Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
✍ Tả Nhi Thiển
307 chương
3,215 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Mong đợi sinh nhật
- Chương 2: Bán cho cấp trên
- Chương 3: Mẹ kế Ôn Ngữ
- Chương 4: Chị, cứu em!
- Chương 5: Có chuyện gì?
- Chương 6: Hình khiêu dâm
- Chương 7: Không chỉ có hình. . . . .
- Chương 8: Ghê tởm
- Chương 9: Cút ra ngoài!
- Chương 10: Thay đổi quần áo
- Chương 11: Gian phu dâm phụ
- Chương 12: Buồn cười!
- Chương 13: Tài sản đều là của chúng ta!
- Chương 14: Hai bàn tay trắng
- Chương 15: Là lỗi của cô
- Chương 16: Quyết tuyệt
- Chương 17: Quán bar ngân dực
- Chương 18: Lời mời mập mờ
- Chương 19: Đáp lại
- Chương 20: Cô có thể làm được
- Chương 21: Hấp dẫn
- Chương 22: Phản kích
- Chương 23: Sur¬prise
- Chương 24: Điện thoại
- Chương 25: Tốt nhất cô cho tôi một lời giải thích!
- Chương 26: Năm năm sau
- Chương 27: Mục thần
- Chương 28: Đều là người xấu
- Chương 29: Mẹ do con bảo vệ!
- Chương 30: Về nhà
- Chương 31: Chưa có bạn gái đi cùng
- Chương 32: Triển thị
- Chương 33: Là em sao?
- Chương 34: Kịch hay
- Chương 35: Giương cung bạt kiếm
- Chương 36: Hết sức căng thẳng
- Chương 37: Vu oan
- Chương 38: Thịnh thế liên hoa
- Chương 39: Cảm ơn đã phối hợp
- Chương 40: Thuỵ mỹ nhân
- Chương 41: Chạy trối chết
- Chương 42: Xin từ biệt
- Chương 43: Không làm người ngoài
- Chương 44: Tôi thật nghiêm túc
- Chương 45: Không có tương lai
- Chương 46: Tiểu Bạch phát uy
- Chương 47: Tiểu Bạch tức giận
- Chương 48: Bách Bảo trả thù
- Chương 49: Perfect!
- Chương 50: Đổi khẩu vị
- Chương 51: Hẹn ước
- Chương 52: Đừng đóng kịch
- Chương 53: Vạch mặt
- Chương 54: Đi thăm hỏi hoàng tử!
- Chương 55: Cảm động lây
- Chương 56: Cô làm xong rồi sao?
- Chương 57: Ánh sáng
- Chương 58: Lần đầu thăm hỏi
- Chương 59: Gặp nhau
- Chương 60: Chết máy
- Chương 61: Thiếu nợ
- Chương 62: Chinh phục
- Chương 63: Con sẽ lớn lên rất nhanh
- Chương 64: Không nên nhìn con như vậy!
- Chương 65: Nếu hắn xuất hiện con liền phế đi hắn
- Chương 66: Dâng trào
- Chương 67: Đau lòng
- Chương 68: Chờ đầu hàng đi
- Chương 69: Chỉ số thông minh thấp
- Chương 70: Không chịu nổi tổng giám đốc!!
- Chương 71: Bạn cũ
- Chương 72: Giới thiệu trai đẹp
- Chương 73: Vứt bỏ ân oán lúc trước?
- Chương 74: Hắc hoá
- Chương 75: Nuôi nhốt
- Chương 76: Tìm đường chết tay gãy nam tử, Diệp Phong nổi giận
- Chương 77: Một nhà ba người
- Chương 78: Anh chèn ép bọn họ?
- Chương 79: Tuyên chiến
- Chương 80: Không thể không trở về
- Chương 81: Tiểu Bạch, con làm cái gì?
- Chương 82: Đều lỗi tại mẹ
- Chương 83: Lá gan lớn quá phải không?
- Chương 84: Qủa nhiên di truyền sẽ không nói dối
- Chương 85: Xuống tay với cô
- Chương 86: Kẻ thù của kẻ thù
- Chương 87: Dục tốc bất đạt
- Chương 88: Cô ấy đến là tốt
- Chương 89: Số bốn
- Chương 90: Sắp xếp thỏa đáng
- Chương 91: Tạo thế
- Chương 92: Tin tức chấn động
- Chương 93: Ghét bỏ ông già như tôi
- Chương 94: Giống như bị chồng bắt gian
- Chương 95: Mượn thế
- Chương 96: Phá vỡ ảo tưởng
- Chương 97: Không phải trộm không có tội
- Chương 98: Kẻ thù khóc thì em nên cười
- Chương 99: Ôn tổng vẫn tự lo cho mình đi
- Chương 100: Loại cảm giác này không tệ
Editor: ThủyTrúc
"Tối nay, tôi là của anh. . . . . ." Liên Hoa xinh đẹp quyến rũ dựa lên thân hình người đàn ông, lười biếng nói.
