Chương 11: Kiểm tra
Ngày mai là kiểm tr.a học kì Anh rồi, tôi nằm trên giường, lăn qua lăn lại mà vẫn nghĩ mãi không ra...nên chép phao những phần nào Tiếng Anh rộng như thế, bây giờ chép mà mai không trúng thì nó mất công.Mà nếu không chép thì lại chẳng yên tâm, nhỡ chẳng có thằng nào cho mình chép thì sao?
Một tia sáng lóe lên trong đầu tôi... ai bảo không có, ngay đây chứ đâu. Thằng An ngồi cạnh, con Lam ngồi trên, chúng nó giỏi anh như thế, làm bài chắc mất tầm 20phút là xong, còn đầy thời gian nhắc mình. Trước tiên cứ chép công thức cái đã...
Ác quỷ: “Làm đúng rồi đấy, chép hết vào, nhớ công thức sau chỉ việc học từ thôi. Chứ mai xác định là với một thân một mình ngươi thì không qua được đâu “
Thiên thần: “ không được, không được. Như thế ngươi sẽ ỷ lại vào phao mà không học hành gì mất. Học đi, sớm muộn gì chả phải học, bây giờ học luôn đi. Chép phao là hạ sách “
Tôi *thở dài*: “ Ta biết là hạ sách, nhưng bây giờ không phải là lúc quan tâm đâu là hạ sách, đâu là thượng sách.Vượt qua kì thi mới là quan trọng. Xin lỗi, ta đảm bảo lần sau sẽ học thật chăm chỉ... “
Xong công cuộc chép phao đầy gian khổ, tôi lên facebook, bây giờ là phải nịnh chúng nó. Thằng An thì không lo, hắn vẫn luôn muốn tôi tha thứ cho hắn vụ lần trước mà. Trước giờ hắn nịnh tôi ghê lắm, mua bánh ngọt này, nước hoa quả này, kem này, trà sữa này, đèo về này,... nói chung là nhiều lắm. Tôi còn chả hiểu sao hắn lại muốn tôi tha thứ đến thế nữa, mặc kệ đi, tên điên đó hay dở chứng thế mà... mình cứ hưởng thụ cái đã. Xem nào Thiên An đang onl, Thiên Lam cũng đang onl. Thế là tôi làm luôn một tin nhắn gửi cho hai đứa: “Mai cho tui chép Anh nhaaa “,kèm theo đó là một cái icon năn nỉ... Chúng nó reply lại gần như là cùng lúc
Thiên An: “ Không, tự học đi đã dốt lại còn lười “
Thiên Lam: “ Tao được gì đây? “ _ cái con của nợ,bạn bè với nhau...
Nhi Dory trả lời Thiên An: “Vậy mai tôi xin cô đổi chỗ sang ngồi cạnh bạn Hùng lớp phó học tập... “
Nhi Dory trả lời Thiên Lam: “Đồ keo kiệt, bạn nhờ giúp tí mà đòi hỏi... “
Thiên An: “Cậu thử xem? “ kèm cái icon cảnh cáo
Thiên Lam: “Vậy tự lực cánh sinh nha cưngg “ kèm theo cái icon cười nham nhở
Nhi Dory trả lời Thiên An: “ Cậu đừng thách tôi nhá, con người ta lúc bị dồn vào đường cùng sẽ làm liều đó, tức nước vỡ bờ... con giun xéo lắm cũng quằn... “,ch.ết tiệt, hắn mà không đồng ý là ch.ết luôn, đằng nào hắn cũng giỏi hơn thằng Hùng...
Nhi Dory trả lời Thiên Lam: “Được rồi, muốn gì, nói trước nhé tao hết tiền rồi “
Thiên An: “ Được thôi, với một điều kiện,bỏ qua cho tôi vụ lần trước và tối thứ bảy đi ăn sinh nhật với tôi “
Thiên Lam: “ Không cần, chỉ cần mày tối thứ bảy đi ăn sinh nhật với tao “
Sao trùng hợp vậy?
Nhi Dory trả lời Thiên An, Thiên Lam: “Sinh nhật ai? “
Thiên An, Thiên Lam: “anh Phong “
Nhi Dory: “ở đâu?”
Thiên An, Thiên Lam: “Nhà tôi,tôi sẽ đón cậu / Nhà tao, tao sẽ đón mày”
Biệt thự nhà họ Trần à? Nghe nói đẹp lắm...
Nhi Dory: “Được “
Đúng lúc đó, chuông điện thoại vang lên. Tôi liếc màn hình một cái rồi trực tiếp bắt máy...
- Alo
- Em yêu, tối thứ bảy tới dự sinh nhật anh nha _ lại cái giọng cợt nhả
- Ai là em yêu của anh? Hả? Vả cho rơi răng giờ!
- Con gái gì mà hơi tí muốn đánh nhau là sao? Mặc kệ, tối thứ 7 anh đón em.
