- Chương 1: Lang Vương thuần chủng
- Chương 2: Vũ khuynh thành
- Chương 3: Xác ướp
- Chương 4: Lời nguyền đế vương
- Chương 5: Nàng là huyết nô
- Chương 6: Không có sức lực phản kích
- Chương 7: Cực phẩm dễ nhìn
- Chương 8: Chạy trốn đến tay của hắn
- Chương 9: Cư nhiên là hắn
- Chương 10: Tra tấn
- Chương 11: Ðoạn tử tuyệt tôn
- Chương 12: Hắn là Vương
- Chương 13: Sự uy hiếp của Nhược Khê
- Chương 14: Có thù tất báo
- Chương 15: Bà ta chết hoặc ta chết
- Chương 16: Gặp gỡ Tiểu Ngọc
- Chương 17: Thần bảo vệ vương triều
- Chương 18: Điều tra nơi ở
- Chương 19: Đưa nàng chạy trốn
- Chương 20: Ý trọng tình thâm
- Chương 21: Biết cương biết nhu
- Chương 22: Quốc sư cao cường
- Chương 23: Lập ai làm hậu
- Chương 24: Kế tạm thời
- Chương 25: Nói hắn tới gặp ta
- Chương 26: Một giao dịch 1
- Chương 27: Một giao dịch 2
- Chương 28: Thị tẩm ở ngự thư phòng
- Chương 29: Cùng thở phào nhẹ nhõm
- Chương 30: Ngươi muốn làm cái gì
- Chương 31: Sắc phong mỹ nhân
- Chương 32: Dựa hơi
- Chương 33: Sủng ái
- Chương 34: Tâm sự trong lòng
- Chương 35: Sủng ái là lưỡi dao hai lưỡi
- Chương 36: Nữ nhân trong hậu cung
- Chương 37: Nữ nhân tronghậu cung 2
- Chương 38: Bị đại thần đe dọa
- Chương 39: Vui khi người gặp hoạ
- Chương 40: Nàng cũng không phải dễ đối phó 1
- Chương 41: Nàng cũng không phải dễ đối phó 2
- Chương 42: Nàng cũng không phải dễ đối phó 3
- Chương 43: Giải trừ lời nguyền
- Chương 44: Đêm trăng tròn 1
- Chương 45: Đêm trăng tròn 2
- Chương 46: Đêm trăng tròn 3
- Chương 47: Tránh nghi ngờ
- Chương 48: Sủng hạnh Như Phi
- Chương 49: Tiểu Ngọc lo lắng
- Chương 50: Ghen
- Chương 51: Nghĩa vụ của sủng phi
- Chương 52: Nhanh chóng rời đi
- Chương 53: Linh hồn
- Chương 54: Tạo mối quan hệ
- Chương 55: Chọc giận Lang Vương
- Chương 56: Không hiểu là có thù hận gì
- Chương 57: Âm thầm tương trợ
- Chương 58: Cuốn vào vòng xoáy
- Chương 59: Lễ vật đặc biệt
- Chương 60: Không để cho cự tuyệt
- Chương 61: Chuyển biến
- Chương 62: Vô tội bị oan
- Chương 63: Nhốt vào địa lao
- Chương 64: Nhu phi sinh non
- Chương 65: Chân tướng đáng khinh
- Chương 66: Xuất cung
- Chương 67: Dùng sinh mệnh vàmáu tế thần
- Chương 68: Bị thương
- Chương 69: Hút máu độc
- Chương 70: Nữ nhân của ta
- Chương 71: Tuyển mỹ nam
- Chương 72: Hồng hạnh vượt tường
- Chương 73: Bán nghệ ở thanh lâu 1
- Chương 74: Bán nghệ ở thanh lâu 2
- Chương 75: Nam nhân tà mị lãnh khốc
- Chương 76: Tiêu Diêu cung – Lăng Tiêu
- Chương 77: Trò chơi tử vong
- Chương 78: Kẻ đầu sỏ
- Chương 79: Tâm rối loạn
- Chương 80: Thực hiện được âm mưu
- Chương 81: Lại chạy trốn
- Chương 82: Ẩn thân ở vương phủ
- Chương 83: Chuyện cũ tốt đẹp
- Chương 84: Vương phủ kinh hồn
- Chương 85: Chống cự hồi cung
- Chương 86: Nữ nhân của ta
- Chương 87: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Chương 88: Lần thứ ba tỏ tình
- Chương 89: Trái tim bắt đầu dao động
- Chương 90: Nhu tình mật ý
- Chương 91: Mối thù với Vũ gia
- Chương 92: Chuyện tình xưa
- Chương 93: Thu Hồng trúng độc
- Chương 94: Không thể truy cứu
- Chương 95: Xuất cung săn bắn
- Chương 96: Lấy mạng đổi mạng
- Chương 97: Lấy thân giải độc
- Chương 98: Giải độc
- Chương 99: Yêu thật hay yêu giả?
- Chương 100: Lựa chọn gian nan
Kết cục: HE
“A. . . . . . . . . . . . . . .” Một tiếng la thê lương cắt ngang màn đêm yên tĩnh.
Nguyễn Nhược Khê kinh hãi nhìn thấy con sói thân cao chừng tám thước trước mắt, một con sói đứng ở bên giường, không sai, chính là sói nha.
Cái mũi hắn phun ra hơi thở trắng, đôi mắt màu hổ phách lộ tia máu nhìn chằm chằm nàng, lông mao toàn thân rậm rạp màu xám bạc, cơ thể rắn chắc rõ ràng có thể thấy được — đây là một con sói trẻ “hào hoa phong nhã “. Nàng sợ hãi nuốt nuốt nước bọt, thân thể run rẩy lui về sau. . . . . . .
“Cứu mạng với. . . . . . . . . . .” Lại là một tiếng la vang lên, nhưng mà tiếng còn chưa kịp thoát ra, tay nàng đã bị con sói kia bắt lấy, chỉ thấy nó tiến lại gần cúi đầu lộ ra hai hàm răng trắng, chắc khỏe cắn vào cổ tay nàng, nó uống hết dòng máu đỏ tươi chảy ra không chừa một giọt nào.
“A. . . . . . . . .” Lại là một tiếng kêu gào hoảng sợ, thân thể nàng rốt cục cũng mềm nhũn, không không chịu nổi hôn mê bất tỉnh.
Sau nửa canh giờ, con sói đứng ở bên giường, ánh mắt vằn máu đang từ từ biến mất, bộ lông trên người đã từ từ biến mất . . . Ánh mắt nhoáng lên một cái, nhìn người trước mặt, ánh mắt phong tình sáng ngời hơi hơi nhếch lên, trong hai tròng mắt màu hổ phách lộ ra mấy phần lãnh ý làm cho người ta sợ hãi, mũi thẳng, giống như con lai có một nửa dòng máu phương Tây, đôi môi cong cong quyến rũ như ma quỷ tỏa ra lãnh khốc đúng là một người đàn ông vô cùng tuấn mỹ.