- Chương 1: Sự trở về sau hai năm
- Chương 2: Chạm mặt
- Chương 3: Ai mà không hận cô
- Chương 4: Muốn nói chuyện thì ra ngoài
- Chương 5: Giỏi giả vờ
- Chương 6: Người chung tình
- Chương 7: Nó là hung thủ
- Chương 8: Thăm dò
- Chương 9: Vết nhơ trong đời
- Chương 10: Lệnh đuổi khách
- Chương 11: Người cũ
- Chương 12: Viên đá
- Chương 13: Vào viện
- Chương 14: Người lập dị
- Chương 15: Nỗi sầu không tránh khỏi
- Chương 16: Lời còn chưa dứt
- Chương 17: Không nên im lặng với tôi
- Chương 18: Biết tin
- Chương 19: Ốc sên
- Chương 20: Phỏng đoán đáng sợ
- Chương 21: Tiễn đưa
- Chương 22: Ánh mắt lạnh lùng
- Chương 23: Nhắc nhở
- Chương 24: Ác ý
- Chương 25: Tại sao lại quay về
- Chương 26: Cô có biết thế nào là đau không?
- Chương 27: Đổ bệnh
- Chương 28: Cô ta không chết được
- Chương 29: Mang xe lăn đi
- Chương 30: Không phải thứ của mình
- Chương 31: Vẫn quay về
- Chương 32: Dậy sóng lần nữa
- Chương 33: Tình cảnh khốn cùng
- Chương 34: Cô ta còn nợ tôi
- Chương 35: Anh đang kiểm soát
- Chương 36: Tôi sắp đi rồi
- Chương 37: Sẽ không trở về
- Chương 38: Nghe tin
- Chương 39: Không nên kết thúc như vậy
- Chương 40: Xem nhẹ nỗi hận của anh
- Chương 41: Máu lạnh như anh
- Chương 42: Tống tôi vào tù
- Chương 43: Chết trăm lần cũng không thông cảm
- Chương 44: Cái giá cô không chịu được
- Chương 45: Cháu muốn kết hôn
- Chương 46: Muốn kết hôn với nó?
- Chương 47: Mang vết nhơ cả đời
- Chương 48: Mãi chưa kết thúc
- Chương 49: Không ai có thể thay đổi quyết định của anh
- Chương 50: Nằm mơ cũng đừng mong gặp cậu ta
- Chương 51: Anh đi đi
- Chương 52: Từ giờ trở đi cô là bà Doãn
- Chương 53: Phòng tân hôn
- Chương 54: Màu máu
- Chương 55: Viên đá không ấm
- Chương 56: Máu của anh
- Chương 57: Vốn có tình ý
- Chương 58: Nhập viện
- Chương 59: Ký hợp đồng
- Chương 60: Chết còn không sợ mà lại sợ đánh cược?
- Chương 61: Vết sẹo
- Chương 62: Phẫu thuật gì
- Chương 63: Có phải đã từng sinh con không?
- Chương 64: Một người đã sinh con mà anh còn muốn cưỡng ép?
- Chương 65: Di chứng sau tai nạn
- Chương 66: Vết thương không muốn đối mặt
- Chương 67: Hình như động lòng
- Chương 68: Hết sức bảo vệ
- Chương 69: Trò đùa
- Chương 70: Phát hiện
- Chương 71: Chuyện nhơ bẩn
- Chương 72: Ảnh cưới
- Chương 73: Scandal
- Chương 74: Có chuyện gì muốn nói
- Chương 75: Một con sóng lại nổi lên
- Chương 76: Gặp nạn
- Chương 77: Đi theo
- Chương 78: Cánh đồng hoa
- Chương 79: Thỏa mãn
- Chương 80: Nửa đêm
- Chương 81: Vòng tay
- Chương 82: Làm phiền
- Chương 83: Cô đơn chiếc bóng
- Chương 84: Rõ ràng như thật
- Chương 85: Cô đền được sao?
