- Chương 1-1: Mở đầu
- Chương 1-2: Vi thê đói bụng
- Chương 2: Người thua phải là La Khả Tiệp
- Chương 3: Dương vương thế tử
- Chương 4: Về la tướng phủ
- Chương 5: Hoá hình của gió
- Chương 6: Ta uỷ khuất
- Chương 7: Vào cung
- Chương 8: Nhận phạt
- Chương 9: Ta không nợ ngươi
- Chương 10: Nếu ta chỉ là nữ tử bình thường
- Chương 11: Bạch ngọc trâm
- Chương 12: Thánh chỉ
- Chương 13: Ái nữ của cố nhân
- Chương 14: Nhị thẩm
- Chương 15: Tiệp Tiệp chúng ta thân mật được không?
- Chương 16: Lễ vật
- Chương 17: Biểu muội đeo duy mạo
- Chương 18: Đệ đệ, muội muội
- Chương 18-2: Đệ đệ, muội muội (2)
- Chương 19-1: Thọ lễ
- Chương 19-2: Thọ lễ (2)
- Chương 20: Ra thao trường
- Chương 21-1: Thách thức
- Chương 21-2: Chịu phạt
- Chương 23-1: Trắc phi
- Chương 23-2: Trắc phi (2)
- Chương 24: Hải đường hồng ngọc trâm
- Chương 25: Phân chia (1)
- Chương 25-2: Phân chia (2)
- Chương 26: Ban ngày không thể...
- Chương 27: Bỏ trốn
- Chương 28: Sơn tặc
- Chương 29: Một cây vải gấm
- Chương 30: Đêm 30
- Chương 31: Cầu phúc
- Chương 32: Hoàng tộc ngũ quốc
- Chương 33: So sánh
- Chương 34: Lục quốc tài nữ
- Chương 35: Người cùng khổ
- Chương 36: Chuyến đi săn
- Chương 37: Đánh đổi
- Chương 38: Cứu ai?
- Chương 39: Lợi dụng (1)
- Chương 39-2: Lợi dụng (2)
- Chương 40: Ta biết
- Chương 41: Hoa đào nơi nào đến?
- Chương 42: Theo luật của hộ quốc phủ
- Chương 43: Từ biệt
- Chương 44: Bắt giam
- Chương 45: Vì nghĩa, vì trung
- Chương 46: Kẻ thất hứa
- Chương 47: Ngươi là ai? ta là ai…?
- Chương 48: Bình thê
- Chương 49: Ngọt ngọt
- Chương 50: Nguyện mơ mãi một kiếp này
- Chương 51: Nội phản
- Chương 52-1: Giới hạn
- Chương 52-2: Giới hạn (2)
- Chương 53: Ly ca
- Chương 54: Tu la quân
Thể loại: Trọng sinh, sủng, NP
Nàng - một tướng quân, thân là nữ nhưng lại chinh chiến nơi sa trường. Cả một đời lỗi lạc, tự hỏi bản thân không thẹn với lòng. Chỉ vì ánh mắt, nụ cười của Quân mà mà dâng hiến cả cuộc đời, phò vua giúp nước, một lòng trung thành. Thế nhưng sau ba năm đăng cơ, thù trong giặc ngoài đã không còn thì hắn lại mang nàng ra thủ trảm, phong muội muội của nàng làm hậu.
Chết không nhắm mắt, linh hồn mang theo sự bi ai trôi dạt nơi trần thế.
Một người nguyện vì nàng mà xuất gia quy y tụng kinh niệm phật chỉ cầu kiếp sau nàng được vui vẻ hạnh phúc.
Một người nguyện vì nàng cả đời không tái giá, không thú thê. Ngày ngày đến bên mộ để tấu khúc, gẩy cầm chỉ vì sợ sau khi nàng chết rồi sẽ tịch mịch, cô đơn.
Một người vì nàng mà hóa điên dại, sau khi nàng chết, y vẫn luôn phục trước cửa, cố chấp ôm tấm biển "La phủ chi phủ". Trở thành kẻ khất cái khiến người đời cười chê, ức hiếp.
La Khả Tiệp nàng không thẹn với non sông, với người nàng yêu nhưng chung quy cả đời đã bỏ lỡ ba nam nhân này. Kiếp này nàng có mắt mà như mù. Khi nàng kịp nhận ra thì đã quá muộn, nếu đời này có thể làm lại, dù có phải chống lại thiên, phụ cả thiên hạ thì cũng không phụ bọn hắn.