Chương 35: Đả kiếp hắn
Tám đại hán đem Tiêu Dao cùng Hoa Lạc Ly đưa tới trước một rừng cây tối như mực, người ục ịch từ trong lòng lấy ra một cái ống trúc màu đỏ, kéo một cái, ống trúc bay vụt lên trong sương khói đỏ, như là một con hồng xàchui vào tận trời.
Không đến thời gian một ly trà nhỏ, từ chỗ sâu trong rừng cây đi ra một nữ tử.
Đám người ục ịch tử vừa thấy nữ tử này, liền khom mình hành lễ nói:”Tả hộ pháp.”
Trên đầu nữ tử có búi tóc như là một con rắn, nàng một thân hắc y, trên mặtkhông có biểu tình gì, chính là thản nhiên nhìn lướt qua người ục ịch,ánh mắt lộ vẻ phức tạp, lạnh lùng nói: “Tìm ta đi.”
Người ục ịch hướng Hoa Lạc Ly cùng Tiêu Dao giải thích nói:” Trong phiến rừng cây này là tổng đàn của chúng ta, chính là phiến rừng cây này giống như mê cung, ngay cả khi đi qua rất nhiều lần, chúng ta vẫn như cũ khôngnhớ được đường, cho nên mỗi lần đều phải làm phiền nàng tiếp chúng ta.”
Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, đánh giá người ục ịch vài lần, người ục ịch có chút mất tự nhiên nói: ”Làm sao vậy?”
“Tả hộ pháp tự mình tới đón ngươi, xem ra ngươi ở trong này địa vị không thấp.” Hoa Lạc Ly tà cười nói.
Người ục ịch sắc mặt trầm xuống, nhưng không có nói cái gì nữa, như là cố ý muốn giấu diếm.
Hoa Lạc Ly cười lạnh nói: “Nhanh như vậy liền quên ngươi vừa mới ăn cái gì?”
Nghe ra Hoa Lạc Ly uy hϊế͙p͙ ý, nam nhân ục ịch cười khổ nói: “Cũng không phải cái địa vị cao gì, chính là…” Hắn đột nhiên hạ giọng, cực kỳ nhỏ giọngnói: “Nàng là nữ nhân của ta.”
Hoa Lạc Ly ngẩn người,nhìn nhìn nữ nhân phía trước dẫn đường, lại nhìn nhìn người ục ịch, khóe miệng hơi hơi run rẩy, “Ngươi là nói, nàng nguyện ý với ngươi như vậy?”
Người ục ịch biến sắc, có chút cả giận nói:” Cái gì kêu người như ta vậy? Năm đó nếu ta không cứu nàng, nàng sớm đã ch.ết, nào có hôm nay?” Người ụcịch tử có chút căm giận than thở nói:” Làm nữ nhân của ta có cái gìkhông tốt? Nếu biết thân thể nàng khỏi hẳn, trí nhớ khôi phục, sẽ khôngcho ta chạm vào nàng, năm đó ta liền không nên cứu nàng!”
Nữ tử đi ở phía trước hiển nhiên là nghe thấy được lời nói này, bước chân nàng lộ vẻ dồn dập lên.
Tiêu Dao lôi kéo ống tay áo Hoa Lạc Ly, nhỏ giọng nói thầm nói:” Ngươi đúng thật là bát quái!”
Hoa Lạc Ly hiện vẻ xấu hổ cười, cũng không nói cái gì.
Đường trong rừng cây có chút khó đi, thân mình nhỏ của Tiêu Dao có vẻ thựckhông xong, thân mình Hoa Lạc Ly đột nhiên ngồi xổm xuống che ở trướcngười Tiêu Dao, Tiêu Dao ngạc nhiên hỏi:” Ngươi làm gì?”
“Leo lên!” Hoa Lạc Ly nhíu mày cười, tuy rằng rừng cây thực tối, nhưng làánh sáng từ nụ cười của hắn tựa hồ vẫn như cũ che đậy không được.
Tiêu Dao khẽ run lên, tay nàng xoa ngực, vừa mới nảy tim vì sao đập nhanh như vậy?
“Phát cái gì ngốc? Nhanh chút đi lên!” Hoa Lạc Ly thúc giục nói.
Tiêu Dao bĩu môi, khoát tay áo nói: “Không cần, ta chính mình có thể đi!” Nói xong, muốn vòng qua Hoa Lạc Ly.
