Chương 57: Cùng trở về
Jim và bạn anh vừa nghe Ngọc Tuyết nói vậy, anh dù có buồn nhưng cũng vui vì người con gái anh yêu đã được hạnh phúc .
Kính Hào hạnh phúc ôm lấy Ngọc Tuyết vào lòng, mừng rỡ anh cuối xuống hôn lên môi cô nụ hôn ngọt ngào, Đình Nguyên cũng vui vẻ ôm lấy Ngọc Như, anh hôn lên trán cô một nụ hôn nhẹ nhàng mà đầy sự yêu thương và kính trọng.
Jim đưa tay ra bắt tay với Đình Nguyên và Kính Hào anh nhìn hai người đàn ông trước mặt anh lên tiếng khẽ nói.
_ Tôi xin chúc mừng hai cậu trăm năm hạnh phúc, ngày hôn lễ nhớ phải mời chúng tôi với nhé, tối nay là sinh nhật tôi, tôi rất hân hạnh được đón tiếp các bạn, mong tất cả các bạn cùng tham dự với tôi nhé.
Đình Nguyên vui vẻ gật đầu nói.
_ Được tối nay chúng tôi sẽ có mặt vui với cậu, nhưng sẽ không chơi khuya được vì ngày mai 9 giờ chúng tôi phải bay về Anh rồi, giờ chúng tôi xin phép về phòng nghỉ ngơi chút.
Nói xong Đình Nguyên bế Ngọc Như về Phòng, Kính Hào cũng ôm Ngọc Tuyết về phòng của cô .
Gia Huyên Không nói gì với Gia Phong cô lặng lẽ quay lưng bước đi, Gia Phong cũng im lặng đi theo sao cô, đến khi về đến phòng mình Gia Huyên mở cửa bước vào bên trong, Gia Phong cũng đi vào ngồi xuống ghế, hai người quyết định giữ im lặng với nhau, xem ai mở lời trước.
Gia Huyên lấy đồ đi vào phòng tắm, cô mở nước chảy xuống đầu mình, dòng nước ấm làm cô thật sự rất dễ chịu.
Gia Phong thấy vợ đi vào nhà tắm anh liền đứng lên đi vào xem thế nào, khi vừa bước đến cửa, trước mắt anh vóc dáng tuyệt đẹp của Gia Huyên làm trái tim anh đập liên hồi, các mạch máu dường như chạy nhanh hơn, đã lâu rồi không được ôm cô vào lòng mà yêu thương, thật sự lúc này Gia Phong không thể chịu nổi nữa rồi.
Anh cởi bỏ quần áo trên người, anh nhẹ nhàng đi vào đứng sau lưng Gia Huyên, hai cánh tay vương ra phía trước mà ôm nơi tròn trịa trước ngực mà xoa bóp, miệng anh ngậm lấy vành tai của cô mà ɭϊếʍƈ ʍút̼, cả người Gia Huyên vì khoái cảm anh mang đến cho mình mà rung lên bần bật, giọng nhẹ nhàng Gia Phong thủ thỉ bên tai cô.
_ Vợ à! Anh nhớ em rất nhiều, em có biết hay không?.
_ Anh yêu em Gia Huyên! .
Gia Huyên nghe được câu này từ miệng anh nói, cô trong lòng rất vui và hạnh phúc, cô quay lại đối diện với anh, cô chủ động ôm lấy cổ anh, ánh mắt cô nhìn anh say đắm, miệng cười nhẹ liền nói.
_ Gia Phong em cũng rất yêu anh!.
Nói vừa xong hai đôi môi liền quấn lấy nhau, da thịt chạm vào nhau tạo nên cảm giác kích thích không ngừng nghỉ, những tiếng rên rỉ hạnh phúc, những tiếng thở mạnh vì sung sướng, cả hai người quấn lấy nhau tạo nên một bản nhạc trầm bổng vang xa trong cảnh giới hạnh phúc của riêng hai người.
Thiếu Dương khi cho vợ ăn xong, anh đưa Ngữ Thần về phòng, nói là phải nhẫn nhịn vì bảo bối trong bụng, nhưng khi bị cô trêu chọc có vài cái anh đã không cầm cự nổi mà đặt cô dưới thân mình, anh nhìn cô giọng nhẹ nhàng lên tiếng.
_ Vợ à! Cho anh nhe, anh sẽ làm rất cẩn thận và nhẹ nhàng không ảnh hưởng đến bảo bối đâu .
Ngữ Thần nhìn anh năn nỉ, cô cười nhẹ đầu liền gật nhẹ, Thiếu Dương mừng rỡ liền lao vào cuộc đánh chén, đã nhiều ngày anh bị bỏ đói, giờ được ăn anh mừng vui không thể tả.
Trịnh Thiên sau cuộc kích tình anh vui vẻ ôm lấy người Tuệ Nghi cả hai đều tiến vào mộng đẹp chỉ của riêng hai người.
Bốn người kia sau khi ăn xong cặp nào về phòng nấy mà ôm nhau ngủ thẳng cho đến trước giờ sinh nhật Jim một tiếng cả bốn người họ mới chịu thức dậy để chuẩn bị.
Sau khi dự tiệc sinh nhật của Jim xong, 9 giờ sáng hôm sau máy bay cất cánh chở nhóm người họ về lại Anh kết thúc chuyến đi du lịch độc thân của các cô gái của chúng ta.
________________()_______________