Chương 40: Có khách nữ tới
Tiểu Tô lên giường, tất nhiên là sẽ không yên lặng ngủ chung với tiểu Tú như thế, ôm tiểu Tú vào trong ngực, nhìn thế nào cũng cảm thấy tiểu Tú là tốt nhất, luôn muốn hôn một cái rồi lại một cái. Vì vậy môi tiểu Tú liền bị tiểu Tô cắn nuốt từng chút. Lúc bắt đầu còn biết phải nhẹ một chút, chậm một chút, nhưng là càng về sau tiểu Tô lại càng dùng sức mạnh hơn.
Tiểu Tú trước khi ngủ có thói quen chỉ mặc một bộ quần áo ngủ, điều này lại tự nhiên thuận lợi cho tiểu Tô trộm hương. Theo vạt áo, tay tiểu Tô liền trượt đi vào. Ngực tiểu Tú có hình rất tốt, không lớn không nhỏ vừa vặn một bàn tay tiểu Tô. Trên người tiểu Tú phát ra mùi hương nữ nhi, tay vuốt ve ngực tiểu Tú, tiểu Tô chỉ có cảm giác mình muốn càng nhiều hơn.
Tiểu Tú ngủ mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy có người nằm ở trên người mình, một đôi bàn tay trêu chọc nơi nhạy cảm của mình hơi thở không khỏi không ổn, vừa mở mắt liền thấy tiểu Tô đang nghiêm túc chui đầu vào trước ngực mình ʍút̼ mát. Nhất thời tiểu Tú liền nhớ lại đợt điên cuồng tối ngày hôm qua, thân thể tự nhiên mềm nhũn, tựa như hóa thành một bãi nước xuân, mặc cho tiểu Tô định đoạt.
Tiểu Tô là lo lắng đề phòng, chỉ sợ bà Hảo tới gõ cửa, cùng kẻ trộm giống nhau trêu chọc hai lượt lại nghe xem ngoài cửa có tiếng bước chân hay không. Cảm giác như thế càng thêm kích thích tiểu Tô muốn sớm giải phóng. Phân ra một cái tay mò về chốn đào nguyên bên dưới, cửa chốn đào nguyên sớm đã là lầy lội, tiểu Tô vác súng liền lên ngựa, lập tức liền chìm đến đáy.
Khi tiểu Tô tiến vào thì tiểu Tú cùng hắn hai người đồng thời thở dài ra tiếng tựa như rên rỉ. Tiểu Tú hơi đong đưa một chút, kích thích tiểu Tô hận không thể giục ngựa chạy như điên. Nhưng đây rốt cuộc giữa ban ngày, vì vậy tiểu Tú lại đưa hai người vào căn nhà nhỏ trong không gian của tiểu Tú lần nữa. Vào không gian riêng này tiểu Tú đột nhiên nở nụ cười.
Tiểu Tô thấy tiểu Tú phân tâm, cắn nhẹ một cái hỏi "em cười cái gì?" Vừa nói vừa động chọc cho tiểu Tú thở hổn hển không ngừng “ em trước kia chỉ xem không gian này là nơi du lịch tại nhà, dụng cụ tốt để giết người diệt khẩu, không ngờ cũng là đất lành để vụng trộm túng dục!" Tiểu Tô nghe, càng thêm ra sức hành động.
Đợi hai người từ trong không gian đi ra, sắc trời đã gần muộn, hai người ngược ngùng ra khỏi phòng, cũng may bà Hảo cũng không có ở nhà. Vì vậy vợ chồng son cùng nhau chuẩn bị làm cơm tối. Tiểu Tô nhóm lửa, tiểu Tú ở bên cạnh. Lúc xào rau. tiểu Tú nói với tiểu Tô chuyện của bà Hảo ."Tiểu Tô, bà Hảo bảo em thương lượng với anh một chuyện."
Tiểu Tô canh lửa, híp mắt nói: "Có chuyện gì em không thể quyết định được mà phải thương lượng với anh?"
"Chuyện nhỏ em đã sớm quyết định rồi, tất nhiên là có chuyện quan trọng muốn thương lượng với anh." Cách cái bếp, tiểu Tú không thấy rõ nét mặt của tiểu Tô.
