Chương 78: Trúng độc
Lần này Chu Anh là muốn kể lại ngày ấy cùng Trương dung hoa, Đức phi ở hồ hoa sen, đúng là Trương dung hoa lấy ra khăn gấm thêu bướm uyên ương này, trên móng tay liền giống như nhiễm xanh tím, cũng không biết có phải là dấu hiệu trúng độc hay không? Bởi vì cố kỵ thân phận Trương dung hoa là hậu phi, tất nhiên không có tinh tế khám nghiệm tử thi, huống chi ngâm mình trong ao sen suốt cả đêm, nói vậy sớm đã thay đổi hoàn toàn, trúng độc hay là ch.ết đuối, làm sao có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra được?
Gia Nguyên đế nhướng mày trầm tư hồi lâu, mới đứng lên nói: "Đã có điểm đáng ngờ, vậy liền tr.a tiếp đi. Tính tình Trương quý phi vội vàng xao động, Đức phi cùng Thư tu nghi đều có hiềm nghi, việc này trẫm tự mình tra, các ái phi có gì dị nghị không?"
Trương quý phi vốn là chủ thẩm việc này, giờ phút này lại bởi vì nhất thời xúc động mất mới quyền lợi lúc này, sắc mặt nhìn cũng không tốt: "Nô tì cùng các vị muội muội tin tưởng Hoàng Thượng anh minh ngút trời, nhất định giải oan cho dung hoa muội muội."
Gia Nguyên đế ấm giọng nói: "Hôm nay cũng càng ngày càng nóng lên, quý phi phải lưu tâm hai vị công chúa thêm chút, hôm qua nhị công chúa chưa hết bệnh, nàng làm mẫu thân, hẳn là lo lắng nhất. Mấy ngày nữa là đêm thất tịch, nàng cũng để chút tâm thu xếp đi."
Lời này mặc dù trách nàng lần này lỗ mãng, nhưng không đến mức lột quyền chủ sự của nàng.
"Nô tì tuân chỉ." Trương quý phi lĩnh mệnh, sắc mặt cũng không khó coi giống mới vừa rồi vậy.
Gia Nguyên đế sửa sang vạt áo, đi ra ngoài điện: "Trẫm còn có chính sự, các ái phi tan đi, Thư tu nghi yêu thích yên tĩnh, sáng sớm bị quấy rầy như vậy, hẳn là không thư thái, các ái phi nếu là không có chuyện, đừng tới quấy rầy."
Lời này của Khuyết Tĩnh Hàn là thiết một rào chắn ẩn hình cho Phi Vân các của Thư tu nghi, sau khi hắn ly khai, mọi người theo tới ôm tâm tính vô giúp vui liền cũng mệt mỏi rời đi, vốn tưởng rằng hôm nay có thể coi một hồi trò hay, ai ngờ sáng sớm đúng là vồ hụt.
"Không phải tỷ tỷ nói với ta hôm nay chắc chắn có trò hay xem sao?" Diệp tài tử hơi oán giận, "Ta hôm nay dậy thật sớm, ai ngờ chỉ nhìn thấy Đức phi cùng quý phi bị chê cười thôi."
Nghê tài tử cũng không biết việc này lại bị xoay chuyển nhanh chóng, bị Hoàng Thượng tránh nặng tìm nhẹ như vậy, cũng không nên nói cái gì, đành phải cười làm lành nói: "Muội muội đừng giận, việc này có lẽ là tỷ tỷ nghe hồ đồ, tỷ tỷ mang qua trà ngon, tự mình bồi tội cho muội muội được chứ?"
"Hừ, một ít trà ngon là đủ rồi sao?!" Từ mỹ nhân hừ lạnh liếc xéo Nghê tài tử một cái, "Quấy rầy mộng đẹp của ta không nói, còn làm Hoàng Thượng không thoải mái, thật sự là ăn không được thịt dê còn bị trúng một đao!"
Vẻ mặt Nghê tài tử tức giận, lại cũng không có tranh luận.
"Quả nhiên là thất sách!" Trương quý phi vẫn có chút nghi hoặc, "Sao Thư tu nghi đột nhiên hoài nghi Trương dung hoa là trúng độc bỏ mình? Hiện giờ Hoàng Thượng quyết định điều tr.a việc này một lần nữa, chắc là tin lời nói của Thư tu nghi."
