Chương 3: Giúp Ran trị liệu
Sukawaki Moya cũng không khách khí, hắn liền theo chân sát phía sau.
Không có bao nhiêu bật thang, nhưng bao nhiêu đây cũng đủ Sukawaki Moya nhìn toàn bộ từ trên xuống dưới của Mori Ran.
Không hổ là luyện tập karate, mặc dù trên người nàng mặc đồ rất bảo thủ, nhưng dáng người không có chỗ chê.
Mở cửa đi vào, Mori Ran lúc này nhìn ba ba của mình vậy mà đang xem ti vi, trên bàn còn có lon bia, nàng liền cố đè lại tức giận trong lòng mở miệng nói," Ba ba, có người muốn gặp ngươi này."
"Ai muốn gặp ta giờ này...
"Sư phó."
Mori Kogoro nghe được Sukawaki Moya âm thanh liền nhận ra hắn, Mori Kogoro liền ngồi dậy mỉm cười giơ lon bia lên mở miệng nói," Là Moya à, đến đây cùng ta xem Yoko biểu diễn, Yoko, Yoko...
Nhìn xem ba ba như thế mất mặt, nàng liền chỉ muốn kiếm một cái lỗ để chui vào, Sukawaki Moya lúc này mỉm cười mở miệng nói," Ta vẫn chưa giới thiệu, ta tên là Sukawaki Moya."
"Sukawaki tiên sinh."
Mori Ran mỉm cười đáp lại, ngay sau đó nàng liền ấy náy mỉm cười mở miệng nói," Sukawaki tiên sinh xin mời ngồi, ta đi vì ngươi rót trà."
"Không vội."
Mori Ran gật đầu đi tới vì Mori Kogoro nhặt lon bia, không lâu sao, Mori Ran từ bên trong bưng ra một ly nước để lên bàn, nàng ấy náy mỉm cười nói," Xin lỗi Sukawaki trà đúng lúc hết, cho nên ngươi uống nước đỡ."
"Không sao, uống nước tốt cho cơ thể."
Lúc này Mori Kogoro uống một ngụm bia nhìn Sukawaki Moya mở miệng nói," Moya, hôm nay ngươi ở lại ăn một bữa cơm, nữ nhi của ta nấu ăn rất tuyệt, Ran, đi làm cơm tối cho ta cùng Moya cùng ăn."
Mori Ran nghe Mori Kogoro giọng điệu này thì có chút sinh khí, nhưng trước mặt người ngoài, nàng vẫn phải cho ba ba mặt mũi, nàng liền đứng dậy đi vào trong bếp.
"Mori tiểu thư, để ta giúp ngươi một tay."
Sukawaki Moya lúc này từ trên ghế đứng lên mở miệng nói.
"Vậy xin làm phiền Sukawaki tiên sinh."
Mori Ran lúc đầu là định từ trối, nhưng nhớ tới vẫn không có tin tức thanh mai trúc mã, nàng cũng muốn mau chống tới nhà Kudo Shinichi tìn kiếm, cho nên liền đáp ứng.
Hai người liền cùng nhau đi vào trong bếp.
Trong bếp không gian cũng không tính là quá lớn, Sukawaki Moya vừa làm xử lý đồ ăn như lơ đãng hỏi," Mori tiểu thư, ta thấy ngươi sắc mặt không tốt, có phải là xảy ra chuyện gì."
"Sukawaki tiên sinh không cần lo lắng, ta không có việc gì."
Mori Ran lắc đầu mở miệng nói, Sukawaki Moya cũng không lại hỏi, chỉ là nói một câu," Mori tiểu thư nếu có chuyện gì lo lắng có thể nói ra, để ở trong lòng sẽ rất khó chịu."
Mori Ran miễn cưỡng nở nụ cười, nàng thở dài mở miệng nói," Chỉ là một vị bạn học của ta đến giờ vẫn không có gọi điện báo cho ta một tiếng, cho nên ta có chút lo lắng."
"Mori tiểu thư không cần quá lo lắng, vị bạn học đó của ngươi sẽ không có chuyện gì."
Sukawaki Moya an ủi một câu, Mori Ran mỉm cười mở miệng nói," Cảm ơn ngươi, Sukawaki tiên sinh, quả thật ta cảm thấy thoái mái hơn nhiều."
Hai người yên lặng xử lý thức ăn, lúc này Sukawaki Moya muốn đứng lên lấy cái gỗ nhưng Mori Ran lại bất chợt cũng đưa tay cầm ngay vị trí mà Sukawaki Moya cầm, hai người bàn tay chạm vào nhau, Mori Ran lúc này hoảng hốt rút tay về mở miệng nói," Có lỗi với Sukawaki tiên sinh, ta không để ý."
Sukawaki Moya mỉm cười lắc đầu mở miệng nói," Không có sao Mori tiểu thư, ta chỗ này đồ ăn đã chuẩn bị xong...
Sukawaki Moya ngay sau đó làm cho không khí không quá lúng túng, hai người đứng trong bếp bắt đầu làm thức ăn.
"Sukawaki tiên sinh thật lợi hại, vậy mà cũng làm thức ăn giỏi như thế."
Mori Ran nhìn xem Sukawaki Moya động tác trong tay thì khuôn mặt ngoài ý muốn nhìn hắn mở miệng nói.
