Chương 126: Không có không có!

“Vết thương cổ tay của cậu chỉ có thể phẫu thuật thôi.”
Kim Lũ Y buông tay, nói với giọng điệu xin lỗi.
Cậu Cát nghe vậy thì giận run cả người.
Cô không chữa được thì chữa bậy làm gì vậy? Có cảm giác vết thương nặng hơn rồi, chỉ mong đừng để lại tật gì!


“Khụ khụ!” Kim Lũ Y xấu hổ ho khan, nói sang chuyện khác: “Người ra tay có thực lực không kém gì tôi!”
“Rốt cuộc là mấy người động đến ai vậy? Đừng sợ hãi, cứ can đảm nói ra, tôi sẽ giải quyết cho mấy người!”
Dứt lời, mặt mày Kim Lũ Y trở nên nghiêm túc, dáng vẻ sẵn sàng ra trận.


Đôi tay vô thức đè xuống chuôi đao, kiểu như có thể ra tay bắt người bất cứ lúc nào.
“Không có không có!”


Ông Cát vội vàng phủ nhận. Nếu Diệp Lâm không có gieo nguyền rủa “Địa ngục bất tử” cho nhà họ Cát, thì có khi ông Cát sẽ thật sự suy xét xem có thể mượn tay đội cận vệ Yến Kinh đi đối phó Diệp Lâm hay không.


Ở dân gian, Kim Lũ Y có tiếng là “nữ võ thần”, là học trò của chiến thần U Châu, là thần bảo vệ của Yến Kinh.
Dù Diệp Lâm có giỏi đánh nhau hơn nữa, thì chắc gì có thể so được với Kim đại nhân chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh?


Có điều, vì có uy hϊế͙p͙ đến từ “Địa ngục bất tử”, ông Cát chỉ có thể ngậm bồ hòn, không dám gây lớn chuyện, cũng không dám đi tìm giúp đỡ.


available on google playdownload on app store


“Kim đại nhân, thật sự chỉ là hiểu lầm, chứ chẳng có cái gì cả.” Thấy ông Cát muốn nói lại thôi, hiển nhiên là có băn khoăn, có thể thấy được là vị cường giả ra tay kia cực kì mạnh, thế mà lại có thể chặn miệng cả nhà họ Cát.


“Ừ, là chính ông nói như vậy đấy!” Kim Lũ Y gật đầu: “Nếu mấy người không cần tôi giúp đỡ, thì khi xảy ra chuyện cũng đừng trách tôi.”
“Không trách không trách...” Ông Cát lắc đầu liên tục: “Sẽ không sao đâu, xin Kim đại nhân yên tâm.”


Nếu đối phương lựa chọn một sự nhịn chín sự lành, Kim Lũ Y cũng không tiện nói thêm gì nữa, càng không tiện xông thẳng vào trong.
Cô ta phất tay một cái rồi dẫn đội đi.
Mới ra khỏi tòa nhà một đoạn, Kim Lũ Y hỏi trợ thủ bên cạnh: “Anh nói hôm nay tên kia cũng đến tòa nhà Phú Quý?”


“Vâng!” Trợ thủ vội vàng trả lời: “Nghe nói là họp lớp cấp ba.”
“Họp lớp hả?” Kim Lũ Y hừ lạnh: “Anh ta có mặt mũi đến loại trường hợp kia hả?”
Kim Lũ Y nghĩ thầm, nếu đổi lại là mình đi ở tù năm năm, thì làm gì còn mặt mũi đi gặp bạn học và giáo viên ngày xưa.


Quả nhiên loại người ác độc như anh ta là không có đạo đức và ý thức xấu hổ như người bình thường.


“Haizz, tiếc là dạo này Yến Kinh có chút không yên ổn, có rất nhiều cao thủ tụ tập nơi đây.” Kim Lũ Y hít sâu một hơi: “Chờ qua khoảng thời gian bận rộn này, tôi sẽ tranh thủ đi đối phó tên kia!”


Nghĩ đến Hạ Long Môn có Long Vương mới, vị hàng xóm thần bí mà ngay cả cha nuôi cũng khen ngợi, vị thần y chữa khỏi bệnh cho bạn thân...
Lại thêm vị cao thủ thần bí dọa sợ toàn bộ nhà họ Cát trong tòa nhà Phú Quý vào hôm nay...
Nghe nói Hạ Long Vương ở các nơi trên Cửu Châu đều đang đi về phía Yến Kinh.


Kim Lũ Y chợt có loại cảm giác nguy cơ mưa gió sắp tới. “Kim đại nhân!” Trong bộ đàm chợt truyền đến tiếng báo của cấp dưới.
“Tên yêu tăng mới bị bắt trong bệnh viện vào mấy ngày hôm trước chịu khai rồi!"
“Ồ”
Nghe vậy, Kim Lũ Y lập tức đi về.






Truyện liên quan