Đức phi chậm rì rì mở nắp phẩm trà: "Nương nương đừng vội, Trương dung hoa ch.ết đích thật là kỳ hoặc, Hoàng Thượng đã muốn đích thân tra, vậy chân tướng liền ở trong lòng bàn tay Hoàng Thượng, mà cũng không là trong lòng bàn tay Thư tu nghi, nương nương chỉ cần làm Hoàng Thượng biết được người hạ độc là ai, ai bị xui xẻo?"
"Tâm tư Đức phi muội muội rất sáng suốt." Trong lòng Trương quý phi hiện lên nhiều ý niệm trong đầu, nàng hiện giờ cũng sẽ không tín nhiệm Đức phi này giống như ngày xưa vậy. Dã tâm trong lòng nàng ta giấu quá sâu, bất động thanh sắc liền uy hϊế͙p͙ vị trí của mình như vậy, thật sự không thể lại đi vết xe cũ.
"Chuyện Trương dung hoa trúng độc hiện giờ chưa có kết luận, bổn cung vẫn đứng đầu lục cung, nên cân nhắc một phen." Nàng cũng không tỏ thái độ, ngược lại nhìn Đức phi, "Nhưng thái độ muội muội làm bổn cung thấy không rõ, muội xưa nay thông minh tú trí, cũng nhiều năm làm rất nhiều chuyện cho bổn cung, lần này lại trừ bỏ Thư tu nghi cho bổn cung là không nói chơi."
"Nương nương khen trật rồi. Dù cơ trí thông minh, thì sao có thể bì kịp ân sủng của Thư tu nghi được?" Đức phi cười.
Trương quý phi cũng cúi đầu thở dài, nếu nói đối với Đức phi là phòng bị, vậy đối với Thư tu nghi là muốn diệt trừ cho thống khoái. Đức phi lần nữa được sủng, Hoàng Thượng đối xử với nàng ta vẫn thanh thanh đạm đạm, cũng không thấy sủng thêm vài phần. Mà Thư tu nghi kia lại bất đồng, Hoàng Thượng đối với người này có phần coi trọng, nếu là cứ mặc kệ như vậy, ngày khác lại sinh hạ hoàng tử, địa vị chắc chắn sẽ lướt qua mình. Nàng độc hưởng rất nhiều năm ân sủng, cũng so với ai khác đều hiểu được, trong hậu cung, ân sủng của hoàng thượng so với cái khác đều quan trọng hơn.
"Lúc nãy hoàng thượng vẫn chưa phản bác chủ tử, có thể thấy được Hoàng Thượng nhất định là cũng biết cái ch.ết của Trương dung hoa có kỳ hoặc." Lan Tương nói, "Nhưng nô tỳ cũng không hiểu được, chủ tử sao lại biết được Trương dung hoa là trúng độc mà ch.ết mà không phải ch.ết đuối?"
"Lúc bắt đầu ta cũng không nghĩ tới khả năng này." Chu Anh cũng thấy quái dị, "Chính là khi Đức phi nhắc tới khăn kia của Trương dung hoa, ta mới đột nhiên nhớ tới, ngày ấy lúc ta thấy Trương dung hoa lấy ra khăn kia, vô tình nhìn thấy móng tay nàng ta có màu xanh tím. Bắt đầu vẫn chưa lưu ý, chính là khi Đức phi nhắc tới, đột nhiên nghĩ tới."
Trong lòng nàng kỳ thật có chút nghi hoặc, cạnh góc khăn gấm này thêu tên Trương dung hoa, mặc cho ai cũng biết khăn này là của Trương dung hoa. Nhưng vì sao Đức phi phải tại lúc này mở miệng nhắc tới, là thuận miệng nói, hay là kỳ thật Đức phi cũng thấy rõ chân tướng, cố ý nhắc nhở nàng?
Chu Anh đương nhiên không nghĩ đến nàng ta đây là đang giúp chính mình, lần này Đức phi trăm phương ngàn kế từ miệng của nàng vạch trần Trương dung hoa là trúng độc mà ch.ết, lại là vì cái gì?
