Chương 11: Đánh nhau

Hai Người đứng đối diện nhau trong giây lát thì *Tô Ngưng Tuyết* đứng im và rút kiếm ra, thần sắc kiên định nhìn tên đầu lĩnh kia.


Thấy người đứng đầu 2 bang chuẩn bị đánh nhau thì người của 2 bang lập tức tránh ra để lấy 1 khoảng trống cho *Tô Ngưng Tuyế*t và* Dạ Hi Thần* rồi tiếp tục xông lên,người của hai bên giao tranh.


*Ngưng Tuyế*t cô mặc dù cao ngạo nhưng đứng trước mặt cô là một cao thủ thật sự rất khó chơi nên hiện tại trên khuôn mặt cô không còn tý nhởn nhơ, coi thường như vừa nãy mà là rất nghiêm túc. Rút kiếm ra khỏi vỏ nhìn người đàn ông trước mặt này, phun ra mấy chữ:
- Rút kiếm ra.


Đương nhiên anh *Hi Thần* của chúng ta rất tự tin từ từ rút kiếm ra khỏi vỏ rồi chĩa về hướng cô im lặng không nói.
Hai người rất hiểu ý nhau đồng thời xông lên, tiếng kim loại va chạm nhau vang lên “ keng keng”.


*Ngưng Tuyết* xuất kiếm luôn đánh vào đường chí mạng lại nhanh như gió bên tai luôn có những tiếng xé gió “ vù vù “ đương nhiên đồng thời bước chân cũng chuyển động theo khiến tà áo khoác tung bay lộ ra đôi chân trắng ngà và chiếc eo thon gọn không chút mỡ thừa hoàn mĩ đến cực điểm đang như ẩn như hiện lại còn có đôi bông tai màu lam luôn lóe sáng trong màn đêm khiến cô rất nổi bật giữa đống người đang chém giết.


Nhưng với tình hình đang đánh nhau kịch liệt như này cũng không ai để ý nhưng đều lọt vào tầm mắt của anh.


available on google playdownload on app store


*Hi Thần* anh vừa tấn công vừa phòng thủ, sức lực rất lớn, đánh cả một hồi mà chỉ lùi về sau vài bước. Còn cô cũng phát hiện ra điểm bất ngờ nên cô cũng giả vờ là mình đang đuối sức dần khiến đối phương lầm tưởng nên cũng không tăng lực đạo mà cô cứ yếu dần.


NGay lập tức cô bùng nổ, sức lực không giảm mà tiếp tục tăng, tốc độ, chọn chuẩn thời cơ mà tấn công vào những chỗ chí mạng khiến* Hi Thần* giật mình mà liên tục lùi về sau.


Nhưng đối với anh đây là điều bất ngờ vì không ngờ mình lại không cảnh giác mà để bị đối phương lừa khiến anh rất tức giận, lực đạo trên tay truyền vào kiếm tăng lên mà từ thủ chuyển thành công.


Biết là đối thủ của mình đang tức giận bất kể lúc nào cũng có thể bộc phát nên phải nhân lúc đối thủ còn chưa phòng bị mà tấn công. Lập tức 1 tay cô thò xuống hông rút khẩu súng đã trang bị trước nhắm anh 1 phát nhưng anh hiểm hiểm lại thoát được.


Không khí xung quanh có cảm giác ngày càng lạnh, càng lạnh do khí lạnh cùng sát ý bị anh tỏa ra. Chắc là do cô xuýt bắn chúng mình và càng bất ngờ khi thấytrong bang *Hắc huyết* nổi tiếng lại cô gái xuất chúng như thế.


Hai người đánh qua đánh lại toàn là những chiêu nguy hiểm khiến cho những người đang quan chiến rất lo lắng sốt ruột.


