Chương 58: Chương cuối : Tuệ nghi sinh bảo bối
Hơn bốn tháng sau .
Hôm nay là ngày ra mắt công ty thời trang và trung tâm thương mại của cặp đôi Kính Hào và Ngọc Tuyết.
Kính Hào với chức danh tổng giám đốc của hai công ty này, phó tổng giám đốc, chuyên giám đốc bộ phận thiết kế là Ngọc Tuyết, và cũng là người có cổ phần đứng thứ hai sau Kính Hào trong công ty này.
Tại đại sảnh lớn của trung tâm thương mại H&T lớn nhất thành phố N các nhân viên trang phục đã chỉnh tề, chia làm hai hàng ngang để chào đón khách quý.
Kính Hào trong bộ âu phục màu xanh dương trẻ trung, Ngọc Tuyết xinh đẹp rạng ngời trong trang dạ hội màu trắng tinh khiết, càng tôn lên nét đẹp như thiên thần của cô.
Trước cổng trung tâm thương mại, chiếc siêu xe màu xám tro hiệu Huayra BC của Ý do vợ chồng Thiếu Dương cùng Ngữ Thần vừa chạy đến, Thiếu Dương trên người mặc bộ âu phục sang trọng màu đen do nhà thiết kế nổi tiếng nhất nước Ý thiết kế riêng cho anh, Ngữ Thần mặc trên người chiếc đầm bầu re màu da có áo khoác rất ấm, do nhà thiết kế trẻ tiếng tăm nhất nước Anh, Kỳ Ngọc Tuyết thiết kế riêng cho cô.
Các vệ sĩ nhanh nhẹn mở cửa xe cho hai người, Thiếu Dương nhanh chân đi qua cửa xe bên này, anh nhẹ nhàng đở vợ yêu của mình xuống xe, cô vừa định bước chân đi, thì cả người đã bị anh bế bổng, anh bước chân vững chắc ôm cô đi thẳng vào trong đại sảnh, với sự chứng kiến, cùng hâm mộ của tất cả mọi người có mặt nơi đây.
Chiếc siêu xe tiếp theo có màu trắng nhãn hiệu McLaren P1 GTR trên thế giới chỉ có 35 chiếc mà thôi, chiếc này do vợ chồng của Trịnh Thiên cùng vợ là Ngọc Tuệ, cô hiện giờ mang thai đã hơn tám tháng, lại mang thai đôi, mà lại là cặp long thai Trịnh Thiên vui mừng không thể tả nổi về bảo bối của mình vì họ Trịnh chỉ có mình anh là trai, hôm nay vợ lại mang song thai con trai cả dòng họ không ai là không vui mừng cả, cô được chăm sóc như một bà hoàng, được dòng họ cứ thay phiên nhau nấu ăn bồi dưỡng cho cô và bảo bối, đến độ cô phải cho mấy dì mấy chị làm trong nhà ăn hộ dùm luôn.
Hôm nay Trịnh Thiên mặc bộ âu phục sang trọng có một màu bất hủ là màu đen do nhà thiết kế nổi tiếng của Mỹ thiết kế, còn Tuệ Nghi mặc chiếc đầm bầu dài sang trọng màu hồng nhạt, mái tóc cột cao gọn gàng, cô dáng cao vượt trội, giờ cột tóc nhìn sơ là thấy Trịnh Thiên muốn thấp hơn cô luôn.
Thấy vợ vừa xuống xe Trịnh Thiên liền đi sang bế cô lên ôm vào lòng chân liền bước đi thẳng vào bên trong đại sảnh dưới sự kinh ngạc và đầy ngưỡng mộ của mọi người có mặt.
Tiếp theo là vợ chồng luật sư Gia Phong và vợ là Gia Huyên hai người đi chiếc siêu xe màu cam cùng hiệu với xe của Trịnh Thiên, Gia Phong cũng không ngoại lệ anh cũng mặc bộ âu phục màu đen lịch lãm do nhà thiết kế hàng đầu nước Anh thiết kế cho cả hai vợ chồng anh, Gia Huyên mặc bộ áo dạ hội màu đen huyền bí, hở hết phần lưng phía sau, nhưng bên trong cô lại mặc lớp áo màu da bên trong, nên nhìn chung cũng không ai thấy được gì, vì Gia Phong rất hay ghen tuông, anh và cô nắm tay nhau bước đi trên thảm đỏ để vào khu vực đại sảnh.
Gia Phong không cho vợ mang giày cao gót vì cô vừa mới có thai được hai tháng, anh lo lắng cô dễ bị té ngã sẽ ảnh hưởng đến bảo bối của họ, mái tóc cô xõa dài mượt mà nét đẹp như tranh của cô làm bao nhiêu cặp mắt nhìn mà mơ mộng.
