Chương 29: Có thể tự mình cởi quần áo ra không
Translator:
Wave Literature
Lúc Cố Vi Vi trở lại nhà trọ Cẩm Tú thì đã là chín giờ tối rồi.
Tuy rằng lúc nãy cô đã nhổ rượu ra rồi nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc chưa nhổ ra hết.
Cho nên bây giờ như thể có một ngọn lửa đang nhảy nhót khắp nơi trong cơ thể Cố Vi Vi vậy.
Cho dù cô có mở máy lạnh hạ nhiệt độ đến mức tối đa thì vẫn bị khó ngủ, cứ trằn trọc mà lăn qua lăn lại trên giường.
Ngược lại cơ thể lại càng nóng ran lên, cổ họng khát khô.
Cố Vi Vi đành rời giường, xả nước lạnh đầy bồn tắm rồi còn bỏ thêm đá trong tủ lạnh vào.
Sau đó Cố Vi Vi ngâm cả người vào bồn nước đá lạnh tới thấu xương, cơn nóng như lửa đốt trong người mới từng chút mà giảm xuống.
Trước đây cho dù có gặp phải chuyện phiền phức đến mức nào, nguy hiểm đến mức nào.
Cô đều tin rằng chắc chắn Cố Đình Diệp sẽ tìm được cô, nhất định sẽ bảo vệ cô.
Nhưng bây giờ hắn sẽ không còn làm như thế nữa rồi.
Hiện tại người mà hắn ra sức bảo vệ là Lăng Nghiên, là người đã hại ch.ết cô, rồi ngang nhiên cướp đi trái tim của cô để bản thân tiếp tục sống sót.
Mất đi thân phận Cố gia đại tiểu thư, khi cô gặp chuyện oan ức cũng chẳng có ai để ý tới, cô sống ch.ết thế nào càng không có ai quan tâm cả…..
Cố Vi Vi ngồi trong bồn tắm mà ôm đầu gối, không để ý đến điện thoại ở ngoài phòng khách đã reo những mấy lần…..
Tập đoàn Phó thị.
Hết giờ làm việc, Phó Hàn Tranh đang định rời khỏi công ty thì lại nhớ ra hắn còn để quên một số tài liệu ở nhà trọ Cẩm Tú.
Vì sáng sớm ngày mai cần dùng đến nó nên hắn liền gọi điện thoại đến nhà trọ định nhờ Mộ Vi Vi tìm tài liệu đó cho hắn.
Sáng mai Từ Khiêm tiện đường đi qua đó thì ghé vào lấy rồi trực tiếp mang đến công ty luôn.
Kết quả là, điện thoại vẫn đổ chuông nhưng lại không có ai nghe máy.
Phó Hàn Tranh liên tục gọi thêm mấy cuộc điện thoại nữa nhưng vẫn chẳng có người bắt máy. Vì thế hắn liền dứt khoát tự mình lái xe đến nhà trọ Cẩm Tú.
Vừa mở cửa bước vào trong, một luồng khí lạnh liền phả vào mặt khiến hắn phải nhíu mày, cả căn nhà bị hơi lạnh bao phủ chẳng khác gì một cái hầm băng.
Phó Hàn Tranh tắt máy lạnh đi rồi đi vào phòng làm việc tìm tài liệu.
Trước khi rời khỏi nhà, hắn trông thấy cửa phòng của Cố Vi Vi đang mở nên lại qua đó liếc mắt nhìn một chút.
Phát hiện, trong phòng không một bóng người.
"Mộ Vi Vi?"
Đền được bật sáng, máy lạnh cũng mở nhưng người thì lại chẳng thấy đâu cả.
Hắn tìm khắp nhà một vòng, cuối cùng dừng lại trước phòng tắm, đứng bên ngoài gõ cửa, gọi.
"Mộ Vi Vi?"
Gõ thêm mấy lần, bên trong không có ai trả lời cả.
Nhưng cửa lại bị khóa từ bên trong.
Phó Hàn Tranh đặt tập tài liệu xuống, quay vào phòng làm việc tìm chìa khóa dự phòng để mở cửa phòng tắm ra.
Vừa đẩy cửa bước vào trong liền nhìn thấy Cố Vi Vi cả người ướt sũng, đang cuộn tròn lại mà nổi lềnh bềnh trong bồn tắm đầy đá lạnh.
Trên mặt cô đã không còn chút hồng hào nào, vì lạnh mà môi cũng tím tái cả đi.
"Cô đang làm cái gì thế hả?"
Cố Vi Vi ngạc nhiên nhìn cái người vừa tự ý xông vào kia rồi lại quay đầu nhìn sang hướng khác, hô hấp đã bắt đầu run rẩy.
"Không cần anh quan tâm, mời ra ngoài."
Phó Hàn Tranh dùng một tay với lấy khăn tắm rồi đi đến bồn nước kéo cô từ trong nước đá lạnh lẽo lên, dùng khăn tắm quấy lấy cả người cô.
Mùi hương nam tính của Phó Hàn Tranh phả vào mặt Cố Vi Vi càng khiến cho cơ thể Cố Vi Vi bị lửa nóng thiêu đốt dữ dội hơn.
Thậm chí trong tâm trí cô, đến cả ký ức về chuyện tối hôm đó lần đầu cùng Phó Hàn Tranh phát sinh quan hệ cũng từng chút từng chút hiện lên, vô cùng rõ ràng.
Cơn nóng bức vốn đã được cái lạnh làm dịu xuống bây giờ lại "bùng" một cái mà trở lại trong cơ thể cô giống hệt như núi lửa phun trào.
"Ra ngoài, tôi bị người ta hạ thuốc rồi, anh có muốn lại bị tôi cưỡng ép ngủ cùng thêm lần nữa không hả?"
Nói rồi, cô không chịu nổi nữa mà chỉ muốn rời khỏi nơi có mặt Phó Hàn Tranh ngay lập tức.
Tránh để đến lúc bản thân mất đi lý trí rồi lại thật sự làm ra hành động quá giới hạn gì đó với hắn thì nguy.
Nhưng mà chân cô đã bị nước đá lạnh buốt đông cứng đến tê rần.
Vừa bước một bước ra khỏi nhà tắm, liền không làm chủ được bước chân khiến cả người bị ngã xuống sàn nhà.
Phó Hàn Tranh lập tức đưa tay ra đỡ lấy cô gái suýt nữa thì ngã nhào xuống đất kia, trầm mặc mà ôm vào lòng.
Hắn trực tiếp ôm cô mang về phòng ngủ, đặt lên trên giường.
"Có thể tự mình cởi quần áo ra không?