Tay Hoa Lạc Ly đột nhiên giữ chặt Tiêu Dao, mạnh mẽ đem nàng kéo vào tronglòng, sắc mặt lược nghiêm túc nói: “Nếu như ngươi không muốn lưng ta, ta đây liền ôm ngươi!”
“Không cần!” Tiêu Dao muốn trốn, đáng tiếc bị ôm quá chặt, không có khả năng trốn.
Hoa Lạc Ly đem tiểu phì miêu nhét vào trong lòng Tiêu Dao, cực kỳ bá đạođem Tiêu Dao ôm ngang lên, không nhìn đến ánh mắt ai oán kia của TiêuDao.
Đám người ục ịch thấy một màn như vậy, vẻ mặt hồnghi nhìn hai người trước mắt, giữa tám cái đại hán, không biết là ainhỏ giọng nói thầm một câu, “Hai người bọn họ, như thế nào giống đại hán cùng nhị hán giống nhau?”
Đại hán nhị hán là hai ngườigiữa tám cái đại hán, hai người này trong lúc đó quan hệ không bìnhthường, người ục ịch cũng đều biết chuyện này, buổi nói chuyện này hiểnnhiên là nói quan hệ của Tiêu Dao cùng Hoa Lạc Ly thật không bìnhthường.
Người ục ịch cúi đầu ho khan một tiếng, âm thanh thô mắng nói:” Người nào miệng tiện? Ngươi là hi vọng đắc tội bộ dạngđẹp mặt kia? Hi vọng lão tử ta bị độc ch.ết?”
Tám ngườisắc mặt trầm xuống, không còn người nap2 dám hé răng, nhưng là ánh mắtnhìn về phía Hoa Lạc Ly cùng Tiêu Dao, đặc biệt quái dị.
Tiêu Dao cảm giác được từng đạo mâu quang quái dị, lộ vẻ kinh ngạc nói: “Bọn họ làm sao nhìn chúng ta như vậy?”
Hoa Lạc Ly chuyển mâu nhìn về phía sau, ánh mắt phát lạnh, tám người nháy mắt cúi đầu, không dám lại nhìn đi qua.
Đi gần nửa canh giờ, rốt cục thấy một tòa tòa nhà lớn.
Nữ tử gõ cửa, người bên trong cửa trầm giọng nói: “Thượng thảo thành đôi.”
Thanh âm nữ tử lạnh lùng nói: “Thiên thượng long thành xà.”
Nghe đối thoại kì quái này, Tiêu Dao cười lên tiếng, nói thầm nói: “Hoa LạcLy, thời điểm cỏ thành đôi, rồng sẽ thành rắn, cái đối thoại quỷ này mệt bọn họ nghĩ ra!”
Hoa Lạc Ly tà mị cười nói: “Có lẽ làvì này đối thoại này kì lạ cho nên bọn họ mới dùng đi.” Hắn buông TiêuDao, ra vẻ ai oán nói: “Chính mình tự đi đi! Ngươi thật đúng là nặng, có thể nên giảm cân!”
Tiêu Dao lấy tay lôi ra tiểu phìmiêu dùng sức nhét vào trong lòng Hoa Lạc Ly, hừ lạnh nói:” Tiểu phìmiêu của ngươi giảm cân mới đúng!”
Sau khi tiến vào tòa nhà, nữ tử mới hỏi nói:” Các ngươi gặp bang chủ làm cái gì?”
Người ục ịch nhìn nhìn Hoa Lạc Ly, Hoa Lạc Ly cười nhẹ, thẳng thắn nói: “Đả kiếp hắn.”
Nữ tử sửng sốt, ánh mắt mang theo nghi ngờ nhìn về phía người ục ịch tử, hiển nhiên nàng chỉ tin tưởng lời nói của người ục ịch.
Người ục ịch tử khẽ gật đầu, lại không muốn cùng nữ tử nói thêm cái gì.
Được người ục ịch xác định đáp án, nữ tử không thể tin trừng mắt to, ngượclại đề phòng nhìn về phía Hoa Lạc Ly cùng Tiêu Dao, trầm giọng nói:” Các ngươi là người nào?”
