Chương 42
Ai có thể không động lòng? Trò chơi này không phải là sở trường của Bạch Tô Cơ tôi sao?
Gã ngốc này định dùng thời gian một tuần để trêu đùa tôi sao? Ha ha ha… Đây là câu chuyện cười buồn cười nhất mà tôi từng nghe.
Một tuần…
Không vấn đề gì!
Chưa cần chờ tới một tuần sau, bây giờ tôi đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Có điều, An Vũ Phong, tôi sẽ bắt anh thua tâm phục khẩu phục.
Nghĩ tới đây, tôi không hề do dự hất cằm lên, tự tin trả lời:
- Được! Tôi nhận lời!
- OK! – Khóe mắt An Vũ Phong ánh lên nét vui mừng, trong mắt lại phát ra tia sáng lấp lánh, cười rạng rỡ, - Bạch Tô Cơ, tôi nghĩ một tuần tới đây chúng ta sẽ rất vui vẻ đấy.
Nói xong, hắn bỗng dừng lại, đầu nghiêng sang một bên, chép miệng:
- Bộ bên trái và bộ bên phải, cô chọn bộ nào?
Chọn bộ nào? Tôi ngơ ngẩn, lúc này mới tập trung vào con manơcanh bày trong tủ. Vừa nhìn vào đó, cho dù là người rất “lão luyện” mà tôi cũng phải đỏ mặt.
Thì ra tôi đang đứng trước hai manơcanh một nam một nữ đang ở tư thế thân mật với nhau.
Manơcanh nam mặc một cái quần bơi nhỏ xíu, trên đó có in hình bãi biển và cây dừa; còn trên người manơcanh nữ lại là một bộ bikini vô cùng mát mẻ, thể hiện ra những đường cong tuyệt mĩ cho người đi đường xem.
A a a… Gã ******** này! Tôi lại trúng kế rồi!