- Chương 1: Quân cở mới_ sự khởi đầu
- Chương 2: Trò chơi thực sự mới bắt đầu
- Chương 3
- Chương 4: Châu dương_ phần nhỏ kí ức hiện về
- Chương 5: Làm quen với khoảng cách
- Chương 6: Gặp người quen (1)
- Chương 6-2: Gặp người quen (2)
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16: Dê vào miệng cọp
- Chương 17: Đề nghị
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20: Buổi sáng của anh
- Chương 21: Yến hội hắc bang (1)
- Chương 22: Yến hội hắc bang (2)
- Chương 23: Em là của tôi
- Chương 24: Người dẫn đường
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28: Tin tưởng anh
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36: 18+
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46: Bạn trai cũ tìm đến cửa
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58: (thật ra tổng số chương giờ là 59)
- Chương 59
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
Có lẽ tớ sẽ cố quên đi cậu, quên đi tình bạn của chúng ta, tớ sẽ để nó sâu trong tâm hồn và coi nó là một ẩn số.
Tình bạn của chúng ta, tớ không biết diễn giải thế nào, tình cờ cũng không đúng mà duyên cũng chẳng sai. Tớ chỉ biết rằng khoảng thời gian ấy, tớ đang thấy lạc lõng, chơi với trong cuộc sống thì cậu đã xuất hiện.
Cũng chỉ có cậu mới kiên nhẫn để ngồi nghe tớ than thở, đủ kiên nhẫn khi tớ nếu ra những triết lý vớ vẩn mà vẫn khen rằng rất hay.
Nhiều lúc ngu ngơ ngồi một mình tớ vẫn thường nghĩ về cậu, tớ lục lọi trong chuỗi dài kí ức tìm những dòng nhật kí rồi tớ lại cười một mình nhưng đâu ai biết rằng trên hai hàng mi những giọt nước mắt kìm nén đang tuôn rơi tận sâu vào nơi đáy tim tớ, tớ vẫn vậy vẫn cười nói thật nhiều dù thế gian này có thay đổi đi nữa.
Cậu à! Liệu rằng sau những chuyện này, cậu có thể quay trở về bên mình không?
Ừ chắc không đâu nhỉ? chắc chỉ là tình cờ tớ tìm lại được câu truyện này,,, nó chưa hoàn thành vì tớ đã lạc mất nó vào cái ngày cậu đi. Cậu nói cậu thích một cái kết đẹp và cậu sẽ cùng tớ viết hết nó. nhưng chắc bây giờ chỉ còn lại mình tớ hoàn thành nó. Ừ thì không văn phong hoa mỹ, ừ thì nó không hay nhưng cố gắng là được cậu nhỉ? Vậy... mình kết thúc để bắt đầu cậu nhé!