"Vậy em nói đi."
"bà Hảo muốn về sau chúng ta sinh con thì cho một đứa lấy họ Lý của bà." Tiểu Tú do dự một chút rồi nói ra tình hình thực tế. Mặc dù biết là tiểu Tô sẽ không quá để ý, nhưng khi chưa có kết quả vẫn có chút lo lắng.
Tiểu Tô trầm mặc một lát, đưa một ít củi vào trong bếp lò, trong lúc tiểu Tú nhanh chóng xào món ăn nói "Vậy em muốn sinh 3 đứa, đứa đầu và thứ 2 lấy họ Tô, đứa thứ ba bất luận nam nữ cũng lấy họ Lý phải không?"
Nghe tiểu Tô nói vậy, tiểu Tú cũng yên tâm. Vì vậy cười nói: "anh cho em là heo mẹ chắc, sinh nhiều như vậy. Ngộ nhỡ đứa đầu và đứa thứ 2 đều là con gái, đứa thứ 3 là con trai, đến lúc đó cũng làm vậy sao?"
"cứ làm như thế đi, em yên tâm, ngộ nhỡ như lời của em, em giúp anh sinh thêm đứa nữa là được." Tiểu Tô không buông tha tiểu Tú nói: "Nói tiếp, bà Hảo đã nói là sẽ trông hộ chúng ta rồi." Tiểu Tú nghe xong hừ hai tiếng. Trong lòng đang suy nghĩ, tính toán thời gian cũng không xê xích gì nhiều, sinh hai ba đứa nhỏ hợp ý người ở đây. Đến lúc có chính sách kế hoạch hóa gia đình mỗi nhà một con, mình không bị ở trên trách phạt.
Cơm nấu xong, bà Hảo cũng vừa về, trên tay ôm túi khoai lang."Tiểu Tú, thím Lưu cho bà ít khoai lang, lát nữa lấy ra luộc ăn nhé?" răng bà Hảo không được tốt, ăn cái gì cũng thích mềm. Khoai lang này dù là chưng ăn, hay là nướng ăn, đều là vừa ngọt vừa thơm lại mềm . Rất thích hợp để bà Hảo ăn. Năm ngoái trong nhà cũng trồng một ít, giờ đã ăn gần hết.
Tất nhiên tiểu Tú đồng ý với yêu cầu nhỏ này của bà Hảo. Cơm tối dọn lên bàn, một nhà ba người cùng nhau ăn cơm, ăn được một lúc tiểu Tú đá tiểu Tô một cái, hai ngày nay tiểu Tô đi làm có chút mệt mỏi nên lúc ăn cơm cũng ăn được nhiều. Bị tiểu Tú đá một cái, liền nhớ lại lời tiểu Tú nói nói với mình vừa rồi.
Vì vậy buông chén xuống , hắng giọng một cái nói với bà Hảo: "bà Hảo, lúc nãy con và tiểu Tú có nói chuyện với nhau, con cũng đã đồng ý với cô ấy. Tương lai đứa con đầu và thứ 2 theo họ của con, còn đứa thứ 3 bất luận là nam hay nữ đều theo họ bà, bà xem vậy có được không?" Bà Hảo nghe vậy rất vui mừng, đương nhiên đồng ý, ăn cơm xong vội đi thắp hương cho chồng.
"Lão già à, ông phải phù hộ tiểu Tú có con sớm một chút, tốt nhất là hai năm ba đứa." Nghe vậy, tiểu Tú đầu đầy vạch đen, tốc độ hai năm ba đứa này cũng quá là nhanh. Con lớn còn chưa chăm sóc tốt, sinh thêm đứa nữa sẽ chăm sóc được sao.
Ăn cơm xong, tiểu Tô và tiểu Tú liền như mọi ngày trở về phòng, vừa vào phòng liền muốn lôi kéo tiểu Tú vào không gian, nhưng tiểu Tú không muốn, ngày mai tiểu Tú phải đến Trấn Giang,muốn đích thân làm chút việc. Tiểu Tú lấy từ trong túi tiền ra 20 đồng tiền cho tiểu Tô: "anh cầm tạm ít tiền này, bà Hảo muốn ăn gì thì anh cứ mua."