"Bách Hợp cùng An công công còn trong ngục, Lan Tương em chuẩn bị chu toàn hơn một phen, bọn họ là phụng ý chỉ của ta mới đi hồ hoa sen, hôm nay là thay ta chịu tội, vạn không thể để bọn họ chịu ủy khuất nữa." Chu Anh có chút áy náy, "Ta sẽ chọn thời cơ tốt đi cầu hoàng thượng."
Lan Tương gật gật đầu: "Chủ tử cũng đừng khổ sở nữa, Hoàng Thượng hạ lệnh tự mình tr.a rõ việc này, nói vậy ít ngày nữa sẽ cho Bách Hợp cùng An công công một cái công đạo."
Chu Anh cũng không cho là đúng: "Hoàng Thượng mặc dù anh minh, nhưng nhật lí vạn ky, làm sao có tâm tư tự mình tra, chỉ sợ nguyên nhân cái ch.ết của Trương dung hoa, sẽ bị vùi lấp quá khứ."
Kỳ thật mặc dù Trương dung hoa là trúng độc mà ch.ết, trong lòng nàng cũng không phải là người ngốc. Lúc ban đầu hoài nghi Đức phi, nhưng nàng ta lại dùng hết tâm tư muốn cho chính mình vạch trần chuyện nàng ấy trúng độc, lại không hợp tình lý. Nếu là Trương quý phi, nàng ta lại không phải người có tâm tư cẩn thận như vậy? Còn có một điểm hoài nghi, nếu là trúng độc, móng tay cũng đã biến sắc, vậy Trương dung hoa lại nửa điểm cũng chưa từng phát hiện sao?
Rốt cuộc không có cái đầu làm trinh thám, Chu Anh thở dài, vô luận chân tướng như thế nào, người có tâm chuẩn bị kỹ việc này, đã làm người bên cạnh nàng liên lụy đi vào, nàng liền không thể cứ bàng quan mãi.
"Chủ tử, mới vừa rồi Thôi công công bên người hoàng thượng sai người đến truyền lời, Hoàng Thượng tuyên chủ tử đi Cần Chính điện một chuyến." Chu Anh vừa ngủ trưa dậy, Lục La liền vào báo lại.
Chu Anh gật gật đầu: "Hầu hạ ta thay quần áo đi, đến thời gian tiểu công chúa uống thuốc, em cùng Lan Tương ở lại Phi Vân các chiếu khán. Hiện nay Bách Hợp cùng An Thanh Bình cũng không ở, trong cung em cùng Lan Tương phải cẩn thận hơn. Hai cung nữ mới tới như thế nào?"
Lục La gật gật đầu: "Ánh Nguyệt cùng Nhược Phong nhìn thành thật, nhưng tay chân có chút vụng về, cho chút thời gian, sẽ lanh lợi rất nhiều."
Chu Anh lắc lắc đầu: "Ta lại ước gì cũng không lanh lợi như vậy, có thể làm việc đều quy củ hay không, biết làm cung nhân Phi Vân các của ta, mới là quan trọng hơn. Trong hậu cung này, phong vân biến hoá khó lường, ngày phòng, đêm phòng, đều phòng không được đả kích ngấm ngầm hay công khai, chớ để cho kẻ trộm vào nhà lần nữa."
"Nô tỳ sẽ để ý hơn." Lục La hiểu ý, vừa sửa sang lại búi tóc cho nàng, "Chủ tử, cài trâm điền ngọc được không? Chất ngọc này rất hiếm có, trong ngày mùa đông màu sắc ôn nhuận, ngày mùa hè nâng cũng hơi thêm ít màu xanh thấm lạnh."
Chu Anh gật gật đầu: "Vậy trâm này đi."
Vào Cần Chính điện, Chu Anh cũng không nói tới chuyện Trương dung hoa, chỉ chuyên tâm mài mực, rất trầm tĩnh.
Gia Nguyên đế lại đột nhiên đặt bút xuống, kéo nàng qua: “Chơi ván cờ với trẫm đi, nhìn xem kỳ nghệ của ái phi mấy ngày nay có tiến bộ hay không."
