Chương 78: Ba cái đầu chỉnh tề.
Biệt thự nhà họ Lạc có hai vị đường chủ là Chu Tước và Huyền Vũ toạ trấn, hai người này đều là cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, bán Kim Cương Cảnh đấy. Trừ khi là cao thủ Kim Cương Cảnh chân chính, nếu không, không phải ai cũng có thể tạo thành uy hϊế͙p͙ với họ được.
Hơn nữa, cao thủ Kim Cương Cảnh cũng không phải rau cải trắng, nhổ một cái đã có cả bó to.
Huyết Nương Tử hơi lo lắng, hỏi: “Huyền Vũ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ có cao thủ Kim Cương Cảnh xuất hiện?”
Câu hỏi của Huyết Nương Tử không có ai trả lời. Cô ta cắn răng, tăng tốc lao về phía nhà họ Lạc.
Từ xa nhìn lại, lúc này bóng dáng Huyết Nương Tử giống như một luồng huyết quang đỏ thẫm, nhanh chóng xẹt qua thành phố Minh Hải.
Lạc Huyền Tư lắc lắc cái túi trống không, có vẻ bất đắc dĩ thở dài, đồ ăn vặt mang theo ngày hôm nay đã ăn hết rồi.
Cô nhìn về phía trước, lại cười vui vẻ, cách nhà gần lắm rồi.
Đột nhiên, trong lòng Lạc Huyền Tư đau đớn kịch liệt, trái tim giống như bị một bàn tay to lớn, hung hăng bóp chặt.
Lạc Huyền Tư thống khổ ngồi xổm xuống, môi bởi vì đau đớn mà trở nên tím bầm.
Minh Cửu m lo lắng nhìn Lạc Huyền Tư, dùng đôi cánh lớn của mình, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên vai cô.
Lạc Huyền Tư thống khổ ngồi xổm trên mặt đất, cảm thấy trái tim giống như bị bóp nát, cả người không ngừng run rẩy.
Lạc Huyền Tư đột ngột ngẩng đầu, lúc này cô ấy đã rơi lệ đầy mặt.
Lạc Huyền Tư đứng lên, điên cuồng lao về nhà.
“Ông cố, ba, mẹ.” Lạc Huyền Tư vừa chạy, vừa kêu khóc.
m thanh đau buồn thống khổ, như chú chim non mất đi đôi cánh mẹ che chở, run lẩy bẩy trong mưa gió.
Mắt Minh Cửu m đột nhiên bộc phát ra ánh lam sáng lạng, chăm chú nhìn chằm chằm phương hướng biệt thự nhà họ Lạc.
Mà lúc này, trong thân thể Lạc Huyền Tư giống như bộc phát ra một luồng sức mạnh không thể tưởng tượng được, thân hình của cô ấy bắt đầu trở nên mơ hồ, từng tàn ảnh lưu lại thật lâu ở những nơi cô ấy chạy qua.
Minh Cửu m hoảng sợ nhìn tốc độ quỷ mị này, trong lòng nảy lên một sự bất an cực độ.
Một ngọn lửa màu xanh lam nhỏ xíu tách ra, rời khỏi mắt Minh Cửu m, nhanh chóng bay về phương xa.
Làm xong tất cả, Minh Cửu m đi nhanh chóng đuổi kịp bóng dáng Lạc Huyền Tư.
Khoảng cách với biệt thự nhà họ Lạc ngày càng gần, mùi máu tươi tanh nồng không ngừng tiến vào khoang mũi Minh Cửu m.
Khi đi tới trước cổng biệt thự nhà họ Lạc, Minh Cửu m thấy Lạc Huyền Tư bình tĩnh đứng ở cửa lớn, không hề nhúc nhích.
Cảm giác không xong ngày càng dày đặc ở trong lòng Minh Cửu m.
Minh Cửu m đi tới bên cạnh Lạc Huyền Tư, nhìn thứ trên bậc thang ở cửa biệt thự.
Sau đó chính nó cũng ngơ ngác đứng ở đó.
Không lâu sau một bóng người đỏ rực rơi xuống nơi cách chỗ Lạc Huyền Tư không xa, nhìn một người một chim ngây người bất động trước mắt, trong lòng Huyết Nương Tử hơi căng thẳng, biết mọi chuyện có khi đã hỏng rồi.
Huyết Nương Tử theo ánh mắt của một người một chim nhìn về phía cầu thang cửa biệt thự, khi thấy rõ thứ được đặt ở đó, đồng tử Huyết Nương Tử chợt co rụt lại, trong lòng giống như có một chậu nước lạnh dội xuống, từ đầu tới chân, chỗ nào cũng rét lạnh.
Ba chiếc đầu được chỉnh chỉnh tề tề đặt trên cầu thang ở cửa biệt thự, một ông lão hiền lành, một người phụ nữ dịu dàng, còn có một người đàn ông mặt mọc đầy râu.
Màu máu đỏ tươi la liệt khắp bậc thang, tản ra mùi vị tanh nồng gay mũi. Ba cái đầu cứ như vậy, trợn tròn mắt nhìn về phía trước, ch.ết không nhắm mắt.
Đương nhiên Huyết Nương Tử biết ba chiếc đầu này, cô ta còn chuyên môn phái cao thủ bảo vệ nữa mà.
Thế nhưng tại sao chuyện lại đi đến một bước này, Huyết Nương Tử tức đến run rẩy cả người: “Chu Tước, Huyền Vũ, cút ra đây cho ta.”
Giọng vang vọng thật lâu trong không gian: “Chu Tước, Huyền Vũ cút ra đây cho ta.”
Không ai trả lời Huyết Nương Tử, thế nhưng tiếng bước chân nặng nề truyền tới từ phía bên cạnh.
Huyết Nương Tử nghiêng đầu nhìn lại, trong nháy mắt, nhãn cầu như muốn nứt ra.
Một người đàn ông vạm vỡ kéo chân một người áo đen trong tay, bước chân nặng nề đi ra từ một bên. Gã áo đen bị anh ta kéo chân giống như chó ch.ết, không bất kỳ phản ứng gì.
Ngực người đàn ông vạm vỡ có một lỗ thủng lớn chừng quả đấm, trái tim chẳng biết đã đi đâu.
Anh ta nhìn thấy Huyết Nương Tử, miễn cưỡng cười cười, nói ra câu nói cuối cùng trong đời.
“Chị cả, xin lỗi.”
Người đàn ông ầm ầm ngã xuống đất, nước mắt điên cuồng tuôn ra từ đôi mắt của Huyết Nương Tử.
“Chu Tước, Chu Tước đâu?” Huyết Nương Tử như phát điên tìm kiếm xung quanh, cuối cùng tìm được ba cỗ thi thể trong một rãnh thoát nước ở phía sau biệt thự.
Đầu hai gã áo đen nát bấy, một cô gái máu me be bét khắp người nằm gục lên gã áo đen bên cạnh.
“A...”
Huyết Nương Tử ôm thi thể cô gái kia gào khóc.