Chương 3
Thấm thoát cũng 3 tháng trôi qua.
Cô, hiện tại là con gái duy nhất của nhà Orita, Orita Kyoko-một cô gái vô cùng lạnh lùng và độc ác bởi thế cô chẳng bao giờ đóng tròn vai.
Ba cô (thật tế là ba của Kyoko) là một người đàn ông đứng tuổi-thị trưởng của thành phố Tokyo
Sống 3 tháng trong nhung lụa cùng với tình yêu thương của người ba mới, cô nhất thời quên đi cuộc gặp gỡ với Kaiba hôm nào
...
Hôm nay nghe ba bảo có khách, cô bèn vận một bộ cánh màu tím. Cô thích nhất là màu tím và đen, có người nói 2 màu đó rất u ám cũng như không thích hợp với một thiên thần như cô nhưng cô mặc, mình thích là được.
Chải mái tóc suông mượt, cô bước xuống nhà. Nói là cô xuyên qua Kyoko, nhưng ngoại hình vẫn không thay đổi gì cả nên khiến cô cảm thấy rất dễ chịu
Dưới bàn trà phòng khách, ba cô cùng Kaiba đang ngồi trò chuyện. Cô thầm nhủ "Tim ơi, xin mày đừng đập nữa" nhưng chợt nhớ ra tim không đạp chỉ có người ch.ết nên cô không nói nữa, Kaiba bằng xương bằng thịt đang ở trước mặt cô, cô tuyệt không thể ch.ết
Mokuba chạy đến kéo tay cô
-Chị là chị hôm trước đây mà, thì ra chị là tiểu thư nhà thị trưởng, mau đến gặp anh xã tương lai đi chị hai
Cô lắp bắp
-HẢ?! Anh xã tương lai á, mà em kêu ai là chị hai
Mokuba mỉm cười
-Chị hai, em là kêu chị đó, mau anh hai em đang chờ
Rồi kéo cô đối diện với Kaiba
Cô tròn xoe đôi mắt, căn bản là không nói nên lời. Kaiba từ nãy đến giờ vẫn không liếc nhìn cô lấy một cái bỗng nhẩn nha tách trà hỏi
-Tôi nghe đồn, Tiểu thư nhà thị trưởng rất lạnh lùng hơn cả tôi
Cô vội xua tay
-Không có
Kaiba nhếch môi, vẫn là không nhìn đến mặt cô
-Yên tâm, dù cô là người thế nào thì ngày mai vẫn phải bước vào lễ đường với tôi
Cô nghe con tim đập ngày một mạnh, mạnh đến mức cô tưởng chừng anh có thể nghe được và đang cười cô. Cô chỉ biết hỏi lại
-Thật sao?
Anh đáp
-Dùng tất cả tài liệu mà cô đáng cắp được từ tập đoàn Kaiba ra đổi, tôi đây sao dám từ chối. Cô nên nhớ, tôi cưới cô chỉ vì chỗ tài liệu đó, không vì bất cứ thứ gì khác. Hợp đồng cũng ký rồi, mau giao đồ ra
Cô vì sợ hãi mà lùi một bước, trong khi đó ba cô kêu lớn
-Mau vào lấy đồ trả lại chủ tịch
Liền có một vệ sĩ rời đi, sau khi trở lại cầm trên tay một USB giao cho Kaiba
Anh đứng lên, không thèm nhìn ai một cái đã lên tiếng
-Mokuba, đi thôi em!