Tiểu Tô không chịu cầm tiền của tiểu Tú nói: "bà Hảo muốn ăn gì anh vẫn còn có thể mua, cũng không cần em bỏ tiền, trên tay anh vẫn là có chút tiền này." Tiểu Tú dứt khoát đặt tiền vào tay tiểu Tô: "em cũng biết anh có bao nhiêu tiền, không cần giành việc này với em, một người đàn ông luôn phải có ít tiền trong người , đặc biệt là làm công việc trên xưởng như anh, không có ít tiền thì khó coi." Thấy tiểu Tú nói như vậy, tiểu Tô cũng đành cầm.
" Thùng gạo trong nhà sắp hết rồi, ngày mai anh đi xát ít gạo đi ." Tiểu Tú nói với tiểu Tô từng việc một trong nhà, tiểu Tô cũng ghi nhớ từng việc một. Buổi tối này hai người chỉ đơn giản ngủ cung nhau , nhưng hai người ở cạnh nhau thương lượng chuyện vụn vặt trong nhà cũng có cảm giác hết sức tốt đẹp.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, sau khi nghe bà Hảo dặn dò, tiểu Tô đưa Tú đến chỗ xe đò đứng, mua vé xe rồi đưa tiểu Tú lên xe, xong rồi mới từ từ đi làm. Bởi vì lo lắng bà Hảo ở nhà một mình, vì vậy tiểu Tô làm công việc được giao một cách nhanh chóng, lấy cớ chạy nguồn cung cấp liền ra khỏi xưởng. Tiểu Tô sang thôn bên cạnh mua vài cái đầu heo, sau đó liền mang về nhà. Thấy bà Hảo đang phơi nắng, tiểu Tô liền sang hàng xóm mượn cái xe đẩy nhỏ, bỏ lúa lên xe rồi mang theo hai cái bì đi xát gạo.
Chỗ xát gạo cách nhà cũng không xa, chỉ cần đi qua cái cầu, rồi lại đi tiếp một hai dặm đường là đến. Lúc tiểu Tô đến nơi cũng không có nhiều người đi xát gạo lắm, nên không phải đợi lâu liền đến phiên mình xát gạo. Đang xát được một nửa liền nghe thấy có người gọi, tiểu Tô vươn người ra ngoài xem ai gọi, thấy là A Tài, liền hỏi: "anh Tài tìm tôi có việc gì không?”
Lúc A Tài đi ngang qua nhà tiểu Tô, thấy có người đứng ở bên ngoài cửa , liền đi lên hỏi một tiếng: "cô tìm ai vậy?" Người nọ liền hỏi: "đây có phải nhà Tô Chính không?". Trong thôn bình thường mọi người hay gọi tiểu Tô , A Tài lúc đầu không nhớ ra tên tiểu Tô là Tô Chính, lúc nhớ ra liền dẫn người ta tới nhà tiểu Tú, nói với bà Hảo là tìm tiểu Tô.
Bà Hảo đang làm dưa ngâm, thấy có khách, liền vào nhà rót ly nước cho khách. Mặt khác nhờ A Tài đi gọi tiểu Tô về. A Tài liền chạy đi gọi người. Tiểu Tô thấy cũng đã xát gạo gần xong, liền nhờ A Tài nhắn về nhà: "anh Tài, anh về trước, giúp tôi nhắn với bà Hảo lúa xát đã gần xong, chút nữa xong tôi liền về ngay.”
Chờ tiểu Tô đẩy hai túi gạo về đến nhà, vừa ngẩng đầu nhìn thấy một người con gái mặc quân trang thì trên mặt lập tức cổ quái. Bà Hảo nhìn thấy tiểu Tô đã về, vội gọi tiểu Tô đem xe đẩy vào trong sân, giúp hắn phủi bụi trên người nói: "Làm sao lại bẩn thế này rồi, bảo con thuê người mang đến cho mà về sớm một chút. Con xem, có chiến hữu tới thăm con kìa."
Tiểu Tô phủi phủi bụi trên người. Hướng về phía cô gái kia cười nói: "Lý Lệ, hoan nghênh tới nhà tôi làm khách. Lúc tôi đính hôn đội trưởng còn nói em sẽ đến tham dự, không ngờ hiện tại mới tới !"