- Chương 86: Khiến cô không thoải mái
- Chương 87: Báu vật
- Chương 88: Hình như chồng cậu đối xử rất tốt với cậu
- Chương 89: Cô quan tâm cậu ta
- Chương 90: Sự khác thường của cô ấy
- Chương 91: Ân ái là ân ái
- Chương 92: Cho nó một đứa em trai
- Chương 93: Tình ngắn, quên lại dài
- Chương 94: Không có gì nói với tôi sao?
- Chương 95: Nói cho tôi biết mối quan hệ với đứa nhỏ kia
- Chương 96: Trở mình
- Chương 97: Thỏa thuận ly hôn
- Chương 98: Ai ngăn cản con thì là kẻ địch
- Chương 99: Bắt đầu lần nữa
- Chương 100: Tranh đấu
Độ dài: 232 chương
Thể loại: Cường thủ hào đoạt
Poster by: Petite Cyndi
Nhị thiếu gia nhà họ Doãn có gia thế số một, anh giàu có, đẹp trai, sự nghiệp thành đạt, mà tình trường lại như ý. Mọi thứ có thể coi là hoàn hảo, nhưng duy chỉ bị xuất thân thấp kém của cô vấy bẩn.
Đêm đó, sau cơn say, cô tỉnh lại giữa lúc bị mọi người vây quanh nhìn thấy mình và anh trong tình trạng quần áo không chỉnh tề. Từ nay trở đi, thế giới sụp đổ. Cô bạn gái môn đăng hộ đối với anh ra đi mà lòng còn ôm hận, anh bạn trai thanh mai trúc mã của cô vì cô mà lâm chốn lao tù. Người người chỉ trỏ, bạn bè cách xa, cô đành phải khổ sở ra đi. Đi được vài năm, quay lại cố hương, anh vẫn là chàng công tử nổi bật, còn cô vẫn gánh lấy cái danh bị nguyền rủa, làm bạn bên cạnh chỉ có chiếc xe lăn lạnh lẽo.
Tưởng rằng có thể dừng lại, không có bất cứ liên quan gì đến anh nữa, chẳng ngờ, anh chưa bao giờ buông bỏ nỗi hận, truy đuổi mạnh mẽ, từng bước áp sát. Ngày cô muốn lên máy bay rời đi, anh thản nhiên gọi điện tới, “Tôi đã nghĩ ra một vạn cách trả thù, nhưng tôi phát hiện ra, không có cách nào thú vị hơn là giữ cô ở bên tôi cả đời.” Vì để bảo vệ người thân và gia sản tổ tiên để lại của bạn trai, cô cắn răng, phủ chiếc áo cưới rơi vào tay anh. Sau khi kết hôn, mọi người vẫn thấy bạn gái bên cạnh anh không ngừng thay đổi, đối với vợ thì lạnh lùng hờ hững, thậm chí còn bị nhà báo chụp được ảnh anh đánh vợ đến mức phải nhập viện. Tất cả mọi người đều tưởng rằng cô sẽ bị hành hạ đến chết, ngay cả cô cũng vậy. Nhưng, khi cô mang bệnh nặng, ai ai cũng tránh xa, thì người ở bên cô không rời một bước, lại chính là “người chồng” vẫn luôn coi cô như cái đinh trong mắt. Lúc tính mạng cô treo sợi tóc, cô nhìn thấy gương mặt lún phún râu, hai mắt đỏ hồng của anh, “Cô còn sống, người đang ở cạnh tôi, kể cả chết, tro cốt cũng phải nằm trong tay tôi!”
Rốt cuộc, đây là nỗi hận sâu sắc, hay là sự chiếm hữu có âm mưu từ trước?Lời editor
Đây là truyện cường thủ hào đoạt, nhưng đừng tin vào văn án. Lừa tình đấy:v
Mình chưa đọc hết truyện nên chất lượng thế nào là 50-50, may thì được truyện hay. Trước giờ mình đào hố toàn theo “phong cách” này, chắc bạn nào theo dõi nhà mình lâu ngày thì biết. Đành thế vậy!
Tên truyện là “Cuộc hôn nhân dài lâu” nên dự án này cũng phải lâu dài, các bạn nhìn số chương thì biết đấy. Chắc chắn không nhiều người dám đu, nhưng ai đu theo mình từ bây giờ thì mình yêu lắm ý, hehe.