- Chương 1: Dâm quân
- Chương 2: Khó xử
- Chương 3: Đoạn tụ
- Chương 4: Tú nam
- Chương 5: Cây cao lương
- Chương 6: Tê dại
- Chương 7: Thất tình
- Chương 8: Tầm hoan
- Chương 9: Tróc gian
- Chương 10: Khinh bạc
- Chương 11: Tâm ý
- Chương 12: Ngô hoàng
- Chương 13: Định thân
- Chương 14: Từ quan
- Chương 15: Tâm nhuyễn (Mềm lòng)
- Chương 16: Ôn tồn
- Chương 17: Biến thái
- Chương 18: Tống dược (Đưa thuốc)
- Chương 19: Tương tư
- Chương 20: Tô Quân độc bạch
- Chương 21: Phúc hắc
- Chương 22: Thị tẩm
- Chương 23: Noãn ngọc
- Chương 24: Thôi đáo
- Chương 25: Nhạc phụ
- Chương 26: Quan tâm
- Chương 27: Nghiệt duyên
- Chương 28: Biến cố
- Chương 29: Tranh nhi
- Chương 30: Đầu hoài
- Chương 31: Điệu tình
- Chương 32: Đả kiếp
- Chương 33: Hợp hoan
- Chương 34: Đông thống (*)
- Chương 35: Cô phụ
- Chương 36: Chân tướng
- Chương 37: Xuân hoài
- Chương 38: Ôn hương
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55: Kết cục
- Chương 56: Toàn kịch chung
- Chương 57: Hạ quan hữu lễ
- Chương 58: Hạ quan hữu lễ
- Chương 59: Hạ quan hữu lễ
Thể loại: Nữ cường, cung đình, hài, HE
Converter: muacauvong
Editor: meo a.k.a Mèo hen
Nhân vật chính: Lưu Tương Tư
Nghe nói, quả nhân là một tên dâm quân.
Năm 13 tuổi, ta vừa mới đăng cơ, ân khoa thủ sĩ, tại quỳnh lâm yến, vị thám hoa kia chỉ vì bị ta nhìn nhiều quá mà bi phẫn nhảy xuống Thái Thanh trì, tỏ vẻ thà chết không chịu nhục. Sang ngày thứ 2, cái tiếng xấu hoang dâm của ta đã truyền khắp nơi, tới năm 18 tuổi, trong triều, phàm là anh tài có khát vọng, chẳng mấy ai dám ở một mình trong phòng cùng ta.
Kỳ thật, tại quỳnh lâm yến đêm đó, người ta nhìn không phải là Thám hoa, mà là người ở bên bờ Thái Thanh trì – Trạng Nguyên kia – quân tử đoan chính, ôn nhuận như ngọc, ánh trăng rải đầy Thái Thanh trì, cũng khiến tâm tình của ta nhộn nhạo.
Bùi Tranh lại ngồi ở một bên cười, nói : “Bệ hạ, bệnh lại tái phát”
Phải.
Quả nhân có bệnh, tên là tương tư, duy ái khả y. (*)
(*) Chỉ tình yêu mới có thể cứu chữa.
P.s: Gạch chân in đậm là không phải đam mỹ nhá, cũng không phải np nốt =.=