Chương 19
Dạo gần đây, anh đối với cô vẫn không tốt hơn nhưng ít nhất ánh mắt khi nhìn cô không khinh miệt như trước nữa.
-Thích nó sao?
Cô mỉm cười trả lời, mắt vẫn dán chặt vào TV
-Um, ai lại cưỡng được sự quyến rũ của trang sức chứ?
Anh nhếch môi khinh miệt
-Tầm thường!
Cô chu môi tức giận
-Em thích là thích thiết kế tinh tế và thủ công tuyệt mĩ của nó chứ không phải giá trị cao hay thấp
Anh không nói thêm gì. Đảo mắt nhìn qua sợi dây. Phượng Hoàng Triều Nhật là một thiết kế mang hơi hướng cổ đại hóa, tinh tế, sang trọng và trưởng thành. Hình ảnh đôi Phượng ngậm trong miệng cả Mặt Trời được trao chuốt rất tinh xảo tôn lên nét đẹp cao quý của người đeo nó. 5 triệu thôi mà, chỉ cần mở miệng xin anh, nhất định anh sẽ mua cho cô, có cần bày ra bộ mặt tội nghiệp thế không?
...
Truyền thông đưa tin nhanh còn hơn tốc độ ánh sáng!
Chưa đầy nửa ngày, tin tức chủ tịch tập đoàn Kaiba mua về Phượng Hoàng Triều Nhật lan đầy khắp các mặt báo. Sôi nổi nhất là chuyện anh sẽ tặng cho ai. Cô tình nhân-diễn viên nổi tiếng trong và ngoài nước-viên dạ minh châu của J-biz Aoki hay tặng cho Phu nhân của anh-thiên kim thị trưởng thành phố Tokyo-hoa khôi giới hacker Kyoko?
...
Cốc cốc cốc!
Đang trong thư phòng làm việc lại nghe có tiếng gõ cửa anh sẵn giọng
-Vào đi
Cô e thẹn mở cửa bước vào.
-Nghe nói anh đã mua Phượng Hoàng Triều Nhật?
-Ừ
-Cho em mượn xem được không?
-Trên sô pha
Nghe anh nói vậy cô liền bước đến sô pha lấy xem thử. Sợi dây chuyền đắt như vậy, thế mà anh lại quăng nó bừa bãi thế. Mở hộp, cô cẩn thận nhẹ nhàng sờ vào mặt dây. Nếu không may làm trầy, cái mạng nhỏ này của cô làm sao đào ra nổi 5 triệu để đền đây?
-Mua tặng ai sao?
Nãy giờ anh chìm trong suy nghĩ, mong đợi cô sẽ nhỏ giọng xin anh, vậy mà lúc cô mở miệng anh lại có chút giật mình
-Ừ, mua tặng. Có chuyện gì sao?
Nghe giọng điệu đó, hẳn là sẽ không tặng cho cô. Cô cất nó trở về hộp, thận trọng đặt ngay ngắn rồi rời khỏi phòng. Cô cũng không phải muốn có nó, chỉ là hôm trước cô vừa nói thích hôm sau anh liền mua, trong lòng không khỏi có suy nghĩ anh sẽ tặng cô. Dù biết là hoang đường nhưng mơ cũng đâu tốn tiền, xem như cô tự an ủi bản thân đi. Có điều, biết anh không tặng nó cho cô, cô lại không khỏi có chút mất mát, cảm thấy rất khó chịu.
Anh nhìn vào vi tính, nhưng đầu óc cứ bay loạn xạ rồi thu về một hướng: cô!
Anh giận cô, nói một câu "Anh tặng em có được không?" khó đến vậy sao chứ? Đến cả phòng anh, muốn nhìn thấy nó, ý định của cô là gì cũng đã quá rõ ràng rồi cần gì phải che che giấu giấu.
-Anh mua nó rồi phải không?
Aoki vừa nghe tin liền chạy đến. Anh chán ghét Kyoko đến vậy đương nhiên là không phải tặng cho cô ta rồi, còn đối tác thì đâu cần mua sợi dây chuyền đắt đến vậy đâu? Vậy còn ai để anh tặng? Không phải là Aoki cô sao? Nghĩ thế, Aoki chẳng ngần ngại sấn đến chỗ anh đòi quà. Anh tùy tiện đưa cho Aoki
-Thích thì lấy đi!
Aoki mừng như điên, ào lên hôn vào mặt anh. Lại bị anh chán ghét đẩy ra. Tuy nhiên, Aoki vì bị Phượng Hoàng Triều Nhật làm cho mờ mắt, căn bản không hề để ý đến hành động lạnh lùng đó của anh.