- Không cần,tôi sẽ đến nhưng mà đi với người khác.
Anh ta đột nhiên hét lên:
- Em dám đi với ai hả?
Tôi cũng chẳng vừa, hét lại:
- Anh hét cái gì chứ hả? Tôi đi đâu, với ai là quyền của tôi, nghe chưa? _xong dập luôn, mặc kệ tên dở người đó
Anh ta đúng là điên mà, tôi cũng đâu phải người yêu anh ta...
•••••••••••••••••••••••••••••••••••
Cuối cùng đợt thi học kỳ cũng qua, giờ chỉ việc chờ kết quả rồi đi tham quan thuiii. Nhẹ cả người... quên không nói, trường tôi có hai đợt tham quan một đợt cuối kì, một đợt giữa kì...
Thứ bảy,...
- Đi với tôi luôn đi _ hắn vừa cất sách vở vừa nói
- Đi đâu? _tôi ngơ ngác
- Đi sinh nhật...
- À ừ nhỉ, để tôi gọi điện xin phép bố mẹ đã.
Cửa ải phụ huynh đã qua...
- Lam, tao với mày cùng đi đi.
- Anh An định đèo mày mà _ nó liếc tên An với ánh mắt “thấy gái quên em” và nói với giọng đầy tủi thân
- Mày đi cùng đi _hắn đành phải nhượng bộ
Hắn đèo tôi đến một studio, chọn ra hai bộ váy cho tôi và con Lam.
Bộ của tôi là một chiếc váy trắng ren tay lửng rất đẹp, nó xòe xòe ra,nhưng cũng chỉ dài đến đầu gối.
Con Lam thì mặc một chiếc váy bó sát người màu đen... tôn lên làn da trắng mịn của nó...
Lại gato rồi
Nhưng mà tôi với nó đi cùng nhau,tạo nên một sự đối lập rất tuyệt vời, kiểu thiên thần và vampire ý
Để cho nhân viên của studio tô tô vẽ vẽ lên mặt rồi làm tóc làm tủng thì cũng đã đến bảy giờ tối. Hắn nhanh chóng thay bộ vest đen lịch lãm rồi đưa chúng tôi về nhà.
-----------------------------------------------
Biệt thự nhà họ Trần...
Vừa bước vào đã nghe thấy tiếng nhạc xập xình. Nơi này đúng là lớn thật nha.Khuôn viên đặt rất nhiều cây cảnh... tôi chẳng biết tên. Trong vườn thì trồng hoa hồng xanh và đỏ, lúc này đúng vào mùa hoa đang nở rộ, rất đẹp. Những bông hồng xanh, đỏ xen kẽ nhau, tạo nên một không gian rất lãng mạn mà không kém phần quyến rũ. Còn có cả bể bơi nữa, bể bơi ở ngay cạnh vườn hoa, đầy ắp nước, phản chiếu hình ảnh của vầng trăng trên cao và những bông hồng dưới thấp, như vẽ nên một bức tranh sơn mài tuyệt đẹp (máu văn thơ của chị ấy nổi lên)
Bữa tiệc được tổ chức trong khuôn viên nhà họ Trần. Hắn nắm tay tôi đi qua, đến chỗ chủ nhân của bữa tiệc
- Sinh nhật vui vẻ! _ tôi vừa nói vừa chìa món quà trước mặt ra, phải vất vả lắm mới mua được đấyyyy, lúc nào cũng để trong cặp... sợ có đứa chôm chỉa mất
Thế mà anh ta chỉ lạnh lùng liếc tôi một cái, đến tiếng cảm ơn còn không thèm nói, trực tiếp nhận lấy món quà đưa cho cô hầu bên cạnh, thầm thì gì đó rồi mỉm cuời, nháy mắt với cô ta. Mặt cô ta đỏ bừng lên, vâng vâng dạ dạ rồi đi đâu mất. Kinh không,đi đâu cũng có một bé hầu xinh xắn theo cơ đấy...
Tôi tức lộn cả ruột.Quà người ta tặng đã không cảm ơn thì thôi lại còn đem cho người khác. Anh ta có biết tôi vất vả lắm mới có thể mua món quà độc và lạ đó không cơ chứ. Thật quá đáng, lại còn quay lại nhìn tôi, nhếch mép cười lạnh lùng:
- Hai người có vẻ thân mật quá nhỉ?
- Chúng tôi lúc nào chả thân mật như này. Sao? Anh gato à? _tôi cố ý khoác tay tên An, dựa đầu vào vai hắn, vênh mặt lên vẻ thách thức.
Mặt anh ta đanh lại,lạnh lùng:
- Em nói xem?
- Hahaha, chuyện riêng tư này có nhất thiết phải nói ra không nhỉ?
Tôi nói xong câu đó rồi kéo Lam đi thẳng, mặc kệ vẻ mặt phức tạp của hai chàng trai đằng sau.