Quyển 2 - Chương 13: Mảnh tuyết thứ bảy (1)
Cuối cùng hai người đạt tới cao triều.
Sáng sớm hôm sau Tô Cảnh Cảnh vốn tưởng là một ngày trời trong nắng ấm lại không ngờ là một ngày mưa rơi.
Từng giọt mưa tí tách rơi từ mái hiên xuống, cả thành Duyên Bình nhìn qua tựa tranh thuỷ mặc. l.q?đ Đen nhạt xanh khẽ, nhà như vẽ, phỏng chừng đây chính là phong tình của riêng Giang Nam, phương Bắc bất kể thế nào cũng không thấy được dáng vẻ này.
Ngày hôm đó sáng sớm Thi Gia Liệt đã chuẩn bị xe để Tô Cảnh Cảnh đến mộ Thịnh Thế Huy, công việc bảo vệ cũng làm rất thoả đáng.
Hà Tuấn Kiệt một đi không trở lại, không chút tin tức cũng không ai quan tâm. Mọi người chỉ biết thế lực lớn nhất trong thành Duyên Bình là quân trưởng quân Diên Thi Gia Liệt, con nuôi của Thịnh Thế Huy.
Thịnh Thế Huy được an táng trên núi Bình Kim* ở Duyên Bình, vị trí đặt mộ này Thịnh Thế Huy đã chọn khi còn sống. l,q