Chương 1: Học sinh mới (Mạc Hàn Lâm, Chu Thảo Minh)
Buổi sáng nào cũng như sáng nào, đối với Bạch Tiểu Nhi cũng như nhau. Ngày nào cô cũng đi học từ rất sớm, hôm nay cũng vậy cô đột nhiên tỉnh dậy sớm hơn mọi khi 5 phút thưa quý vị >_<.... Hôm nay lên lớp cô cảm thấy có gì đó là lạ trong lớp học của mình. Nhưng cô vẫn mặc kệ rồi cô nghe các bạn trong lớp thì thầm to nhỏ:
_Có lẽ là con gái đấy! Nghe nói cực kì xinh đẹp ~ Boy1
_Tớ còn nghe nói nhà giàu lắm, con gái của tập đoàn Mạc Gia đấy ~ Boy2
_Ấy, ấy,.. Con trai đấy nhé! Cực kì đẹp trai nhé! ~ Girl1
Cô nghĩ:" Có học sinh mới vào lớp học chứ gì, Có lẽ là con gái thôi, Con trai lớp này chiếm 3/4 rồi còn gì".
Tiếng trống trường bỗng vang lên. Một lúc sau cô giáo vào lớp cùng với 2 cậu con trai.
_ Ôi, mẹ ơi, trai đẹp kìa! Trời ơi ~ Girl2
Cô lầm bầm:" Cũng được đấy, nhưng chẳng phải gu của mình". Cô giáo đặt cặp sách lên bàn rồi quay xuống nói với cả lớp:" Giới thiệu với cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có thêm 2 bạn học mới vào lớp chúng ta, 2 em tự giới thiệu đi nhé!" Sau đó cô quay lên bảng ghi tên 2 bạn mới lên bảng.
_ Xin chào các bạn. Mình là Chu Thảo Minh, Người thừa kế tập đoàn Chu Dạ. NGười bên cạnh tôi là Hàn Mạc Lâm,( quay sang Mạc Lâm nói) Cậu giới thiệu đi cậu Hàn"~ Thảo Minh giới thiệu
_ "Hàn Mạc Lâm, Xin chào!!" Hắn nói. Hắn lạnh lừng đến nỗi từ nãy tới giờ chẳng thấy cậu ta cười tí nào cả, Kỳ lạ thật!
Cô giáo bắt đầu giở sách và bảo 2 người đó tự tìm chỗ ngồi trống cho mình.
Chu Thảo Minh nhanh nhẹn chạy đến chỗ ngồi của một cô bạn dễ thương mà cậu ta để ý từ nãy giờ. Cô ấy là Cẩn Duệ Dung, một người bạn của Tiểu Nhi, vì một lý do nào đó mà cô giáo phải chuyển Duệ Dung và Tiểu Nhi ngồi hai chỗ ngồi khác nhau. Và đương nhiên lý do đó là do 2 cô bé này hay làm việc riêng trong giờ lên lớp ảnh hưởng đến các bạn xunh quanh học bài.
Còn Hàn Mạc Lâm chậm rãi như con rùa liếc ngang liếc dọc để tìm chỗ ngồi, Rồi hắn nhìn đến chỗ ngồi của cô rồi nhếch miệng một cái khiến cho cô tức tối đến nỗi gần như đứng dậy và vả cho hắn một phát rồi, nhưng rồi cô cố nhịn để không mất hình tượng lạnh lùng của cô. Hắn ném cặp sách một cái "bộp" xuống bàn phía bên kia cô ngồi làm cô giật thót tim rồi hắn vào chỗ đó ngồi xuống.
Bây giờ thì cô nhịn hết nổi rồi tua một tràng:" Này, tên kia, đến chỗ này ngồi làm gì hả, cả đống chỗ ngồi còn trống kia kìa, muốn ch.ết hả" khiến cô giáo và các bạn giật mình quay sang nhìn cô. Cô cảm thấy thật mất mặt nhưng vẫn cố tỏ ra rắn rỏi nhìn anh bằng đôi mắt đỏ lửa.
Rồi hắn quay sang nhìn cô nhẹ nhàng đáp một câu:
_ " Đơn giản, tôi chỉ muốn ngồi gần cửa sổ thôi! Làm gì căng vậy!" Hắn nói:
Bây giờ thì mặt cô đỏ bừng lên vì ngượng ngùng rồi cô ngồi xuống lấy sách ra che đi khuôn mặt đỏ ửng của cô.