"Ta từ nhỏ đã tự làm thức ăn, cho nên quen thuộc."
Hai người vừa cười vừa nói ở trong bếp làm thức ăn, Sukawaki Moya lúc này nhìn thấy Mori Ran khuôn mặt cũng không có lo lắng, hắn mỉm cười hài lòng.
Nhưng bao nhiêu đó là chưa đủ, cần phải thêm một chút nhiệt liệu nữa mới được.
Sau khi làm thức ăn xong, Mori Ran đi vào phòng của mình thay đồng phục, Sukawaki Moya lúc này ở trong nhà vệ sinh ở trong lòng nói với hệ thống," Hệ thống cho ta sử dụng một lần tiến vào mộng cảnh công năng."
"Đinh: Ký chủ sử dụng một lần tiến vào mộng cảnh, số lần còn 0, ngươi năm giây sẽ bắt đầu 5, 4..."
Mà trong phòng Mori Ran, nàng lúc này chỉ cảm thấy hai mắt có chút nặng nề, ngay sau đó còn chưa kịp mặc lại quần liền ngã xuống giường ngủ thiếp đi.
Mori Ran lúc này mở mắt ra, nàng nhớ là mình đột nhiên cảm thấy rất là buồn ngủ, nhưng vừa nằm xuống vậy mà lại mở mắt ra.
"Chắc là cơ thể mỏi mệt, phải thay đồ đi nhà Shinichi mới được."
Tự nói xong, nàng liền vội tìm một bộ y phục mặt lên người, ngay sao đó đi ra khỏi phòng.
Lúc này nàng nhìn thấy Sukawaki Moya cũng đã bưng thức ăn ra bàn ăn, mà ba ba Mori Kogoro thì nằm trên ghế salon ngủ mất.
"Mori tiểu thư, mau đến ăn một chút gì đi, ngươi giống như vẫn chưa ăn gì thì phải."
Sukawaki Moya mỉm cười ôn nhu nhìn xem Mori Ran, Mori Ran cảm thấy Sukawaki tiên sinh nói chuyện giọng điệu giống như có chút thay đổi, nhưng nàng lại không để ý tới liền mở miệng nói," Thật xin lỗi Sukawaki tiên sinh, ta phải đi ra ngoài một chuyến, ngươi đánh thức ba ba ta hai người ăn trước đi."
Nói, nàng liền cầm đôi giầy mang vào chân, nhưng đột nhiên Mori Ran nhíu mày, nàng nhớ ra buổi chiều hôm nay mình giống như cùng học tỷ Kasumi luyện tập karate, cùng với cùng Shinichi đi công viên chơi, bây giờ không cẩn thận khi mang giầy làm chân nàng chật.
"Mori tiểu thư, ngươi bị làm sao."
Sukawaki Moya ở sao lưng âm thanh nghi hoặc vang lên, Mori Ran cảm nhận được phía sau lưng đánh tới hơi thở nam nhân thì nhẹ rùng mình một cái, nàng có chút khó khăn mở miệng nói," Sukawaki tiên sinh, chân ta giống như bị chật."
Nói, nàng muốn rút châm của mình từ đôi giầy ra, nhưng Sukawaki Moya lúc này mở miệng nói," Mori tiểu thư đừng động, nếu ngươi bị chật chân mà tự ý hành động, sẽ làm cho vét thương nặng thêm."
Mori Ran hoảng hốt mở miệng hỏi," Vậy ta phải làm sao."
Sukawaki Moya hơi trâm ngâm một chút, sao đó hắn mở miệng nói," Ta cũng thường xuyên bị chật chân, ta rất có kinh nghiêm trong việc này, để ta giúp Mori tiểu thư có được hay không."
Mori Ran do dự một chút rồi nhẹ gật đầu," Ân."
Sukawaki Moya mỉm cười từ phía sau áp sát vào lưng của nàng, Mori Ran cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là nàng có thể cảm giác được khí tức trên người của Sukawaki Moya rõ hơn mà thôi.
"Mori tiểu thư, trước hết ta sẽ ở bên ngoài nhẹ nhàn xoa làm cho cơ của ngươi thả lỏng...
Sukawaki Moya vừa làm động tác trong tay, hơi thở lời nói đánh vào trong lỗ tai nàng, làm Mori Ran cảm giác rất không được tự nhiên, nhưng Sukawaki tiên sinh có lòng tốt muốn vì mình trị chân, cho nên nàng cắn môi không nói gì, chỉ là thỉnh thoảng trong miệng phát ra tiếng hừ hừ mà thôi.
Không bao lâu, Sukawaki Moya bàn tay to đã nắm lấy bắp đùi của Mori Ran nhẹ nhàn lướt tới, trong miệng còn không quên nói hưu nói vượn," Mori tiểu thư, chân của ngươi đã nghiêm trọng chật chân, cho nên ta sẽ dùng biện pháp đặt thù, nếu không chân của ngươi rất lâu sẽ không lành lại được."
Mori Ran chân mình nghiêm trọng như thế, nàng khuôn mặt hơi trắng, ngay lập tức nàng vội mở miệng nói," Sukawaki tiên sinh, thỉnh mau dùng cách điều trị của ngươi giúp ta, ta ngày mai còn phải đi học."