Chương 102: Ngủ chung (thượng)

Sáng sớm, mặt trời dần dần lên cao rồi sáng hẳn, nhìn hai người đang thoải mái ngủ trên giường. Ngô Hiểu Dao trần truồng, thân thể mềm mại lõa lồ đang gắn thật chặt cùng cơ thể trống không của Dạ Thiên Ưng, dán sát ở chung với nhau.


Cái tay mảnh khảnh, nhỏ bé của cô vẫn đang ôm thật chặt lấy thân thể của Dạ Thiên Ưng, bắp đùi thon dài lại càng thêm khoa trương hơn, gác lên trên người của Dạ Thiên Ưng.


Cảnh này xem ra rất khác với tình hình thực tế, với tình cảnh say rượu không thể nhận ra được, nhìn thì cũng là cảnh hòa thuận, nhưng. . . . . . Những thứ này đều là biểu hiện giả dối, chính xác là giống mà thôi ! ! !


Đêm này. . . . . . Đoán chừng thực tế cũng chỉ có mình Ngô Hiểu Dao an ổn ngủ mà thôi, về phần Dạ Thiên Ưng thì cả đêm cũng không ngủ được, hắn cũng không cách nào để ngủ, về phần nguyên nhân thì . . . . . .


Không phải giống như trong ngôn tình tiểu thuyết, đàn ông bởi vì cơ thể phụ nữ đang ngủ ở bên cạnh, nên bị ham muốn tr.a tấn mà không thể ngủ được, không phải vậy, thật sự không phải như vậy! Lý do tối thiểu mà cả đêm Dạ Thiên Ưng chưa ngủ không phải vì lý do như thế này.
Ai, xét đến cùng. . . . . .


Là trong lúc ngủ, Ngô Hiểu Dao thật sự thật là rất bá đạo, bá đạo quả thật không thể hơn nữa! ! ! ! !


available on google playdownload on app store


Cả đêm, người của cô ấy gần như là cưỡi trên người Dạ Thiên Ưng mà ngủ, mặc dù cô ấy rất gầy, rất nhỏ nhắn, nhưng thử hỏi, buổi tối “cõng” một người vào lúc ngủ thì ai có thể ngủ được cơ chứ???


Thật là một đêm lãng mạn, thật là một cô gái đáng yêu, Dạ Thiên Ưng cũng không quan tâm! Vác cô như vậy cũng không sao cả, thật ấm áp mà, không phải sao?
Nhưng ai biết. . . . . .


Ngay trong đêm đó khi Thiên Ưng vừa mới nhắm mắt lại, âm thanh nghiến răng “kẽo kẹt, kẽo kẹt” liền vang lên, thật giống như con chuột đang gọi hắn.
Không sao! Không sao, hắn tiếp tục nhịn! Có “con chuột” gọi thì hắn liền đi tới gần.


Sự kiềm chế trong lòng từ từ dâng lên thành nỗi tức giận, hắn cố gắng khiến cho mình khôi phục hòa khí, cố gắng nhắm mắt lại lần nữa, có lẽ nếu không phải sức khỏe hắn tốt, sợ rằng cả đời này cũng không tỉnh được nữa!!!!


Mới đầu, cái tay nhỏ bé của Ngô Hiểu Dao từ từ chuyển động, di chuyển đến trên người của hắn, hắn còn đang âm thầm vui mừng, cô bé này thì ra là lúc ngủ cũng sẽ dụ dỗ, mê hoặc người như thế ?


Nhưng ai lường trước được, tay cô ấy chợt di chuyển, cái tay nhỏ bé đi lên trên đùi của Dạ Thiên Ưng, rồi dùng sức nhéo một cái, suýt chút nữa Dạ Thiên Ưng đã kêu lên một tiếng thật thảm thiết còn vang dội hơn cả chim ưng lúc sáng.


Cái này còn chưa tính hết, chờ đón chính thức là bắp chân của cô ấy chợt nâng lên, trong nháy mắt “oạch” một tiếng liền đặt ở chỗ sinh mạng của Dạ Thiên Ưng, cái cây tạo con cái của hắn, sắc mặt hắn nhất thời trắng bệch, tức giận đến nỗi xanh mặt, thật hoài nghi, cô bé này thật sự là ngủ thiếp thôi sao? Có phải hay không cô ấy đang cố ý trả thù mình đây?


Nhiều lần thí nghiệm, hắn thậm chí dùng các loại phương pháp sắc dụ tình ý để xử lí, trêu chọc Ngô Hiểu Dao, kết quả cuối cùng là, cô ấy vẫn không có bất kỳ phản ứng nào cả, nhưng chính hắn lại suýt chút nữa bị lửa dục thiêu nóng thân thể mình.


Có điều là yên tâm là, loại này lửa dục này sẽ không kéo dài quá lâu, vì cứ một lát là Ngô Hiểu Dao liên tục đấm đá, nên bao nhiêu ham muốn thiêu đốt đều có thể bị dập tắt.


Như lúc này, Dạ Thiên Ưng cứ chán ngắt cho đến buổi sáng sớm, bắp đùi bị tê liệt đến nỗi không thể cử động, trên người cũng có nhiều chỗ bị Ngô Hiểu Dao nhéo đến xanh, chỗ khác cũng có vết thương màu tím.


Trong lòng hắn đang âm thầm phát ra lời thề, đó chính là. . . . . . Về sau tuyệt đối sẽ không ngủ chung với cái loại con gái như thế này, 18 tuổi chính là 18 tuổi, không đủ thành thục! ( chú sói: nhớ kỹ lời thề của anh nha! Hắc hắc he he hắc, anh về sau nếu ngủ với cô ấy thì anh chính là. . . . . . ừ hừ, ừ hừ, ừ hừ. Âm thanh vô cùng châm biếm. . . . . . )


Bỗng đồng hồ báo thức trên cái tủ ở cạnh đầu giường vang lên “reng, reng, reng”
Do Dạ Thiên Ưng đã cài đặt đồng hồ báo thức, cho nên bây giờ đã 8 giờ sáng rồi. Trong lúc Dạ Thiên Ưng cố gắng tắt đồng hồ báo thức thì lại bị Ngô Hiểu Dao nhanh tay hơn một bước. . . . . .






Truyện liên quan