Chương 17: Nấu ăn

*Tô Ngưng Tuyết*được nghỉ cả buổi sáng nên cô ngủ một mạch đến 9 giờ 43 phút mới dậy.
Đánh răng, rửa mặt, vệ sinh cá nhân xong chọn bộ quần áo là áo sơ mi trắng và quần bò bó sát, chân đi đôi guốc dây đen


Xong là cô xuống khách sạn ăn sáng là lên xếp đồ đạc, tài liệu chuẩn bị ra sân bay về thành
phố A.
Làm thủ tục máy bay xong là cô lên máy bay luôn.
______________ ~~~~~~~~ ~giải phân cách 20- 25 phút ~~~~~~~~~~~___________________
Xuống sân bay cô về nhà ở ngoại ô.


Lên phòng cất chút đồ là cô lấy điện thoại gọi cho*Nguyệt*
Tút....Tút..
- Alo, chị gọi em có việc không?
-Có, hôm qua chị gọi cho em đấy về cái đám người mai phục chị em điều tr.a xem người đứng sau là ai.
Nghe*Tô Ngưng Tuyết*nói cứ sao sao ý:


- Mỹ nhân, hôm qua chị gọi bảo em điều người ra dọn bãi chiến trường của chị nhưng ở đấy không có ai ch.ết cả cũng chả có vết máu hay vũ khí nào để lại cả cũng không có gì để dọn mà.
*Tô Ngưng Tuyết*nghe xong trầm ngâm, cô cất tiếng:


- Có người đứng xem chị xử lý lũ đấy nhưng không phải đồng đảng của chúng không những thế họ còn giúp chị dọn chỗ đấy.
-Thế người này là ai? Có quen với chị không?
*Ngưng Tuyết*cẩn thận suy nghĩ lại thì cô cũng không có giao tình với ai cả.


- CHị không biết nên em giúp chị điều tr.a đi. Ở* Mị Sát* bây giờ có em và Chị và tứ đại hộ vệ quản lý còn *Minh* anh ý tự có tổ chức, bang phái của mình rồi nên chuyện này em cứ điều tr.a đi chị sẽ giúp em. Phải cài thêm một ít gián điệp vào các công ty lớn ở thành phố A đi để tiện theo dõi, giúp họ lên được chức cao để biết được một số tin cơ mật.


available on google playdownload on app store


- Vâng em đi làm ngay.
Kiểm tr.a lịch thấy tuần này cũng không bận lắm nên chủ nhật cô sẽ bay sang nước C thành phố X
-NGuyệt, chủ nhật này chị sẽ bay sang thành phố C để chỉnh đốn Mị Sát một chút, em bay sang đấy trước đi.
-Vâng


Kết thúc cuộc đối thoại cô mở laptop ra gọi video với*Tứ đại hộ vệ*đang ở thành phố C là*Tề Dũng, TỀ Kha,Vũ Tiến và Bạch Nghi.*
BÊN kia cả bốn đều nhận được cuộc gọi cung kính chào;
- Tô Gia!
Tô Ngưng Tuyết gật đầu, nói;
- Tình hình huấn luyện thế nào?


-Thưa Tô Gia, mọi thứ đều tốt việc ngài nhờ chúng tôi đã tr.a ra dòng họ Tô có hai nhà lớn nhất một là nhà làm kinh doanh lớn nhất ở nước D luôn đối lập với nước A còn một nhà làm tổng thống nước B giáp với nước A.
-Tốt! Tôi sẽ sang đấy sau.
Cúp điện thoại cô xuống nhà


- Ba ơi, anh hai có về nhà ăn cơm không?
*Ông Bình*đang tưới cây nghe con gái gọi thì giật cả mình quay ra trả lời:
-Cái con này làm ba hết cả hồn. Thế Phong nó không về đâu.
Nghe ông nói nó nghĩ ra một trò hì hì*( mk ko bt gì = - =)*
- Thế ạ, thế... hôm nay con nấu cơm nhưng ba không được gọi cho anh ý về đâu.


*Ông Bình*nghe con gái nói mình hôm nay nấu cơm thì quẳng luôn cái bình tưới hoa chạy vào nhà như một cơn gió đâu còn một ông lão về hưu chứ. Chạy vào đứng trước mặt*Tô Ngưng Tuyết*nhìn chằm chằm cô hỏi:
- Con nói thật chứ?
- Vâng.


*Ông Bình*nghe*Tô Ngưng Tuyết*khẳng định thì sướng đến nỗi vỗ tay hoan hô:
- Tốt! Tốt! Ha HA ha có lộc ăn rồi.
Nói ông vào bàn ăn ngồi luôn.


Thấy ba mình như thế cô chỉ có thể lắc đầu than thở. Đi vào bếp cô làm vài món như Gà Kung Pao, thịt lợn chua ngọt, canh dưa thịt bò, tôm xào hạt điều. Trong khoảng 40 đến 50 phút tất cả đều đã xong cô xếp các món ra bàn cô định xếp bát thì ba cô đã nhìn mấy cái đĩa kia không chớp mắt gọi một tiếng cho ba đỡ đơ, xếp bát đũa xong.


Tôm xào hạt điều
Gà KUNG PAO
thịt lợn chua ngọt
canh dưa thịt bò
*Ông Bình* định ăn thì bị *Tô Ngưng Tuyế*t ngăn lại.
- Để con gọi điện cho anh hai đã.