Đặc biệt là bên *Hắc huyết*,* Minh* và *Minh Nguyệt,* cô được giao nhiệm vụ bắn tỉa nhưng vì các đường kiếm của hai người đang đánh dưới kia khiến cô không dám bắn bừa, nhưng cô biết cũng không thể của để mãi thế vì thế lực của phụ nữ và đàn ông có độ chênh lệch khá lớn. Đương nhiên là *Ngưng Tuyế*t cũng biết nên chỉ có thế tranh thủ thời gian.


Và cuối cùng *Minh Nguyệt* quyết định...
Bùm....
Viên đạn được cô bắn ra lao vút đến chỗ* Hi Thần.*
*Hi Thần* nhận thấy nguy hiểm đang cận kề nên cố gắng di chuyển ra vị trí khác để tránh viên đạn. Nhưng tránh được đạn thì lại bị đường kiếm của *Tô Ngưng Tuyết *theo đàchém tới
Xoẹt...


Tiếng vải của quần áo cho thấy *Tô Ngưng Tuyết* đã chém được đối thủ khiến cho Hi thần người bị thương lảo đảo lùi lại nhưng không hề ngã mà ổn định thân hình thì *Trịnh Trí Ninh* ở trên đã không nhịn được mà lao xuống cho người tách* Ngưng tuyết* và *Hi thần* ra.


Đủ để biết là vết thương của anh cũng không nhẹ vì chém ở trên bả vai khiến máu chảy ra nhỏ từng giọt từng giọt nhỏ xuống mặt đất.


Anh cũng không ngờ là mình lại bị thương sau từng ấy thời gian nhưng vết thương này cũng chả nhằn nhò gì với anh thế mà trong lòng lại âm ỉ đau ở ngực bên trái khiến anh không khỏi thắc mắc. chợt trong đầu* Hi Thần* hiện lên của *Tô Ngưng Tuyết* mới ch.ết cơ chứ.


Lắc lắc đầu để xua tan những ý nghĩ của mình rồi tiếp tục vững bước về phía người của mình.
*Ngưng Tuyết* sau khi bị đám người bang *Hắc phong* bao vây lại thì Minh đứng quan chiến trên cao cho người xuống giúp cô thì người *Hắc Phong* bang rút lui theo cái người bị thương kia.


*Minh* và *Nguyệt* chạy xuống xem cô có bị thương không thì thở phào một hơi:
-Mỹ Nhân chị siêu thật cái người kia trâu như thế cũng thắng được. Hihi!
Nhưng *Ngưng Tuyế*t không nói gì quay đầu bước về chỗ tụ người của bang *Hắc Huyết* mà trong người thì cứ có gì đó không được thoải mái. Dặn *Minh*:


-Minh không cần cùng người của bang *Hắc Phong* quá mức đối địch cái người kia không đơn giản sâu không lường được hơn nữa anh vừa di chuyển tổng bộ về. Dù sao đây chính là địa bàn của họ.


- Em không thể ở đây mãi vì em không lập ra nó, cũng không phải người bên trong *Hắc Huyế*t mà là anh nên anh phải cỏ trách nhiệm đối với những người


*Minh* cũng chỉ tán thành đồng ý vì đứng trên quan chiến anh biết người kia rất khó đối phó từ sát ý và khí thế này anh cũng nhận ra được nên cũng chỉ gật đầu, nói:
-Anh biết!
Rồi tất cả đi về cứ điểm tại quán bar Helife.


Còn* Ngưng Tuyết* thì thay bộ quần áo bình thường rồi quay về nhà nhưng lại thôi vì bây giờ về sẽ khiến người khác nghi ngờ nên cô ở lại tổ chức một tối rồi mai vê cũng không muộn


*Góc nhỏ*: Sorry mọi người nhé tuần vừa rồi mk bận quá nên không có thời gian đăng chương nên trong tuần này mk sẽ cô bù cho mọi người nhé!
*Cảm ơn mọi người nhé! Nhớ ủng hộ mk nhé có chỗ nào không ổn cứ bình luận ở dưới nhé đừng ném đá mk nhé*






Truyện liên quan