Người đến cuối cùng là cặp đôi bác sĩ nổi tiếng nhất nước Anh bác sĩ Đình Nguyên và vợ sắp cưới bác sĩ chuyên khoa tim bác sĩ Ngọc Như, hai người đi đến bằng chiếc xe mui trần màu đen được sản xuất tại Mỹ, Đình Nguyên mặc trên người bộ âu phục sang trọng màu trắng, Ngọc như mặc chiếc đầm dạ hội màu xanh nhạt trẻ trung, cô cột tóc cao gọn gàng, mặt không hề trang điểm nhưng không vì thế mà làm cô xấu đi, nét đẹp thuần khiết của một cô gái trong sáng, chân thành, có một tấm lòng yêu thương chan hòa, xem bệnh nhân như là người thân của mình, luôn hết lòng vì mọi người.
Đình Nguyên ôm eo cô gái của mình cả hai bước nhanh vào đại sảnh vì trong ấy đã bắt đầu làm lễ.
Thiếu Dương đứng ra giới thiệu lý do buổi lễ, và giới thiệu người đứng đầu của công ty này là ai, Kính Hào và Ngọc Tuyết bước lên ra mắt mọi người, giải thích tên được đặt cho công ty, cũng như tên gọi của trung tâm thương mại này, là lấy từ chử cái đầu từ tên của vợ chồng anh Kính Hào và Ngọc Tuyết, anh hứa sẽ càng ngày đưa công ty phát triển lớn mạnh hơn nữa và cũng thông báo về hôn lễ của hai người họ sẽ diễn ra sau ba tháng nữa, anh liền cùng Ngọc Tuyết cắt băng khai trương công ty, tiếp tục anh liền khui rượu uống chúc mừng công ty làm ăn phát đạt.
Kính Hào vừa nói xong những tiếng vỗ tay vang lên, Kính Hào nắm bàn tay mềm mại của Ngọc Tuyết đở cô bước xuống sân khấu cùng anh đi mời rượu cha mẹ, anh chị cùng tất cả mọi người có mặt ở đây.
Buổi tiệc chính thức bắt đầu, cả nhóm vui vẻ ăn uống nói lời chúc mừng cho công ty của hai người.
Ngọc Tuệ, Ngữ Thần, Gia Huyên, cùng Ngọc Như, bốn cô ngồi một bàn tâm sự ăn uống, cứ để mặc cho mấy ông cứ thoải mái đi đâu thì đi, các cô ở đây tha hồ mà ăn uống tám chuyện.
Buổi tiệc diễn ra cũng gần bốn tiếng, Tuệ Nghi đang uống nước bụng cô bất ngờ đau nhói, Tuệ Nghi cũng không chú ý lắm vì thường ngày bảo bối vẫn hay đạp lung tung, nhưng đến khi cơn đau mỗi lúc nhiều hơn, cô cảm giác ở giữa hai chân ướt ướt lúc này cô vì đau mà hơi nhăn mặt, cô nhìn xuống chân mình, Tuệ Nghi giật mình nói lớn với Gia Huyên và Ngọc Như.
_ Ngọc Như em xem chị bị gì nè, sao chân chị bị chảy ra nước hồng vậy em, bụng lại đau nữa.
Ngọc Như nghe Tuệ Nghi nói cô liền nhìn sang chân của Tuệ Nghi, Ngọc Như giật bắng người, cô đứng lên miệng nói lớn về phía Trịnh Thiên đang đứng.
_ Anh Thiên mau gọi chuẩn bị xe nhanh chị Tuệ Nghi sắp sinh rồi, các vệ sĩ đứng gần bảo vệ các cô nghe được, họ liền chạy đi chuẩn bị xe, Trịnh Thiên thật sự là không nghe rõ việc gì, nhưng anh có tính cẩn thận nên nhanh bước về phía các cô đang ngồi, thấy anh về tới Ngọc Như liền nói tiếp.
_ Anh mau bế chị ra xe nhanh, chị sắp sinh rồi!.
Trịnh Thiên vừa nghe xong anh nhanh chóng ôm lấy Tuệ Nghi mà đi nhanh về phía cửa, các vệ sĩ đã kịp thời mở đường cho anh đi.
Ngữ Thần và Gia Huyên lo lắng liền muốn đi theo Tuệ Nghi, nhưng chưa kịp bước vòng eo của các cô đã bị các anh chồng giữ lại, Thiếu Dương lo lắng nhìn vợ và Gia Huyên lên tiếng.
Các em định chạy theo cô ấy sao, các em quên là các em cũng đang mang thai đấy! Muốn đi thì để ông xã của các em đưa đi chứ, chạy theo như vậy lỡ té ngã thì phải làm sao, hai cô biết lỗi liền gật nhẹ đầu, cả hai nghiên đầu vào lòng ngực của ông xã mà làm nũng.
Thiếu Dương và Gia Phong nhìn cô vợ của mình mà cười tươi tắn, Thiếu Dương liền bế vợ lên mà đi ra xe, cả Gia Phong cũng không chịu thua liền bế Gia Huyên ra xe cùng đi đến bệnh viện, buổi tiệc ở đây vẫn tiếp tục vui vẻ ai cũng chúc mừng cho Trịnh tổng lên chức làm ba.