“Hiện tại mới hỏi? Xem ra đáy lòng của ngươi thực là tin tưởng hắn, cho nên lúc trước chỉ cần là người hắn mang đến, hỏi cũng không hỏi.” Hoa Lạc Ly trêu ghẹo nói.
Nữ tử sắc mặt khẽ biến, lộ ra vài tia không được tự nhiên, âm thanh lạnhlùng nói: “Nói, người nào!” Nữ tử đã muốn phi thân tiến lên, ra tay muốn ngăn chặn Hoa Lạc Ly.
Hoa Lạc Ly lại dễ dàng né tránh,đứng ở một bên hai tay hoàn ngực, cười lạnh nói:” Ngươi không là đối thủ của ta! Mang chúng ta đi thấy bang chủ các ngươi! Hắn đã trúng độc củata, nếu như ngươi không mang theo chúng ta đi thấy bang chủ các ngươi,thất khiếu của hắn sẽ đổ máu bỏ mạng!”
Nữ tử thân mìnhkhẽ run lên, người ục ịch tử cười khổ nói:” Nàng sẽ không quản ta sinhtử, nàng sẽ không mang bọn ngươi đi gặp bang chủ …”
Nữ tử trầm giọng ngắt lời nói:” Các ngươi đi theo ta.”
Người ục ịch tử sửng sốt, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía nữ tử, nữ tử lại cố ý né tránh ánh mắt hắn
Đi qua núi giả, là một cái hồ sen, nữ tử làm cho mọi người lên thuyền,thản nhiên nói:” Qua hồ sen này, mới là chỗ ở của bang chủ.”
Hoa Lạc Ly đạm cười nói:” Bang chủ các ngươi nhưng thật ra rất biết hưởng thụ.”
Còn chưa lên thuyền, trên đình giữa hồ sen, có người hướng tới bọn họngoắc, người nọ trong vòng lực truyền âm nói:” Tả hộ pháp, chuyện gìtiến đến? Đến trong đình gặp nhau.”
Tả hộ pháp trong vòng lực truyền âm nói: “Dạ bang chủ.”
Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, khoảng cách từ đình đến chỗ bọn họ cóchút xa, hắn không thấy rõ lắm bộ dáng người trong đình, nhưng là mơ hồcảm thấy người nói chuyện có chút quen thuộc.
Thuyềnchậm rãi chạy, ly đình càng ngày càng gần, Hoa Lạc Ly rốt cục thấy rõ bộ dáng người trong đình, người trong đình là một cái trưởng giả khoảngnăm mươi tuổi, tóc hoa râm được một cây trâm gỗ cố định, một thân nhấtkiện hắc y, tuy rằng tuổi đã lớn, nhưng là thân mình cũng rất khôi ngô,vừa thấy chính là một cao thủ.
Là Mộc trưởng lão? Không thể tưởng được Mộc trưởng lão cũng sẽ tự lập môn hộ kiếm khoản thu nhập thêm!
Khoé miệng Hoa Lạc Ly hơi hơi gợi lên, vốn là nghĩ đến tà phái sẽ lấy thânphận tiểu thiếu chủ Hắc Long đảo để kiếm tiền, lại không nghĩ rằng sẽgặp người quen, trưởng lão hiểu rõ mình nhất ở Hắc Long đảo.
Mọi người tiến vào trong đình, trong đình lão giả nhàn nhã uống trà, thản nhiên hỏi: “Tiến đến có chuyện gì?”
Tả hộ pháp có chút xấu hổ, ánh mắt nhìn về phía Hoa Lạc Ly.
Hoa Lạc Ly mỉm cười tiến lên, tà cười nói:” Là tới đả kiếp!”
“Đả kiếp?” Lão giả hơi hơi nhíu mi, ngẩng đầu nhìn hướng người nói chuyện,ánh mắt sửng sốt, trầm mặc hồi lâu nói:” Ngươi thực nhìn quen mắt.”
Hoa Lạc Ly nheo lại ánh mắt, tà cười nói:” Không nghĩ tới, đường đường là Mộc trưởng lão, cũng sẽ tự lập môn hộ!”
Lão giả cả kinh, không thể tin nói:” Ngươi biết ta là ai?” Hắn vẻ mặt buồnbực, ánh mắt tỉ mỉ đánh giá Hoa Lạc Ly, sau một hồi, khàn khàn nóng bỏng nói:” Ngươi… Là tiểu thiếu chủ?!”