*Ông Bình* nuốt nước miếng gật đầu ngồi im, ông, mới không dám ăn luôn vì có lần chưa được ăn mà đã ăn khiến ông và con trai trong vòng 1 tháng ông không được ăn món cô nấu mà phải nhìn cô ăn món mình tự nấu. Không ai biết rằng đây chính là một loại tr.a tấn người.


Thấy ba ngồi im cô lấy điện thoại ra gọi video cho anh hai
Tút.... Tút.... Tút


Trong phòng chủ tịch ở tập đoàn *Dạ Hoàng* có* Dạ Hi Thần* và *Nhạc Thế Phong* đang bàn việc đại sự thì điện thoại của *Thế Phon*g đổ chuông, thấy là *Tô NGưng Tuyết* gọi nên anh nghe máy luôn để điện thoại cạnh cái laptop mở cuộc gọi video thì........*Thế Phong* trừng rớt 2 con mắt lắp bắp nói:


-Tiểu...tuy... Tuyết đây là em..e làm à?
Đầu dây bên kia *Tô Ngưng tuyết* gật đầu gắp một miếng thịt lợn chua ngọt lên bỏ vô miệng từ từ nhai nhai xong lại ɭϊếʍƈ môi nhìn anh hai mình đầy khiêu khích nói:
-Ai bảo anh không về nhà.
Nói xong cô còn làm động tác lắc lắc đầu.


Nhìn màn hình điện thoại mà mặt *Thế Phong* đen thui, vội nói:
- Đợi anh, anh về luôn đừng có ăn hết.
Bên kia:
*Ngưng Tuyết* nhìn ba:
-Ba ăn thoải mái đi


Nói xong cô di chuyển cái điện thoại một chút để bên kia nhìn được cả* ông Bình*. Hiện giờ hiện hiện lên trước mắt* Thế Phong* là một bàn thức ăn 3 món thịt và 1 món canh đang nóng hổi hổi mà bốc hơi khiến anh phải nuốt nước bọt ừng ực.


*Hi Thần* Đang ký tài liệu nhìn thấy ông bạn biểu cảm khoa trương như thế thì rất tò mò,món ăn nào mà khiến Phong thèm như thế. *Hi Thần* buông bút xuống đi đến bên cạnh *Phong* nhìn vào màn hình điện thoại thì..... đây chính là một bàn mỹ vị nhưng đơn giản đang được một cô gái mặc áo hai dây buộc cao tóc *là Ngưng Tuyết* và một ông già đang ăn ngấu nghiến hình như là ba của* Phong* thì phải. Lại nhìn *Tô Ngưng Tuyết* thì cau mày tỏ ý không hài lòng khi thấy cô mặc cái áo 2 dây này lộ cần cổ trắng nõn và đôi thỏ ngọc như ẩn như hiện quên luôn bàn thức ăn buông một câu:


- Quá hở hang.
*Thế Phong *thì mặc kệ ông bạn đang nhìn chằm cái điện thoại mà liều mạng thu dọn tài liệu bị bày bừa lung tung nói:
- Tiểu Tuyết đừng ăn hết đợi anh về với.
*Hi Thần n*ghe* Phong* gọi cô là *Tiểu Tuyết* thì trong lòng lại thấy khó chịu sao sao ý. Buông một câu:


- Không cần thu dọn nữa không kịp đâu.
*Thế Phong* nghe thế ngẩng đầu nhìn màn hình điện thoại thấy cả ba cũng đang ăn thì tức xì khói:
- BA...! Sao Tiểu Tuyết nấu cơm không gọi con về.
*Ông Bình* đang ăn nghe có người quát mình, ngẩng đầu lên thấy con trai thì bất đắc dĩ nói:


- Con trai, Tiểu Tuyết nó không cho ba nói không thì ba không được ăn nên.... đành ủy khuất con vậy.
*Thế Phong* đập trán than;
- BA..! Rột cuộc ba có phải ba con không thế?
*Ông Bình* lập tức trả lời:
- Con không phải con ba thì ba nuôi con làm gì!
*Tô Ngưng Tuyết* ăn nốt miếng thịt thì không ngẩng nói:


- Nếu trong ngày thứ bảy,chủ nhật tuần này và thứ hai, thứ ba, thứ tư chi em nghỉ thì em sẽ để lại cơm đủ cho những ngày em đi vắng cho anh và ba con không thì một cọng rau cũng không có đâu.
Nói xong cô tiếp tục ăn còn *Thế Phong* nghe thế thì sướng không tả nổi không thu dọn nữa mà ngối xuống ghế Nói:


- Nhớ lời em nói không được nuốt lời đâu đấy.
- Vâng.
Nói xong*tô Ngưng tuyết*cúp máy.*Hi Thần*mặt đen xì xì vì mình bị cho ăn một quả bơ to đùng nên quay về ghế ngồi của mình nhìn*Phong*hỏi:
- Ngon thế à?
*THế Phong*thoải mái nhắm mắt nói:


- Đương nhiên! Đồ ăn Tiểu Tuyết nấu dù cho đầu bếp nổi tiếng thế giới cũng phải gọi tiếng thần bếp đấynhưng mấy ông bếp đấy không nói đâu vì cổ không cho nên giờ nổi tiếng lắm rồi.Hầu như món nào em ý cũng biết nhưng thông thạo nhất là món Trung,Pháp và cái nước tên Việt Nam ở Đông Nam Á.






Truyện liên quan