai. Sao anh lại cười gian thế nhỉ?
"Vợ ơi ~ "
"Có chuyện gì?" Nhất định có âm mưu.
“Em còn nhớ quyển album hôm chúng ta đi thử áo cưới không?"
"Album gì?”, không nhớ rõ, cũng đã rất lâu rồi.
"Chính là ảnh chụp phụ nữ mang thai đó." Cuối cùng anh cũng vào vấn đề chính."Chúng ta cũng chụp một bộ đi, làm kỷ niệm", Lý Phàm ôn nhu vuốt ve cái bụng lớn của chị.
“Chuyện này? Được", chị cũng muốn lưu lại khoảnh khắc này.
Hai người đi ô-tô đến studio, nói rõ ý định, Lý Phàm cùng đi thay quần áo. Tổng cộng có mấy bộ quần áo, vì để tôn lên vẻ đẹp của phụ nữ có thai mang thai, bộ nào cũng rất hở hang, nhưng, may là nhiếp ảnh gia là nữ.
Đầu tiên Quách Tuệ Thiến mặc một chiếc váy liền bằng ren, lộ rõ cái bụng to tròn. Hai người dựa lưng vào nhau chụp vài kiểu. Sau đó chị lại thay bộ khác, bằng sa mỏng, ôm trọn bầu ngực lớn, bên dưới cũng quấn một mảnh vải mỏng màu trắng ôm lấy mông tròn đầy đặn, để lộ bụng. Lý Phàm không mặc quần áo đứng sau lưng chị, đưa tay ôn nhu che chở bụng chị. Lại chụp mấy kiểu. Cuối cùng, chị chụp một mình.
Nhiếp ảnh gia cùng hai người nghiên cứu, có thể chụp táo bạo hơn chút nữa, sau khi thương lượng, hai người đồng ý. Hai người đều không mặc quần áo, thâm tình ôm nhau; Lý Phàm đứng sau chị, hai tay thấp thoáng ôm lấy bầu ɖú chị. Một kiểu khác là Quách Tuệ Thiến trần truồng lấy tay che ngực nằm trên tấm sa mỏng phủ kín cánh hoa. Hay là đang đứng, ôn nhu ôm bụng, dùng tơ lụa che lại thân thể của chị. Sau khi chụp xong, hai người hài lòng trở về nhà.