Chu Anh hơi có chút xấu hổ: "Hoàng Thượng đừng giễu cợt tần thiếp, nhường cho tần thiếp ba quân, tần thiếp đều không có nửa điểm phần thắng."
"Chớ từ chối trẫm." Gia Nguyên đế ý bảo Thôi Vĩnh Minh mang bàn cờ, "Nàng nói ba hoa chích choè, trẫm cũng sẽ không bán nàng."
"..." Đầu Chu Anh đầy hắc tuyến…
Quả nhiên, chỉ sau một chén trà, toàn bộ phòng tuyến của Chu Anh liền tan tác, nàng thở dài: "Hoàng Thượng ngài mặc dù thắng, sao có cảm giác thành tựu chứ?"
Gia Nguyên đế đặt chung trà xuống, chỉ vào một chỗ trên bàn cờ cười: "Trẫm thật sự là xem trọng ái phi, mới vừa rồi quân cờ thứ mười trẫm liền có ý nhường cho, nếu là ái phi đặt ở trong này, cái bàn cờ này còn có thể kéo dài thêm một chút."
Chu Anh có chút hờn dỗi mở miệng: "Hoàng Thượng giờ mới nói để làm gì? Sao mới vừa rồi không lên tiếng chỉ điểm?"
Gia Nguyên đế cười lên tiếng: "Là trẫm không phải, trẫm cứ tưởng rằng ái phi biết được Trương dung hoa là trúng độc mà ch.ết, thì tâm hẳn là thất khiếu lả lướt, sao khi cùng trẫm đánh cờ lại ngốc như vậy?"
Chu Anh ngẩng đầu nhìn Gia Nguyên đế: "Hoàng Thượng đã chứng thật suy đoán của tần thiếp?"
Gia Nguyên đế gật gật đầu: "Không tồi, y quan nghiệm ra Trương dung hoa là trúng độc bỏ mình. Ái phi sao phán đoán ra được?"
"Hồi Hoàng Thượng, ngày hôm ấy lúc tần thiếp cùng Trương dung hoa ở hồ hoa sen, tần thiếp liền nhìn thấy sắc mặt nàng cũng nhìn không tốt, trên móng tay còn nhiễm xanh tím, nhưng lúc đầu chỉ đoán là không hợp khí hậu giống mấy vị công chúa, sau này mới cảm thấy có chút kỳ hoặc." Chu Anh đem hết thảy nói ra, "Cho nên ngày đó liền kêu Bách Hợp cùng An công công trong cung đi vào hồ sen điều tra, xem hay không có manh mối, nghĩ như vậy nhưng lại vừa lúc bị Trương quý phi nhìn thấy, liền một mực chắc chắn tần thiếp là có tà tâm muốn hủy diệt chứng cớ."
"Tính tình quý phi thẳng, vội vàng xao động cũng là bình thường." Gia Nguyên đế cười cười, "Nhưng trẫm tin tưởng nàng không liên quan tới cái ch.ết của Trương dung hoa, hôm nay sẽ sai người thả người của nàng. Nhưng làm nàng bị chút ủy khuất, muốn trẫm bồi thường như thế nào?"
Chu Anh vẫn không hiểu được nguyên do vì sao Gia Nguyên đế lại nhiều lần tín nhiệm mình, đoán rằng có lẽ là vì tiền triều - hậu cung đều ở trong khống chế của hắn, tâm lý nắm chắc, liền sớm đem hết thảy hiểu rõ, biết được tình hình thực tế tất nhiên là sẽ không hoài nghi nàng.
"Hoàng Thượng có thể tin tưởng tần thiếp đã là phúc khí của tần thiếp." Chu Anh to gan hỏi, "Nhưng tần thiếp cũng tò mò, cái ch.ết của Trương dung hoa thật ly kỳ như vậy, đến tột cùng là ai ngoan độc phải hạ thủ như vậy?"
"Đến bữa khuya rồi, ái phi hồi cung trước đi." Khuyết Tĩnh Hàn nhíu nhíu mày, lạnh lẽo không nhìn nàng, "Ái phi chỉ cần biết trẫm sẽ cho nàng một cái trong sạch, còn lại, sẽ không nhiều lời."