Cục Cưng Bé Nhỏ Ăn No Chưa
✍ Phân Phân Hoà Quang
Hoàn thành
SủngĐam MỹCổ Đại
73 chương
4,590 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70: Ngoại truyện 1: Cuộc sống hằng ngày của Hoàng đế (1)
- Chương 71: Ngoại truyện 1: Cuộc sống hằng ngày của Hoàng đế (Hết)
- Chương 72: Ngoại truyện 2: Thế giới song song (1)
- Chương 73: Ngoại Truyện 2: Thế Giới Song Song (2)
GIỚI THIỆU
Vân Trạch vừa tỉnh dậy đã thành tiểu công tử của Hầu phủ.
Gia giáo Hầu phủ rất nghiêm khắc, mẹ đẻ của tiểu công tử mất sớm, mẹ kế thờ ơ, tiền tiêu vặt hàng tháng bị tôi tớ cắt xén, mỗi bữa cơm chỉ có thể ăn được ba phần.
Công tử hàng xóm tuấn mỹ rộng lượng, Vân Trạch kết bạn với đối phương, đối phương thấy Vân Trạch vừa đáng yêu lại vừa đáng thương nên thường xuyên mời cậu ăn rất nhiều món ngon.
……
Ngày nào trong kinh thành cũng có truyền thuyết của Nhiếp chính vương, ví dụ như “Nhiếp chính vương giết người như ma quỷ”, “Nhiếp chính vương là thiên sát cô tinh chuyển thế”, “Nhiếp chính vương và Thái hậu có gian tình”, “Hoàng đế này sẽ bị Nhiếp chính vương giết chết”, “Nghe nói Nhiếp chính vương mặt mũi hung dữ cực kỳ xấu xí.”
Vân Trạch cắn bánh ngọt do công tử hàng xóm đưa: “Nhiếp chính vương đáng sợ quá đi.”
Công tử hàng xóm: “Ừ.”
Vân Trạch: “Cha ta làm việc dưới trướng của hắn, không biết đãi ngộ thế nào, làm sai có thể bị hắn xét nhà không đây.”
Công tử hàng xóm: “Không.”
Vân Trạch: “Ôi chao, nghe nói trong cung rất loạn, Nhiếp chính vương thích Thái hậu thật hả?”
Công tử hàng xóm: “…”
Chỉ thích em thôi.
(Nhiếp chính vương và Thái hậu không có gian tình)
Vân Trạch vừa tỉnh dậy đã thành tiểu công tử của Hầu phủ.
Gia giáo Hầu phủ rất nghiêm khắc, mẹ đẻ của tiểu công tử mất sớm, mẹ kế thờ ơ, tiền tiêu vặt hàng tháng bị tôi tớ cắt xén, mỗi bữa cơm chỉ có thể ăn được ba phần.
Công tử hàng xóm tuấn mỹ rộng lượng, Vân Trạch kết bạn với đối phương, đối phương thấy Vân Trạch vừa đáng yêu lại vừa đáng thương nên thường xuyên mời cậu ăn rất nhiều món ngon.
……
Ngày nào trong kinh thành cũng có truyền thuyết của Nhiếp chính vương, ví dụ như “Nhiếp chính vương giết người như ma quỷ”, “Nhiếp chính vương là thiên sát cô tinh chuyển thế”, “Nhiếp chính vương và Thái hậu có gian tình”, “Hoàng đế này sẽ bị Nhiếp chính vương giết chết”, “Nghe nói Nhiếp chính vương mặt mũi hung dữ cực kỳ xấu xí.”
Vân Trạch cắn bánh ngọt do công tử hàng xóm đưa: “Nhiếp chính vương đáng sợ quá đi.”
Công tử hàng xóm: “Ừ.”
Vân Trạch: “Cha ta làm việc dưới trướng của hắn, không biết đãi ngộ thế nào, làm sai có thể bị hắn xét nhà không đây.”
Công tử hàng xóm: “Không.”
Vân Trạch: “Ôi chao, nghe nói trong cung rất loạn, Nhiếp chính vương thích Thái hậu thật hả?”
Công tử hàng xóm: “…”
Chỉ thích em thôi.
(Nhiếp chính vương và Thái hậu không có gian tình)