Ông Xã, Chúng Ta Cùng Nhau Làm Ruộng Đi
✍ Cửu Nguyệt Bảo Bối
Hoàn thành
Ngôn Tình
71 chương
1,702 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Bắt đầu
- Chương 2: Tô Chính trở về
- Chương 3: Sau khi trở về
- Chương 4: Chuyện lập gia đình
- Chương 5: Có vô lại
- Chương 6: Lão trung y
- Chương 7: Thảo dược
- Chương 8: Người đàn bà chua ngoa
- Chương 9: Củ ấu
- Chương 10: Hôm nay có thịt ăn
- Chương 11: Vô đề
- Chương 12: Say rượu
- Chương 13: Tai của tiểu Tô
- Chương 14: Tranh chấp
- Chương 15: Vô đề
- Chương 16: Bắt tay vào việc
- Chương 17: Việc vặt
- Chương 18: Vô đề
- Chương 19: Ngày đính hôn
- Chương 20: Đêm trước ngày đính hôn
- Chương 21: Ngày đính hôn chính thức
- Chương 22: Vô đề
- Chương 23: Vô đề
- Chương 24: Lễ mừng năm mới
- Chương 25: Nói thật
- Chương 26: Lối thoát
- Chương 27: Uống thuốc
- Chương 28: Việc tốt
- Chương 29
- Chương 30: Điều kiện
- Chương 31: Tôi muốn
- Chương 32: Tính toán
- Chương 33: Lên thành phố
- Chương 34: Tiểu nhân
- Chương 35: Anh muốn ăn!
- Chương 36: Vô đề
- Chương 37: Ủy thác
- Chương 38: Tiểu Tú dịu dàng
- Chương 39: Ôn tình
- Chương 40: Có khách nữ tới
- Chương 41: Có tình
- Chương 42: Tình địch gặp nhau
- Chương 43: Nở hoa
- Chương 44: Có tin mừng
- Chương 45: Phát tài
- Chương 46: Chuyện vụn vặt trước hôn nhân
- Chương 47: Kết thúc buổi lễ
- Chương 48: Ngày đầu tiên sau khi cưới
- Chương 49: Kiếm tiền sửa nhà
- Chương 50: Dịu dàng
- Chương 51: Lời đồn đãi
- Chương 52
- Chương 53: Chuẩn đi ở cữ
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
Đang trong chuyến du lịch đến Tô Châu thì bỗng nhiên khi tỉnh giấc cô phát hiện mình đột nhiên trở lại tuổi mười bảy, cái tuổi còn non nớt không biết gì.
Cuộc sống của cô lại gắn bó với ruộng đồng, nông trại, chăn nuôi chứ không như cuộc sống ở cái tuổi ba mươi như trước nữa.
Không những như thế, ở đây cô còn có một người chồng thương yêu cô, cùng với cô xây dựng gia đình, vun vén hạnh phúc, như thế không phải là rất tuyệt lắm sao?