Tối nay, vốn là đêm tân hôn của cô, em gái cô - con gái của mẹ kế cô đã tặng cho cô một món quà, đó là sắp hình khiêu dâm giữa cô ấy và chồng sắp cưới của cô, mẹ kế của cô lại tặng cho cô một món quà, đó là lấy mất đi tất cả tài sản của cô, họ còn âm mưu muốn giết luôn cả cô;
Tối nay, cô muốn phóng túng bản thân mình, cô muốn ở quán bar này kết thúc sự trong trắng của mình.
Do ham vui nhất thời, cô liền xoay người đi lên chuyến máy bay tới nước pháp.
Năm năm sau, cô là chủ tịch của tập đoàn FL, cô dắt theo một bé trai bốn tuổi đẹp như hoa nhưng rất lạnh lùng xuống máy bay, lần này, cô sẽ đem món nợ mà họ đã nợ cô đòi lại gắp trăm ngàn lần.
Từ đó kế hoạch báo thù liền bắt đầu.
Bảo bối nhìn chằm chằm vào tổng giám đốc nói: "Ông dám giành mẹ của tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi. Hừ, ông nhất định sẽ chết!"
Mở đầu
Đoạn thứ nhất
"Chị, chị phải giúp em. . . . . . Chị em xin lỗi chị, đều là lỗi của em. . . . . . Nếu như những tấm hình này được công bố ra ngoài, Liên gia và Đỗ gia sẽ mất hết mặt mũi!"
Những tấm hình rơi xuống đất, đập vào mắt của cô là những hình ảnh bần thỉu, toàn thân hai người đều không một mãnh vãi che thân, triềm miên ân ái, người phụ nữ đó là người đang quỳ trước mặt cô và cũng là con gái của mẹ kế cô, mà người đàn ông đó lại là chồng sắp cưới của cô!
"Thủ tục làm xong chưa? Không được chia cho Liên Hoa một đồng tiền nào cả? ! Nhớ là phải làm cho cô ấy ra đi vĩnh viễn nha chưa, phải làm cho gọn gàng một chút đó!" Mẹ kế đang hưng phấn nói chuyện điện thoại với đầu dây bên kia.
Thì ra trong lúc vô tình đó, cô đã mất tất cả. . . . . .
Đoạn thứ hai
"Người phụ nữ đáng chết này, tại sao cô để lại 5000 đồng, cô phải giải thích cho tôi!" Giọng nói của người đàn ông rất tức giận, cho dù đang nói chuyện điện thoại nhưng đầu dây bên kia vẫn nghe được rõ ràng.
"Giải thích cái gì, tình một đêm mà thôi, chẳng lẻ tối hôm qua anh chưa được hưởng thụ hay sao? Hay là anh chê tiền ít? Anh muốn bao nhiêu, tôi sẽ đưa cho anh?" Liên Hoa đang ngồi trong phòng chờ, chờ đợi máy bay cất cánh, lời nói ra khỏi miệng có phần trêu chọc.
"Cô!" Người đàn ông nổi giận, cắn răng nghiến lợi nói: "Không, cô đưa nhiều lắm rồi, tôi còn đang thiếu nợ cô một lần nữa! Cô nhất định phải trở lại đòi nha!"
"Được." Liên Hoa chờ đối phương cúp điện thoại, cô liền đem điện thoại ném vào thùng rác, sau đó đi lên máy báy.
Đoạn thứ ba
Gặp nhau lần nữa.
Người đàn ông nhìn người phụ nữ vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này, đè nén lửa giận, hừ lạnh nói: "Người phụ nữ này, cô còn nhớ năm năm trước cô đã đưa cho tôi 5000 đồng không! Cô có nhớ tôi còn thiếu cô một lần nữa không?!"
Cô nhìn anh ngồi trên xe lăn, nhún vai mỉm cười nói: "Triển công tử, anh muốn trả nợ cho tôi thì ít nhất anh phải ‘đứng lên’, thì lúc đó anh mới có quyền nói chuyện với tôi." Ánh mắt mập mờ của cô nhìn anh từ phần eo trở xuống bắp đùi rồi trở lên bộ vị của anh.
"Cô! Cô chờ đó cho tôi! Qua một thời gian nữa tôi sẽ làm cho cô biết rằng tôi có ‘đứng lên’ được hay không! !"
Anh quyết định anh muốn mau chóng hồi phục! Dù chỉ là lên giường với người phụ nữ này, anh cũng muốn anh mau ‘đứng lên’!
Đoạn thứ tư
"Liên Hoa, cô dám cướp con trai của tôi đi, cô còn muốn lừa gạt tôi nữa sao!" Người đàn ông nhìn đứa bé có khuôn mặt giống như mặt, giận dữ đến phát run.
"Người đàn ông này, người đang ở trong lòng của ông, là người phụ nữ của tôi, ông mau buông mẹ tôi ra!"
"Tiểu quỷ, mẹ của con chẳng lẽ không nói cho con biết, ta là người đàn ông của cô ấy, là cha của con sao!"
"Ông dám giành mẹ với tôi? Dám cướp người phụ nữ của tôi! Hừ, ông nhất định sẽ chết!"