Tại bệnh viện Tuệ Nghi đã vào đó hơn một tiếng mà vẫn chưa có tin gì, cứ lâu lâu lại nghe tiếng Tuệ Nghi la lớn vì đau, Trịnh Thiên trong lòng đau xót, anh lo lắng mặt mày tái xanh mét, hết ngồi, lại đứng, anh đi qua đi lại, làm cho mọi người chóng cả mặt mũi.
Thiếu Dương và Gia Phong hết sức động viên tinh thần của bạn mình, nhưng khi khi Trịnh Thiên nghe tiếng hét lớn của vợ rồi lại im bặt, anh rung rẫy lo sợ anh lầm thầm trong miệng " vợ ơi em không được sảy ra chuyện gì nha, không được rời xa anh và con nha " .
Lầm thầm xong anh liền quyết định vào trong đó với vợ, Trịnh Thiên mở toan cửa phòng sanh bước nhanh vào, anh thấy cô nằm trên giường sinh mồ hôi nhễ nhại, anh liền cầm tay vợ nói lớn.
Vợ ơi cố gắng lên có anh bên cạnh em nè, lúc này một cơn đau co thắt lại đến, nữ bác sĩ bảo cố gắng hít vào thở ra lấy hơi gặng mạnh.
Tuệ Nghi nghe làm theo, nhờ có chồng kế bên, đã tiếp thêm sức mạnh cho cô, cô gặng đến lần thứ hai thì bé trai đầu tiên đã ra ngoài, tiếng khóc của con trai làm cho trái tim hai vợ chồng như sắp tan chảy, y tá cho cô và anh nhìn mặt con, cơn đau lại tới nữa cô biết còn một bé nữa, Tuệ Nghi nghe theo lời chỉ dẫn của bác sĩ cô gặng đến hơi thứ ba bé trai út đã ra ngoài an toàn, tiếng khóc của bé này lớn hơn cả anh hai nó nữa, Trịnh Thiên ôm vợ vào lòng mà khóc tức tưởi, anh chứng kiến cuộc vượt cạn đầy nguy hiểm của vợ, trong lòng anh đau xót biết bao nhiêu, anh nói bên tai Tuệ Nghi.
Anh cảm ơn vợ rất là nhiều, em đã sinh cho anh hai bảo bối đáng yêu như vậy, chúng ta sẽ không sinh thêm nữa như vậy là quá đủ rồi em à, anh muốn những ngày tháng sau này vợ chỉ hưởng hạnh phúc thôi, không sinh đẻ đau đớn như vậy nữa, anh không muốn nhìn thấy vợ đau thêm một lần nào nữa cả.
_ Vợ à anh yêu em!
Tuệ Nghi được chồng ôm trong lòng nghe những lời anh nói, bây giờ mà có kêu cô ch.ết cô cũng vui lòng, hạnh phúc đơn giản chỉ cần có thế là đủ lắm rồi, dù có sống nghèo mà có người thương yêu và hiểu mình như thế này dù sống nghèo cô vẫn chấp nhận.
Một tuần sau Tuệ Nghi xuất viện về biệt thự, hai bảo bối ngoan ngoãn nằm ngủ ngon bên cạnh cô, Trịnh Thiên nghĩ ở nhà ba tháng để chăm sóc cho vợ.
Còn hai cặp Kính Hào và Đình Nguyên đang tranh thủ lo cho lễ cưới sắp đến của họ.
Thiếu Dương thì cũng nghỉ ở nhà liên tục vì phải nấu ăn cho vợ, vì cô ăn người khác nấu anh không an tâm, và cô hay ói chỉ có anh là hiểu ý vợ, nên anh phải tận lực chăm sóc, cô mang thai đôi long phụng nên từ tháng thứ năm là cô đi đứng rất khó khăn mệt nhọc, mẹ chồng cũng dọn đồ sang ở cùng để tiện chăm sóc cho con dâu, việc hôn lễ bà để cho chồng bà lo hết, bà rất thương đứa con dâu này, thương hơn cả đứa con gái của bà nửa.
Ngữ Thần cảm thấy mình rất có phước khi được mẹ chồng và cả gia đình chồng thương yêu hết mực, cô tự nhủ sẽ luôn sống tốt và yêu thương mọi người trong gia đình, để không phụ tấm lòng của mọi người đối với mình.
Cô nằm để đầu lên đùi Thiếu Dương ngủ ngon, còn anh vẫn đang làm việc trên máy tính, lâu lâu anh lại cuối xuống hôn lên môi vợ, rồi xoa xoa cái bụng tròn vo của cô mà cười tươi hạnh phúc, gặp được cô là một điều hạnh phúc cùng may mắn nhất trong cuộc đời của anh, cô là sinh mệnh của anh, là nhịp đập trái tim anh.
* Hoàn *
_______________()_______________
Tác giả Trương Diệu Anh xin chân thành cảm ơn các quý đọc giả bấy lâu nay đã ủng hộ cho bộ truyện này, giờ đã kết thúc rồi, kính mong nhận được sự ủng hộ của các bạn trong những bộ truyện khác của mình.
Xin chúc các bạn luôn vui vẻ, may mắn và thành công trong mọi việc mà các bạn làm nhé, xin chào các bạn.